Đương nhiên nếu như nhìn hình dáng mà nói thì chắc chắn râu quai nón là bản thể, không thể lẫn vào đâu được.
Nhưng từ trước đến nay Tiêu Trần ma tính có bệnh đa nghi rất nặng, có đôi khi, chuyện rành rành mà hắn còn không tin tưởng. Tính cách này với Tiêu Trần nhân tính ngu ngốc chính là hai thái cực trái ngược nhau.
Hơn nữa bây giờ hai ý thức này dính chùm vào với nhau, làm thế nào mới có thể tách bọn họ ra cũng là cả một vấn đề.
Tiêu Trần nhìn ảo ảnh rồi suy nghĩ một lúc lâu cũng không nghĩ ra được chủ ý gì hay.
Mà lúc này ảo ảnh Đại Đế lại bắt đầu trở nên nhạt nhòa, cách thời gian phải biến mất không xa.
Tiêu Trần hơi nhíu mày. Đây là không gian phong ấn, không lấy được bất kỳ thứ gì để bổ sung. Mà ảo ảnh Đại Đế lại chỉ là một luồng ý thức, tiêu tán chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Nếu như bỏ lỡ cơ hội lần này, về sau muốn tra rõ chuyện này thì có thể độ khó sẽ trực tiếp tăng gấp bội.
Tiêu Trần quyết định để cho hai ý thức cùng lên tiếng, hắn thì phụ trách phân phân biệt thật giả.
Tiêu Trần phất phất tay, xiềng xích màu đen trên người ảo ảnh Đại Đế nhanh chóng bị triệt hồi.
Thời khắc này trên mặt ảo ảnh Đại Đế là hình tượng ông chú râu quai nón.
Tiêu Trần chắp tay sau mông, từ từ đi lại.
"Ông có muốn nói điều gì không?" Tiêu Trần hỏi.
Mặt râu quai nón lộ vẻ thống khổ, ôm đầu không ngừng nỉ non.
"Mau cứu mảnh Tinh Không này, mau cứu mảnh Tinh Không này."
Tiêu Trần dừng đi lại, nhìn râu quai nón, hỏi: "Cứu kiểu gì?"
"Bồi dưỡng được một Đại Đế mới, giết chết m Thiên Ma." Khuôn mặt râu quai nón đột nhiên vặn vẹo đến cực độ, mặt của một cô gái quyến rũ xuất hiện.
"Đừng tin hắn ta, hắn ta mới là m Thiên Ma. Số mệnh Kim Long đã bị ô nhiễm, nếu quả thật có người dựa vào số mệnh Kim Long mà thành Đế, bi kịch của tôi sẽ lại tái diễn lần nữa."
Cô gái khẩn cầu nhìn Tiêu Trần: "Tiêu diệt số mệnh Kim Long mới có thể cứu mảnh Tinh Không này."
"Không thể tin cô ta, cô ta mới là m Thiên Ma thật sự."
Mặt râu quai nón nhăn nhó lần thứ hai xuất hiện, chen ngang lời cô gái.
"Tôi đã từng bị m Thiên Ma ký sinh, lúc phát hiện đã không còn cách nào tróc được nó ra nữa.
Tôi tự sát ở Thương Lãng đình, hy vọng có thể giết chết bản thân cùng m Thiên Ma nhưng một phần bản thể của m Thiên Ma còn nằm ở Ma Vực dị độ nên nó không hoàn toàn biến mất."
Tôi tán đi hết vận khí của bản thân chính là để ngày nào đó Đại Đế mới có thể xuất hiện, chém chết m Thiên Ma đang muốn ngóc đầu trở lại.
Số mệnh Kim Long là hi vọng cuối cùng, chỉ có sinh ra Đại Đế mới có thể xóa sổ m Thiên Ma một cách triệt để."
"Đừng nghe hắn ta nói." Khuôn mặt râu quai nón lại bị đánh bay, cô gái lần thứ hai xuất hiện.
Cô ta nói rằng: "Ngày xưa có số mệnh Kim Long từ trên trời giáng xuống, rơi lên đầu tôi. Vốn tưởng rằng được trời cao chăm sóc nhưng thực ra từ đầu đến cuối lại là âm mưu. Số mệnh Kim Long là do m Thiên Ma cố ý tạo ra, để sau khi ở tôi thành đế sẽ trắng trợn chiếm giữ thân thể tôi."
"Yêu nghiệt. Mi còn chưa hết lòng gian, định dùng tà thuyết mê hoặc người khác." Tiếng nói giận dữ của râu quai nón vang lên.
"Ha hả, ai là yêu nghiệt thì trong lòng người đó tự." Cô gái cười khẩy mang theo hận ý ngập trời.
Tiêu Trần chắp tay sau lưng, từ từ đảo qua đảo lại. Dáng vẻ cứ như là đang đi tản bộ.
Lời hai kẻ này nói đều như thật nhưng Tiêu Trần lại chả tin ai.
Thật ra vấn đề căn bản là xuất hiện trên người số mệnh Kim Long. Muốn giải quyết thì chỉ cần trực tiếp xóa sổ đám người mang số mệnh Kim Long là được rồi.
Nhưng ký chủ của số mệnh Kim Long lại có Cẩu Đản, Lạc Huyền Tư, Lãnh Tiểu Lộ, thậm chí ngay cả Hình Thiên cũng là một trong những kí chủ của số mệnh Kim Long, không thể giết sạch được.
Tiêu Trần cảm thấy đầu to như cái đấu. Trong hai người này, chắc chắn có một kẻ nói thật nhưng tin ai mới đúng đây? Hình như tin người nào cũng là một vấn đề.
Một kẻ muốn đảm bảo số mệnh Kim Long, một kẻ muốn tiêu diệt số mệnh Kim Long nên tin ai thì cũng là 50-50, cũng có thể tạo thành hậu quả không thể đo lường được.
Lúc này, ảo ảnh Đại Đế đã trở nên mơ hồ hơn. Râu quai nón giùng giằng quát: "Đến Thương Lãng đình đi, ở đó có thể lấy được chân tướng."
"Đừng đi, nơi đó đã bị ăn mòn từ lâu rồi. Đại Đế bị ăn mòn, chỗ đó đã trở thành nơi Đại Đế ngã xuống, ngươi đi sẽ chết chắc mười phần."
Cô gái thét lên, không ngừng cảnh báo Tiêu Trần.
"Ở chỗ nào?" Tiêu Trần hỏi.
"Thương Lãng đình ở Thiên Nhất sơn đã chết." Râu quai nón giãy dụa nói ra thốt ra câu nói cuối cùng, sau đó ảo ảnh đột nhiên tiêu tán.
"Van xin ngươi, đừng nên đi." đây là lời sau cùng trước khi ảo ảnh cô gái tiêu tán.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận