Dưới thiên nhãn, trên người đứa trẻ xinh đẹp đến kỳ cục trước mắt này tản ra âm khí kinh khủng, quả thật đời người ít thấy.
Luồng âm khí ấy ẩn núp vô cùng tốt, nếu không phải là thần thông Phật môn, trời sinh mẫn cảm đối với tà tụy.
Sợ rằng Đại Lai Lạt Ma cũng khó mà phát hiện được, trong đám người thế mà lại ẩn dấu một đại tà tụy gần như sắp bước vào Nhân Diệt Cảnh.
"Yêu nghiệt, lanh lảnh càn khôn, lại dám đi lại trong nhân gian, ngươi nghĩ trên đời này không ai có thể trị được ngươi à?"
Đại Lai Lạt Ma quát lớn, vút lên trời cao vỗ xuống một chưởng.
Dưới Phật quang ngập trời, một bàn tay Phật màu vàng to lớn xuất hiện từ đỉnh đầu, đánh thẳng tới Lãnh Tiểu Lộ.
Biến hóa bất thình lình khiến mọi người sợ ngây người, mà lúc này Nhện cũng vừa mới tập kết hoàn tất, chạy tới hiện trường.
"Chạy mau, Tiểu Lộ." Chị đẹp trai phản ứng kịp đầu tiên, trên người gợn nước nhộn nhạo, trong tay nhanh chóng véo pháp quyết.
Từng vòi rồng nước lớn trống rỗng dựng lên, cuốn thẳng tới bàn tay Phật to lớn trên bầu trời.
Vòi rồng nước lớn nhìn như uy mãnh vô cùng, nhưng chỉ trong nháy mắt đã bị Phật chưởng đập nát.
Chị đẹp trai rốt cuộc cũng chỉ là Thượng tam cảnh, muốn phá vỡ thần thông của đại năng bước nửa bước vào cảnh giới Nhân Diệt như Đại Lai Lạt Ma, dùng người si nói mộng để hình dung cũng không quá đáng.
"Phụt." Chị đẹp rai phun ra một búng máu ngay tại chỗ, vô lực ngã liệt trên mặt đất.
Lãnh Tiểu Lộ ngây ngẩn một hồi, mới phản ứng được, yêu nghiệt Đại Lạt Ma nói là mình.
Đường đường Phong Đô Đại Đế, chưởng quản luân hồi Địa Ngục, công đức to lớn, không thể đo lường.
Hơn nữa dưới trướng Phong Đô Đại Đế có hàng tỉ quân quỷ, san bằng Nhân Gian giới cũng không cần tốn nhiều công sức, đại nhân vật như vậy, thế mà bị người ta gọi yêu nghiệt, sao mà nực cười.
"Con lừa trọc ngốc các người dám đả thương người ở nơi này." Người của Nhện bùng nổ đánh tới.
"Thế nhân ngu muội cỡ nào, vậy mà không phân biệt được trắng đen, giữ gìn tà tụy."
Đại Lai Lạt Ma cười lạnh, vung tay lên, Lạt Ma phía sau bắt đầu động.
Trong chớp mắt, giữa sân phong vân chợt biến.
Tiếng tụng kinh to lớn vang lên, vô số bánh xe vàng xuất hiện trong không khí.
Phật quang màu vàng bao phủ xuống.
Nhìn từ xa, phật quang vàng hình thành nên một nửa vòng tròn to lớn, bao phủ toàn bộ phạm vi hai ba cây số xung quanh.
Vô số kinh luân vàng xuất hiện trong phật quang.
Kinh luân còn được gọi là bánh xe "Mani", hay bánh xe cầu nguyện, có liên quan tới Lục Tự Đại Minh Chú, Mật Tông cho rằng, trì tụng Lục Tự Chân Ngôn càng nhiều, càng biểu hiện sự thành kính đối với Phật.
Lúc này tiếng tụng kinh của đông đảo Lạt Ma cũng dừng lại.
Thay vào đó là vô số hình bóng ảo ảnh xuất hiện giữa không trung.
Những hình bóng ảo ảnh này vô cùng cao to, dáng vẻ trang nghiêm, lại là các vị Bồ Tát trong truyền thuyết thần thoại.
Chư thiên Đại phật, tay cầm Kinh luân, miệng tụng Lục Tự Đại Minh Chú hư ảo mà to lớn.
Om, ma, ni, pad, me, hung.
Lục Tự Đại Minh Chú hùng vĩ, hóa thành từng gợn sóng âm màu vàng, chồng chất lên nhau, bắt đầu gội rửa tà ma trong sân.
"Cẩn thận, là Khu Ma đại trận của Mật Tông." Mấy người Nhện lớn tiếng nhắc nhở.
Nhưng đại trận do nhiều Lạt Ma bày thành công, sao bọn họ có thể ngăn cản được.
Đại trận vốn chỉ để nhằm vào tà ma, nhưng bây giờ thậm chí ngay cả những tu sĩ bình thường cũng bị ảnh hưởng.
Mọi người xếp bằng ngồi dưới đất, bảo vệ tâm thần, chống cự Lục Tự Đại Minh Chú to lớn kia.
May rằng sóng âm này chủ yếu tấn công Lãnh Tiểu Lộ, mọi người còn có một chút cơ hội để nghỉ sức.
Sóng âm màu vàng, đánh thẳng tới Lãnh Tiểu Lộ.
Thế nhưng khiến người ta thấy kỳ quái là, sóng âm màu vàng xuyên qua thân thể Lãnh Tiểu Lộ, nhưng cậu ta cũng không có bị thương giống như những người khác.
Thậm chí trong thân thể Lãnh Tiểu Lộ cũng tản ra ánh sáng màu vàng, hòa lẫn với Phật quang ấy.
Thủ đoạn công kích của Phật gia rất huyền diệu, phần lớn dính đến mấy thứ nghiệp quả.
Chẳng hạn như Khu Ma đại trận này, chính là lợi dụng Lục Tự Đại Minh Chú, khơi gợi lên ác nghiệp trong cơ thể tà tụy, tiến tới thiêu đốt cơ thể.
Thế nhưng Phong Đô Đại Đế có công đức vô lượng, ác nghiệp ở đâu ra?
Hơn nữa trong một số thần thoại truyền thuyết của Phật gia, Phong Đô Đại Đế chính là hóa thân của Địa Tạng Vương.
Địa vị của Địa Tạng Vương ở trong Phật gia cao cả vô cùng.
Tuy những thứ này đều là truyền thuyết thần thoại, không đáng tin.
Nhưng cũng nói rõ rằng, công đức của bản thân Phong Đô Đại Đế, mấy Đại Lạt Ma này cộng lại cũng không thể so sánh được.
Lãnh Tiểu Lộ không bị sao, thế nhưng những người lại thảm.
Trước hết gặp họa chính là một đám người ông chủ mập, bọn họ tu vi thấp, ác nghiệp trên người bị gợi lên.
Ngọn lửa màu vàng bắt đầu bốc cháy trên người bọn họ.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận