Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 883: Đồng đội heo

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:14:48
Cửu Vĩ Yêu Hồ lắc đầu nói: "Không sao, thực lực của ta không đến từ yêu lực. Mất đi một cái đuôi cũng không có nhiều ảnh hưởng, chỉ là có chút không nỡ mà thôi."
Cửu Vĩ Yêu Hồ nói với thần sắc có chút bi thương, tựa hồ nhớ ra cái gì đó.
Tiêu Trần nhún nhún vai, xem ra Cửu Vĩ Yêu Hồ này cũng là người có chuyện.
Nhắc tới cũng là, phàm là kẻ sống lâu một chút, cũng cũng có câu chuyện của riêng mình?
Lúc này, Phong Linh Nhi cũng đến bên cạnh Tiêu Trần, cảnh giác đỡ lấy Tiêu Trần từ trong tay Cửu Vĩ Yêu Hồ ra.
Phong Linh Nhi nhìn Tiêu Trần, hỏi: "Chuyện gì đang xảy ra, tại sao Bàn Cổ Tà Tướng lại đột nhiên rơi vào một huyền thuật mạnh mẽ như vậy?"
Tiêu Trần nhìn Phong Linh Nhi nói, "Tộc Yêu hồ, giỏi về ý trí không thiên về sức mạnh, Gia tộc cáo quỷ giỏi về sự thông minh nhưng không có sức mạnh, mà Yêu hồ nhất tộc nổi danh nhất với huyền tộc."
"Vậy cho nên?" Phong Linh Nhi vẫn như trước có chút không hiểu.
Tiêu Trần trợn tròn mắt, đúng là óc heo.
"Cho nên, một Cửu Vĩ Yêu Hồ, bị giết dễ dàng như vậy, ngươi cảm thấy rất bình thường sao?"
Phong Linh Nhi phản ứng lại, nhìn về phía Cửu Vĩ Yêu Hồ nói: "Ngươi bị Bàn Cổ Tà Tướng 'giết chết', cũng là cố ý sao?"
Cửu Vĩ Yêu Hồ gật đầu, trong tay bấm pháp quyết..
Lần lượt từng đạo màn sáng rơi xuống Bàn Cổ Tà Tướng đang đứng yên bất động.
Khi bức màn sáng buông xuống, vòng xoáy trong mắt Bàn Cổ Tà Tướng quay cuồng.
Phong Linh Nhi mới nghi hoặc, "Làm sao ngươi biết mục tiêu của Bàn Cổ Tà Tướng không phải là cô gái kia, mà là ngươi?"
"Não heo!" Tiêu Trần không nhịn được nữa: "Tiểu mỹ nhân kia, cho dù là kẻ thù không đội trời chung của Bàn Cổ Tà Tướng, nhưng ngươi chưa nghĩ tới, thực lực giữa hai người chênh lệch thật sự quá lớn sao?
"Giống như chuột và mèo. Mèo là thiên địch của chuột, nhưng nếu chuột phát triển to bằng cả một ngôi nhà, liệu nó có còn sợ một con mèo bình thường không?"
Phong Linh Nhi cuối cùng cũng hiểu rằng Bàn Cổ Tà Tướng ngay từ đầu đã quá coi trọng cô gái này nên mới lộ ra chân tướng.
Bởi vì thực lực giữa hai người chênh lệch quá lớn, cho dù là thiên địch cũng không thể uy hiếp được hắn.
Mà Tiêu Trần đã một mực cố tình chọc giận Bàn Cổ Tà Tướng, chính là hắn đã nhìn thấu quỷ kế của Cửu Vĩ Yêu Hồ.
Mục đích là làm cho cảm xúc Bàn Cổ Tà Tướng dao động, để Cửu Vĩ Yêu Hồ có cơ hội thực hiện huyền thuật.
Phong Linh Nhi nhìn Tiêu Trần và Cửu Vĩ Yêu Hồ, trong lòng cảm thấy sởn cả gai ốc.
Hai người này tỉ mỉ như vậy, cường hành lấy yếu thắng mạnh, thật sự đáng sợ.
"Được rồi, đi thôi, ta không nghĩ huyền thuật có thể giữ được lão quái vật này lâu đâu."
Tiêu Trần thật sự nhịn không được rồi, đến lúc nào còn có tâm tư ở lại đây nói chuyện phiếm.
"Đi đến thế giới khác, rời khỏi đây, chân thân Bàn Cổ sẽ không còn áp chế được ta. Nếu như không có áp chế, ta có một trăm cạch giết chết tên khốn kiếp này."
Cửu Vĩ Yêu Hồ oán hận nói.
Coi như bị mất đuôi, tuy nói không quan tâm nhưng trong lòng đoán chừng vẫn luôn canh cánh.
Lúc này, Thanh Oanh chạy tới, nhìn chằm chằm Cửu Vĩ Yêu Hồ: "Ngươi có thể trực tiếp giết hắn?"
Cửu Vĩ Yêu Hồ lắc đầu: "Đừng mơ nữa, đây là ác niệm của Bàn Cổ biến thành, chỉ cần thế gian còn ác ý, hắn sẽ vĩnh viễn tồn tại.."
"Ban đầu ta cùng đại thần Bàn Cổ dây dưa vô số năm, thậm chí ngay cả đại thần Bàn Cổ cũng không giết được hắn. Ngươi cho rằng chúng ta có thể sao?"
Thanh Oanh vẫn chưa từ bỏ ý định hỏi: "Nhưng không phải ngươi vừa nói nếu rời khỏi đây thì có cả trăm cách để giết hắn sao?"
Cửu Vĩ Yêu Hồ trợn tròn mắt: "Ta đang khoác lác, rời khỏi nơi đây ta có thể đánh chết hắn dễ dàng, nhưng ta không thể giết hắn, trừ phi ném hắn vào nơi tinh khiết."
Thanh Oanh thần sắc ảm đạm, siết chặt tay mình.
"Mọi người đi rồi, sẽ không còn ai có thể chống lại hắn, vô số sinh linh này phải làm sao bây giờ?"
Cửu Vĩ Yêu Hồ lắc đầu: "Tinh không này, sinh linh nhiều không kể siết, chẳng lẽ đi quản từng cái sao?"
"Hơn nữa Bất Chu giới này, vốn là nơi Tà Tướng trấn áp, vốn là tồn tại không hợp lý."
Lời nói của Cửu Vĩ Yêu Hồ rất vô tình, nhưng lại rất gần đại đạo, đây chính là thái thượng vô tình.
"Đi."
Cửu Vĩ Yêu Hồ dẫn Phong Linh Nhi rời khỏi đây, nhưng vừa bay lên, một hồi kim quang ngập trời từ đây bay lên.
Một đạo chính khí hạo nhiên, phóng thẳng lên trời, mây mù xung quanh lập tức bị cuốn trôi.
"Thanh Oanh, ngươi đang làm gì vậy?" Giọng nói sợ hãi của Sở Mộc Tâm vang lên.
Khi Tiêu Trần và những người khác quay đầu lại, kinh hãi thiếu chút nữa cái cằm đều rơi trên mặt đất.
Chỉ thấy không biết từ lúc nào trong tay Thanh Oanh đã xuất hiện một thanh trường cung màu xanh.
Đây không phải là điều chính, điều chính là mũi tên dài phía trên trường cung màu xanh.

Bình Luận

0 Thảo luận