Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 914: Yếu.

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:31
Bàn Cổ Tà Tướng nhìn vào mặt trời đen, tiếng lòng thiếu chút nữa đứt đoạn.
Tiêu Trần ma tính nhẹ giọng nói: "Rất nhiều người muốn biết cái này."
"Nhật Nguyệt · Thiên Chinh."
Lúc này Tiêu Trần ma tính đã trở lại với bộ dạng không buồn không vui, mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát.
Ngay khi Tiêu Trần ma tính dứt lời, một vầng trăng non màu đen đã xuất hiện trên vai trái, mà bên vai phải lại có một mặt trời đen nho nhỏ.
Gánh gánh nhật nguyệt, hùng tráng cực kỳ.
Hai thứ này phát ra ánh sáng đen rất nhức mắt, bao phủ cả đại địa, khiến vạn vật chìm vào bóng tối sâu thẳm, nặng nề.
Thanh Oanh ở phía xa, nhìn thấy nhật nguyệt đen nhánh kia thì trên mặt đầy vẻ tuyệt vọng.
Đây mới thật sự là bóng đêm vĩnh hằng.
Dưới ánh trăng cùng mặt trời, Bàn Cổ Tà Tướng chỉ thấy cơ thể mình như mắc kẹt trong vũng lầy, một tấc cũng không nhúc nhích được. Điều này khiến hắn ta vô cùng khó chịu.
Tiêu Trần ma tính duỗi tay, thân thể Bàn Cổ Tà Tướng chợt bay lên, vô thức bị hút tới trước mặt hắn.
"Răng rắc..."
Ác ma Tiêu Trần tóm lấy cổ của Bàn Cổ Tà Tướng, nâng cơ thể cao lớn của hắn ta lên.
Ngón tay của hắn khảm sâu vào trong cổ đối phương, vô số ác ý tuôn ra từ vết thương của hắn ta.
Bàn Cổ Tà Tướng bắt đầu giãy dụa dữ dội.
Kẻ trước đây là bất khả chiến bại, giờ phút này yếu ớt như một đứa trẻ sơ sinh.
Dù có giãy dụa điên cuồng đến mấy thì hắn ta cũng không thể thoát khỏi bàn tay giống như gọng kìm của Tiêu Trần ma tính.
"Bây giờ, ai là người định đoạt?" Giọng nói lãnh đạm của Tiêu Trần ma tính vang lên, lực đạo trong tay hắn cũng dần tăng lên.
Làm như chỉ muốn đơn giản là bóp nát cổ Bàn Cổ Tà Tướng.
"Khặc... khặc..."
Cổ họng Bàn Cổ Tà Tướng phát ra những âm thanh rất khó nghe, trên mặt nổi đầy gân xanh, nhìn y như một con ác quỷ dữ tợn.
"Ngươi quá yếu."
Bàn Cổ Tà Tướng này cùng lắm là ngang hàng với Đao Chủ mà hắn từng gặp trước đó, có khi còn không bằng.
Tuy bọn họ có thể ngang hàng với Tiêu Trần ma tính trên danh nghĩa nhưng chiến lực lại không cùng một đẳng cấp.
Điều này giống như việc phân chia thứ hạng trong cờ vây, có thể cùng là kỳ thủ cấp quốc gia nhưng thực lực lại khác nhau như ngày với đêm.
Với một đối thủ như vậy, Tiêu Trần ma tính chẳng dậy nổi tí teo hứng thú nào.
Tiêu Trần ma tính đột nhiên phát lực, trong ánh mắt kinh hãi của Bàn Cổ Tà Tướng, cổ của hắn ta trực tiếp bị bóp vỡ.
Thân thể Bàn Cổ Tà Tướng hóa thành những làn sương đen, tiêu tán trong không khí.
"Yếu."
Tiêu Trần ma tính khẽ lắc đầu.
Vào lúc này, Tiêu Trần nhân tính trong ngực hắn đột nhiên tỉnh dậy.
Tiêu Trần nhân tính nhìn đại dương mênh mông phía dưới, có chút sững sờ.
Bởi vì trong lòng đại dương có một đỉnh núi chưa hoàn toàn chìm hẳn, trên đỉnh núi còn có một cây tùng cổ rất to.
Tiêu Trần nhân tính nhớ là hình như lúc trước đã từng đi ngang qua ngọn núi này, cây tùng cổ kia hắn vẫn còn nhớ rõ.
Nói cách khác, đại dương rộng lớn bên dưới có khả năng là Đại lục Tinh Long trước đây.
Có thể đánh chìm một lục địa, ở Bất Chu Giới làm gì có ai làm được. Chỉ có đại ma đầu mặt liệt này chứ không ai trồng khoai đất này hết.
"Má nó chứ, cậu đã làm cái quái gì thế?"
Tiêu Trần nhân tính hung hăng véo phần thịt mềm quanh eo Tiêu Trần ma tính, hung hăng hỏi.
"Cậu tỉnh rồi à?"
Tiêu Trần ma tính đánh bay bàn tay đang tác quái của Tiêu Trần nhân tính ra, trên mặt xuất hiện nụ cười hiếm.
"Cười gì mà cười."
Tiêu Trần nhân tính cảm nhận được năng lượng cuồng bạo không gì sánh được trong không trung, lập tức đoán được tên này muốn làm gì.
Tên này đang muốn làm Bất Chu Giới nổ tung!
"Con bà nó chứ, còn không mau dừng lại."
Tiêu Trần nhân tính cắn mạnh vào cánh tay của Tiêu Trần ma tính, kết quả là suýt chút nữa thì gãy răng.
Tiêu Trần ma tính tét vào cái mông nhỏ của đối phương, tiếp theo, nắm lấy hai chân của Tiêu Trần nhân tính nhấc ngược hắn lên không trung.
Tiêu Trần nhân tính tội nghiệp không ngừng đung đưa trong không trung, tức đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng không thể làm gì được.
"Mau dừng lại cho ông, Hắc Phong và Vô Địch đều ở Bất Chu Giới này, cả mẹ cũng ở đây luôn. Cậu định làm thịt tất cả mọi người luôn à?"
Tiêu Trần nhân tính gấp đến mức đưa tay cào loạn, nhưng tiếc là hai cánh tay ngắn ngủi của hắn còn chẳng chạm vào được góc áo của đối phương.
Tiêu Trần ma tính lườm hắn, hai vầng nhật nguyệt đen kịt trên vai đột nhiên biến mất.
Sau đó, bàn tay phải nhợt nhạt đột nhiên hướng lên trời, hung hăng nắm chặt.
Lúc này, cả thế giới đều đang co lại dữ dội, thời gian như ngừng trôi.
Sau đó năng lượng cuồng bạo trong không gian biến mất không còn vết tích nào.
Mặt đất không còn nứt vỡ, núi lửa cũng yên tĩnh trở lại.
Chẳng qua những nơi đã bị phá hủy thì không thể trở lại trạng thái ban đầu được nữa.
Hàng tỷ sinh vật đã chết trong cuộc diệt thế này cũng không thể sống lại. Đây chung quy vẫn là một thảm họa không thể cứu vãn được.
Gần một nửa số đại lục trong Bất Chu Giới đã bị nước biển và nham thạch nhấn chìm, vô số oan hồn cùng oán khí phiêu tán trong không gian.
Sợ là nơi này sẽ trở thành quỷ vực.
......

Bình Luận

0 Thảo luận