Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1424: Rèn sắt

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
Trần Thiếu Kiệt có chút ngạc nhiên, người này làm sao nói đi là đi vậy nè.
"Đợi đã." Trần Thiếu Kiệt gọi Tiêu Trần.
Tiêu Trần đắc ý suýt chút nữa bật cười thành tiếng: "Tôi mà không trị được tiểu công tử ngoài lạnh trong nóng anh sao."
Tiêu Trần quay người lại, vẻ mặt lập tức trở nên đáng thương: "Trần đại thiếu gia còn có chuyện gì không?"
Trần Thiếu Kiệt suy nghĩ một lúc rồi nói: "Tôi có thể giúp cô. Về điều kiện, chúng ta sẽ nói khi mọi chuyện đã xong."
Tiêu Trần lắc đầu giống như trống bỏi: "Anh cho rằng tôi ngốc lắm à, nếu như anh muốn bắt tôi về làm vợ thì đến lúc đó tôi biết làm sao giờ."
"Cô yên tâm đi, điều kiện của tôi sẽ nằm trong phạm vi mà cô chấp nhận được." Trần Thiếu Kiệt lời thề son sắt đảm bảo.
Tiêu Trần suy nghĩ một lúc, rất chi là lưu manh nhẹ gật đầu.
Dù sao thì cứ để tên này giúp hắn rèn sắt trước, tên này sẽ không đến mức cưỡng ép bắt mình về nhà họ Trần thiếu phu nhân đâu!
Vì lo lắng cho Tiêu Trần, Nam Cung Thiên Ninh sau khi thu hết tiền liền đi tìm Tiêu Trần.
Hoàng Phủ Danh Kiếm theo sau, khi nhìn thấy Tiêu Trần liền gãi đầu một cách ngượng ngùng.
Tiêu Trần không dám chậm trễ nữa, đi đến bên cạnh Hoàng Phủ Danh Kiếm, cười hỏi: "Danh Kiếm thiếu gia có thể giúp tiểu nữ một chuyện nhỏ được không?"
Ngửi thấy mùi hương như có như không trên người Tiêu Trần, Hoàng Phủ Danh Kiếm xấu hổ, gương mặt đỏ bừng như đít khỉ.
"Chỉ... chỉ cần không phải là chuyện thương thiên hại lý gì, tôi có thể đồng ý giúp cô nương."
"Giúp tôi rèn sắt mấy ngày là được."
Khi Hoàng Phủ Danh Kiếm gật đầu đồng ý, Tiêu Trần quay đầu chạy trở về phòng đấu giá, chỉ để lại mấy tên đàn ông to xác mắt to trừng mắt nhỏ ở chỗ này.
Không khí nhất thời có chút khó xử, là thiếu gia của bốn gia tộc lớn, bọn họ cũng từng xuất hiện cùng nhau, nhưng không nhiều lắm.
Nhưng bây giờ vì một cô gái mà tụ tập lại một chỗ với nhau, nói ra chắc cũng người khác cũng không tin.
"Các anh đừng có cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, Tiêu cô nương là của tôi." u Dương Đức lảo đảo đứng lên, đỡ lấy cái đầu heo lớn, hung dữ nhìn ba người kia.
"Của anh? Đùa à?" Trần Thiếu Kiệt cười lạnh một tiếng.
"Thì sao? Anh có ý kiến à?" u Dương Đức không hề tỏ ra yếu thế đối đầu với Trần Thiếu Kiệt.
Khi bầu không khí lại trở nên nghiêm túc, đúng lúc này Tiêu Trần vội vàng lao tới, cởi giày ra, bắt đầu đánh loạn xạ một trận.
Cho đến khi u Dương Đức miệng sùi bọt mép, cả người co giật, Tiêu Trần mới thở hổn hển dừng lại.
Ba tên đàn ông to xác còn lại nhìn thấy u Dương Đức nằm trên mặt đất, trong miệng không ngừng chảy nước dãi, ai nấy đều không khỏi rùng mình.
Đặc biệt là Trần Thiếu Kiệt, lúc này hắn ta cảm thấy Tiêu Trần có lẽ không phải là ứng cử viên sáng giá nhất cho vị trí thiếu phu nhân nhà họ Trần.
"y yo, ngại quá, tôi hơi phấn khích tí ấy mà." Tiêu Trần vừa làm nũng vừa xỏ giày.
Tốc độ thay đổi sắc mặt này khiến mấy tên đàn ông to xác đều trợn mắt há hốc mồm.
"Bự con, bự con." Tiêu Trần xỏ giày xong, hét lớn về phía xa xa.
Ngay sau đó, Mặc Nham xuất hiện trước mặt Tiêu Trần.
Cảm nhận được sức mạnh bùng nổ trong cơ thể Mặc Nham, vẻ mặt của mấy người đều có chút nghiêm túc.
Tiêu Trần cười tủm tỉm nói: "Chúng ta đến Canh Kim Thiên Cung đi, ở đó có lẽ có một lò luyện kiếm."
Mấy người đã đồng ý với Tiêu Trần không có bất kỳ ý kiến nào, đi theo Tiêu Trần, cả đám cùng đi đến Canh Kim Thiên Cung.
Sau khi giải thích rõ mục đích đi đến đây của mình, đại trưởng lão và cung chủ không có ý kiến gì, cho Tiêu Trần mượn lò luyện kiếm.
Thậm chí còn hào phóng cung cấp cho Tiêu Trần một vài chiếc búa lớn có chất lượng tốt.
Mấy vị đại thiếu gia mỗi người cầm một cái búa, cả đám mắt to trừng mắt nhỏ, đều cảm thấy có chút không chân thực, thậm chí có chút buồn cười.
Ai trong số họ không phải là một đại nhân vật thông thiên trong đại thế giới, vậy mà lại ở đây để làm cu li cho một cô gái.
"y yo, sao các anh lại có biểu cảm như vậy chứ, nam tử hán đại trượng phu phải nhất ngôn cửu đỉnh á!"
Tiêu Trần lại làm nũng, lập tức lấy đi cái mạng già của cả đám đàn ông, một cái nhăn mày một nụ cười ấy quả thực cực kỳ hút hồn.
Mấy người đàn ông nở một nụ cười khổ, được, gặp phải một cô gái như vậy, cho dù phải làm cu li cũng đành làm cu li!
Tiêu Trần không dài dòng, lập tứ lấy ra Thiên Kim Huyền Vũ vừa lấy được từ Nhan Tử Ninh.
"Oành!"
Khối Thiên Kim Huyền Vũ này chỉ khoảng hai mét vuông, nhưng nó nặng khủng bố tới một trăm nghìn cân.
Mấy người đàn ông vẫn đang suy nghĩ đi lên giúp Tiêu Trần đưa Thiên Kim Huyền Vũ vào lò luyện.
Kết quả là, cả đám nhìn thấy Tiêu Trần đã dùng đôi tay nhỏ bé yếu ớt của mình, không tốn một chút sức nào ôm Thiên Kim Huyền Vũ ném vào trong lò luyện.

Bình Luận

0 Thảo luận