Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1273: Mạc Ly

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
"Một đám phế vật, bảo tụi mày bắt một người mà cũng không bắt được."
Lúc này, một giọng nữ cực kỳ hay mang theo ba phần khó chịu, bảy phần mê hoặc đột nhiên vang lên.
Sau đó, một bóng dáng thước tha của một nữ tử xuất hiện phía trên Tử Quốc Phù Đồ.
Tất cả đám m Đoan Hoạt Quỷ quỳ xuống lạy, không ngừng dập đầu rồi ngẩng đầu lên.
Tóc gáy toàn thân Tiêu Trần lập tức dựng đứng: "Thần Vô Chỉ cảnh".
Đầu năm nay Thần Vô Chỉ cảnh đại năng không đáng giá như vậy à? Chưa đi được nửa đoạn đầu của dòng sông Nghiệp Hỏa mà đã gặp hai người rồi.
Tiêu Trần đắng lòng giơ tay lên, nhìn bóng dáng yểu điệu kia nói: "Tiểu tỷ tỷ, cô ngoan quá!"
Chống lại Yên Diệt cảnh, hoặc thậm chí là nửa bước Thần Vô Chỉ cảnh, Tiêu Trần còn có chút phần thắng, nhưng Thần Vô Chỉ cảnh thì Tiêu Trần cũng đành bó tay.
Thần Vô Chỉ cảnh liên quan đến lĩnh vực của đại đạo, đã hoàn toàn tách biệt khỏi các cảnh giới khác.
Một gã Thần Vô Chỉ cảnh, đánh một đám Yên Diệt cảnh thậm chí nửa bước Thần Vô Chỉ cảnh đều không có áp lực gì.
Đây cũng là lý do tại sao Tiêu Trần giơ thẳng tay lên, nếu người ta không vui mà lập tức giết hắn, quả thực là vừa sợ vừa oan mà.
"Nhóc con cậu cũng đáng yêu ghê." Giọng nói nhẹ nhàng lại vang lên, sau đó một làn gió thơm ập đến trước mặt Tiêu Trần.
Một nữ tử lãnh diễm thanh tú động lòng người đứng trước mặt Tiêu Trần.
Nữ tử cẩn thận đánh giá Tiêu Trần.
Cô lẳng lặng đứng đó, mái tóc đen như mực ẩn hiện trong thiên địa xám xịt, khí tức lạnh như băng bao trùm khắp không gian.
Đôi mắt to màu xám nhạt thể hiện sự chết chóc không nên có của một nữ tử xinh đẹp.
Khuôn mặt tái nhợt không còn chút máu, nhưng đôi môi đỏ sẫm lại càng thêm chói mắt.
Quần áo bó sát màu đen ôm lấy dáng người xinh đẹp của cô, trên tay đang nghịch một chiếc roi màu đỏ, chiếc roi đỏ điểm xuyết làn da trắng nõn, đôi mắt hơi nheo lại lộ ra vẻ nguy hiểm.
"Bốp!"
Nữ tử đột nhiên vung roi, thân thể của một m Đoan Hoạt Quỷ cách đó không xa lập tức bị quất thành tro bụi.
"Bảo tụi mày bắt sống mà mày dám dẫn đầu dùng sóng âm, đồ phế vật."
Sau đó nữ tử đưa tay ra đặt ở trước mặt Tiêu Trần, nhẹ giọng nói: "Đi thôi."
Tiêu Trần lập tức nở nụ cười, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay xinh đẹp của nữ tử: "Được, tiểu tỷ tỷ, ngài chậm một chút."
Bộ dạng của Tiêu Trần trông rất giống những tiểu thái giám bên cạnh những nương nương thời cổ đại.
"Tiểu tỷ tỷ, chúng ta đi đâu thế?" Tiêu Trần bộ dạng chân chó.
"Về nhà ngủ." Nữ tử nói xong, đem theo thân thể của Tiêu Trần cùng nhau bay lên.
Cảnh tượng trước mặt lập tức thay đổi, Tiêu Trần quan sát cảnh tượng trước mặt.
"Có lẽ là bên trong Tử Quốc Phù Đồ. Nhìn từ bên ngoài trông buồn nôn thế đấy, nhưng bên trong lại cực kỳ xa hoa."
Nhìn cách trang trí như một cung điện xa hoa, Tiêu Trần trong lòng suy đoán.
Chỉ là trong đại điện to lớn lại vô cùng vắng vẻ, rõ ràng không có một bóng người hầu hay thị vệ nào.
"Tiểu tỷ tỷ, tôi còn có việc phải làm, nếu không tôi đi trước được không?" Tiêu Trần có chút thấp thỏm không yên, bà chị này cũng không nói chuyện.
Nữ tử đột nhiên quay đầu lại, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Tiêu Trần, lạnh như băng nói: "Tôi không muốn lại nghe thấy loại lời này lần thứ hai."
Tiêu Trần ngượng ngùng cười cười, không dám cãi lại, chỉ có thể tiếp tục hỏi: "Ờm, tiểu tỷ tỷ, cô bắt tôi làm gì vậy?"
Lúc này, nữ tử dắt Tiêu Trần đi bảy lượn tám rẽ vào một phòng ngủ, nhìn chiếc giường lớn xa hoa bên trong, Tiêu Trần rùng mình một cái.
"Chẳng lẽ bà chị này muốn cướp sắc à?"
"Tôi tên là Mạc Ly, cậu có thể gọi tôi là Mạc Ly đại nhân." Nữ tử bước đến bên giường, bắt đầu cởi quần áo.
Bà chị này không hề xấu hổ, mặc kệ Tiêu Trần ở bên cạnh, cởi sạch sành sanh.
Bầu không khí đột nhiên trở nên kiều diễm, ánh đèn mờ ảo chiếu rọi bóng dáng hoàn mỹ của Mạc Ly.
"Ô..." Nhìn dáng người giống như ma quỷ kia, Tiêu Trần bịt mũi để phòng ngừa máu mũi trào ra.
Mạc Ly nhìn Tiêu Trần, nhẹ giọng hỏi: "Nhìn có đẹp không?"
"Ừ, đẹp lắm." Con mẹ nó cái này có thể không nhìn được không? Chỉ là nhìn quá nhiều rất dễ bị thiếu máu.
"Ngoan, từ nay về sau mỗi ngày đều có thể nhìn." Mạc Ly nói xong, vỗ nhẹ ba cái lên giường lớn.
Máu mũi Tiêu Trần lập tức phun ra: "À ừm, chúng ta mới quen không lâu, không phải quá nhanh sao?"
Đôi mày xinh đẹp của Mạc Ly hơi nhăn lại: "Cậu đang suy nghĩ gì vậy? Cậu muốn bổn vương tự mình trải giường chiếu à?"
"Phụt..." Tiêu Trần suýt chút nữa phun ra một ngụm máu.
Trải giường chiếu thì bảo trải giường chiếu đi, con mẹ nó tự dưng cô cởi sạch sành sanh thế là có ý gì.
Tiêu Trần kịp phản ứng bắt đầu trải giường chiếu, thật ra cũng không có việc gì, chỉ là kéo chăn màn, để Mạc Ly nằm vào trong là được.
Nhìn thấy Mạc Ly trần truồng nằm trên giường, thậm chí không có ý định kéo chăn lên đắp.

Bình Luận

0 Thảo luận