Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1494: Bắt đầu (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
Tay Đế Tôn hung hăng vung xuống, đầu người to lớn trên vòm trời đi theo cánh tay Đế Tôn vung xuống, điên cuồng gầm hét lên.
Từng đường huyết quản thanh sắc như sông suối đột ngột dựng lên ở trên mặt của đầu người vĩ đại.
"Rầm!"
Lại một bàn tay to lớn màu đen nhấn xuống, hung hăng nện ở trên mu bàn tay tay kia.
Lực lượng kinh khủng mang theo một cỗ sóng xung kích hắc sắc mắt trần có thể thấy, sóng xung kích hắc sắc nhộn nhạo đi cực nhanh, trong nháy mắt biến mất ở phía chân trời.
Đối mặt với lực lượng kinh khủng này, Tiêu Trần thần tính lại như Tướng Quân nhai dưới chân, sừng sững bất động.
Tay cầm đao, chậm chạp giơ lên với tốc độ đều đặn như trước.
Thân thể mảnh mai như vậy, lại ẩn chứa lực lượng kinh khủng, thực sự khiến người ta ca ngợi.
Bóng dáng Đế Tôn lại đột nhiên xuất hiện, lần này cả người hắn ta đã rơi xuống trên đỉnh đầu của đầu người vĩ đại.
Nhìn Tiêu Trần thần tính vung đao, Đế Tôn giễu cợt nói: "Sao thế, chỉ biết phòng ngự thôi sao?"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiêu Trần thần tính có hơi đỏ lên, xem ra không phải tùy ý là có thể ứng đối sức mạnh của hai bàn tay cực lớn này.
"Hắc-" Tiêu Trần thần tính le lưỡi màu hồng nói: "Tôi không có quá nhiều chiêu thức tấn công."
Tiêu Trần thần tính lại quay xe: "Mặc dù không nhiều lắm, nhưng lực sát thương rất khủng bố, bây giờ anh thu tay vẫn còn kịp."
"Buồn cười." Đế Tôn giận dữ, đến lúc này rồi mà Tiêu Trần thần tính lại còn không muốn đánh.
"Thiên Sí Cực Nghiệp."
Song chưởng của Đế Tôn hung hăng nện xuống đầu người, ngọn lửa màu xanh lục u tối giống như bom nổ, ầm ầm nổ ra từ trên tay Đế Tôn.
Ngọn lửa màu xanh lục mang theo ý lạnh âm u, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ người đầu cùng với hai bàn tay.
Ngọn lửa màu xanh lục âm lãnh, làm cho không khí trở nên lạnh lẽo cực độ, thậm chí không khí còn như mặt gương, bắt đầu xuất hiện từng khe nứt to lớn.
Trong cái khe không ngừng thổi ra gió lạnh quá quỷ dị, gió lạnh thổi qua, mọi thứ đều bị đông lạnh kết băng.
Tiêu Trần thần tính nhíu mày, hết thảy chung quanh ở đây đều tan vỡ cực nhanh, thiên địa chung quanh như bị kéo vào không gian khác.
"Rầm!"
Lúc này, biển lớn màu đen phía dưới bắt đầu gầm thét, từng con quái vật to lớn không biết tên bò ra từ biển lớn màu đen.
Bạch tuộc có mắt lớn đến vĩ đại, bốn cái chân dài biểu diễn vui thích lập dị, còn có thứ chỉ có thân thể như con người, không có đầu, mọc bốn cái tay, trên mỗi cái tay đều có một miệng rộng ác tâm khủng bố-
Mấy thứ này đều lớn vô cùng, toàn thân đều mang màu đen lầy lội, ẩm ướt tí tách, sền sệt, như là mới tắm mình xong từ trong ao đầm tanh tưởi ra.
Liếc mắt nhìn chúng nó như có thể móc sợ hãi ở chỗ sâu nhất trong lòng mọi người ra, làm cho người ta tâm thần không yên.
Chúng nó là hóa thân của sợ hãi, chúng nó là chúa tể hắc ám.
Quái vật khiến người ta cảm thấy sợ hãi vô biên không ngừng bò ra ngoài từ biển lớn màu đen.
Chúng nó vây Tướng Quân nhai lại thật chặt, Tướng Quân nhai như cây cột chống trời dưới thân thể những quái vật này lại có vẻ yếu ớt dị thường.
Quái vật tay dài có miệng rộng kia trực tiếp duỗi tay ra.
Cái miệng trong lòng bàn tay rộng mở, tràn đầy răng nanh rậm rạp chằng chịt, còn có một đầu lưỡi màu đen chảy nước miếng.
"Hú hu- "
Một tiếng kêu kỳ quái vang lên, một bóng hình còn mau hơn cái tay kia chạy tới.
Thứ này nhìn qua có vẻ giống như là một con mèo, nhưng chân của nó lại giống như rết, vừa mịn lại vừa nhiều, nó không ngừng ngọ nguậy chân nhỏ, buồn nôn không gì sánh được.
Những quái vật này có vẻ như xem Tiêu Trần thần tính trở thành món ăn trên bàn, chen lấn dâng lên.
"Huệ- "
Tiêu Trần thần tính đột nhiên nôn khan, bởi vì hắn thực sự không nhịn được.
Đối với Tiêu Trần thần tính từ nhỏ đã có tính sạch sẽ mà nói, những quái vật này thực sự quá làm người buồn nôn.
"Không muốn trở thành khẩu phần lương thực của vài sủng vật của tôi, thì nghiêm túc lên chút." Đế Tôn lạnh như băng nhìn Tiêu Trần thần tính.
Mắt thấy quái vật thân mèo chân rết sắp nhào tới gần hơn, Tiêu Trần thần tính nhẹ nhàng thở dài.
Trường đao màu vàng óng, đột nhiên hóa thành điểm ánh sáng tiêu tán trong trời đất.
Bùm!" Không có trường đao chống đỡ, đôi to lớn bàn tay màu đen trực tiếp đập về phía đầu Tiêu Trần thần tính.
"Nha nha nha-" Tiêu Trần thần tính vẫy đầu lưỡi, cứng rắn lấy tay chống đỡ bàn tay áp xuống.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiêu Trần thần tính chợt đỏ bừng: "Phật Nghiệp Thiên Chinh."
Bỗng nhiên trong lúc đó, trên người Tiêu Trần thần tính lao ra kim quang đầy trời, ánh sáng màu vàng phá tan tất cả hắc ám, chiếu sáng hết thảy.
Tiếng tụng kinh to lớn vang lên trên biển lớn màu đen, thời gian và không gian vào giờ khắc này hơi dừng lại ngắn ngủi.

Bình Luận

0 Thảo luận