Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 688: Hiện trường tinh thần phân liệt cỡ lớn 3

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:14:48
Thần tính hiền lành này, đối mặt với ma tính đều chưa từng nguyền rủa hắn chết lềnh bà lềnh bềnh, tấm lòng thánh mẫu ấy, hắn nói đệ nhất, phỏng chừng không ai dám nói đệ nhị.
"Mau tính cho ông, nếu không tôi sẽ treo ngược cậu lên rồi quất giờ."
Tiêu Trần nhân tính vung vẩy xiềng xích trong tay, xiềng xích kêu vù vù, Tiêu Trần thần tính sợ đến mức thè lưỡi.
"Hừ, tính thì tính, mình đừng có hung ác như vậy có được hay không."
Tiêu Trần thần tính đưa ngón giữa của tay phải ra, đặt trên hoa văn thần bí trên trán mình.
Hoa văn thần bí bắt đầu chớp động tia sáng nhức mắt, đám hoa văn hư ảo từ đó bay ra.
Những ký tự này vây quanh Tiêu Trần thần tính, vui sướng quay vòng.
Chúng nó bắt đầu xếp thành các loại ký hiệu, lúc tụ lúc tán, giống như từng con hồ điệp nho nhỏ, vô cùng đẹp đẽ.
Theo thời gian trôi qua, sắc mặt Tiêu Trần thần tính trở nên hơi khó coi.
"Ầm!"
Những chữ kia hóa thành từng ánh sao, trở lại trên trán.
"Không thể nào, thời gian không đúng mà
Gương mặt Tiêu Trần thần tính mơ hồ, yếu ớt nhìn Tiêu Trần nhân tính.
"Nói cho rõ ràng, đừng mang cái bệnh rách nói chuyện một nửa của cậu đến trước mặt tôi."
Tiêu Trần rung rung xiềng xích trong tay.
"A!" Tiêu Trần thần tính rất tự nhiên nhận thua.
Tiêu Trần thần tính hắng giọng một cái, thẳng người lên, bộ dạng muốn diễn giảng.
Đây là điểm Tiêu Trần nhân tính bội phục con hàng này nhất.
Dù là chuyện gì đều phải chăm chú đối đãi, cho dù là chuyện nhỏ thì cũng phải như vậy.
"Chúng ta nói đến đại tai ách trước."
"Về đại tai ách tôi có ba cái cái nhìn, mỗi cái nhìn có hai tiểu tiết, mỗi tiểu tiết có ba đoạn, mỗi đoạn..."
Tiêu Trần nhân tính thực sự không nhịn được, nhào thẳng tới, đè Tiêu Trần thần tính xuống, tiếp theo lại là một trận đánh đòn.
"Tôi cho cậu nói nhảm nhiều này, bọn ông đây sắp bị dầu ngập chết rồi, cậu còn ở đây giở giọng."
Tiêu Trần thần tính ôm cái mông, lấy giọng thương lượng hỏi: "Bao cỏ, sau này có thể đừng đánh mông tôi không?"
Tiêu Trần nhân tính lườm: "Vì sao? Cái mông của cậu cong đấy, xúc cảm tốt."
"Ai ya, cái mông là bộ phận tôi hài lòng nhất, đánh hư không tốt lắm đâu!" Tiêu Trần thần tính yếu ớt nói.
"Phụt!" Tiêu Trần ma tính phun ra một búng máu tại chỗ.
Tiêu Trần ma tính vươn tay chỉ vào Tiêu Trần nhân tính, run run rẩy rẩy nói: "Cậu giết tôi luôn được không."
Tiêu Trần nhân tính cũng có chút phát điên, gặp phải thứ ngu ngốc như thế, thực sự là không có cách nào.
"Rồi rồi rồi, đừng đánh, sau này ông đây hôn cái mông của cậu là được, cầu lão nhân gia người mau nói đi được không!"
Nghe lời này, vẻ mặt Tiêu Trần thần tính ghét bỏ: "Gì mà hôn cái mông tôi, miệng cậu sạch sẽ không? Một ngày đánh răng mấy lần, thích ăn cỏ linh lung không?"
Cỏ linh lung là đặc sản của Hạo Nhiên đại thế giới, đặt ở trong miệng nhai vài cái, rất lâu sau vẫn còn lưu lại mùi hương thanh đạm.
"Phụt!" Tiêu Trần nhân tính phun ra một búng máu, đập đầu ngã lên quan tài.
"Này bao cỏ, cậu không sao chứ, cậu đừng làm tôi sợ đấy!" Tiêu Trần thần tính vội vã đỡ Tiêu Trần nhân tính.
Toàn thân Tiêu Trần nhân tính co quắp, như là bị điên vậy.
"Nếu cậu không nói hôm nay ông đây sẽ chết cho cậu xem." Tiêu Trần nhân tính nói, trong miệng không ngừng phun ra bọt mép, bộ dạng sắp chết.
"Nói nói nói, nói ngay đầy, cậu đừng run lên có được hay không, dọa người quá."
Tiêu Trần nhân tính dừng run, trở mình bò dậy, điểm diễn xuất đạt tối đa.
Lau bọt mép nơi khóe miệng, Tiêu Trần nhân tính hỏi: "Sao trên người của cậu thơm quá vậy, sao lại mang được thần hồn lên đây?"
"Đây là túi Sơn Lộ, là một loại sương sớm rất hiếm thấy, bình thường xuất hiện vào một khắc trước khi đêm loạn bình tĩnh, có hiệu quả trấn hồn rất mạnh, blah blah!"
"Chỗ tôi còn dư một ít, cậu có muốn không?" Tiêu Trần thần tính huơ tay một cái, một cung điện màu vàng mini xuất hiện trong tay.
Xung quanh cung điện có các loại động vật nho nhỏ đang nô đùa, nghiễm nhiên là dáng vẻ của một tiểu thế giới.
"Đây là cung Thừa Lộ, là Kỳ Lân Tinh giúp tôi luyện chế, có thể thả rất nhiều thứ, ví dụ như thả một viên tiểu tinh cầu không có sinh cơ, ví dụ như thả một mảnh biển rộng, blah blah!"
Một cái chai nho nhỏ xuất hiện ở trên tay Tiêu Trần thần tính.
"Phịch." Cả người Tiêu Trần nhân tính ngã lên trên quan tài, lần này là thực sự bị tức đến run.
"Chát chát."
Tiêu Trần nhân tính nằm trên quan tài, tự tát mình hai cái thật mạnh.
"Cho mày miệng tiện này, cho mày miệng tiện này."
"Bao cỏ, cậu làm sao vậy, có phải là trúng thuật gì rồi không, sao lại tự mình đánh mình thế kia?"
Tiêu Trần nhân tính nghiêng người, lăn xuống chất lỏng đục ngầu phía dưới.
Tiêu Trần thần tính hét to, ôm cổ Tiêu Trần nhân tính: "Đừng lo, tôi sẽ giải thuật cho cậu."
"Đồ Tể, cứu tôi." Tiêu Trần nhân tính tội nghiệp nhìn Tiêu Trần ma tính.

Bình Luận

0 Thảo luận