Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1585: Liên minh

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
Nhìn Nhan Tử Ninh đi hướng Mặc Nham, mọi người khó hiểu.
Bọn họ sớm đã nhìn thấy Mặc Nham ngồi trên boong.
Chỉ là cái người một thân tảng đá, nhìn qua ngu đần, lòng bàn tay vẫn còn cầm một con nhóc khóc chít chít, thấy thế nào đều là một tên ngốc, không có chút liên quan gì tới ngụy Đế.
Thế nhưng mọi người cũng không dám nói thêm cái gì, ngộ nhỡ người này thực sự là ngụy Đế, lúc này nói mạo phạm, đó thật đúng là hỏng việc.
Đi tới trước người Mặc Nham, lòng bàn tay Nhan Tử Ninh ra rất nhiều mồ hôi, theo bản năng nhìn Lưu Tô Minh Nguyệt trong lòng bàn tay Mặc Nham.
Mấy ngày Tiêu Trần không ở, con nhóc này ngoại trừ khóc chính là ngủ, tỉnh ngủ lại khóc, khóc mệt rồi ngủ.
"Mặc đại nhân." Nhan Tử Ninh rốt cuộc lấy dũng khí đã mở miệng.
Mặc Nham ngẩng đầu nhìn Nhan Tử Ninh, sau đó lại cúi đầu, chăm chú nhìn chằm chằm Lưu Tô Minh Nguyệt trong lòng bàn tay, dường như sợ Lưu Tô Minh Nguyệt xảy ra chút gì ngoài ý muốn.
Thấy thái độ của Mặc Nham, Nhan Tử Ninh trong lòng mát lạnh.
Mọi người nghi vấn, người đá trước mắt này, căn bản không có chút khí tức của ngụy Đế nào.
Tùy ý ngồi bong thuyền như vậy, thậm chí ngay cả khí độ của người tu hành bình thường cũng không có.
Mặc Nham là sinh linh không thuộc về thời đại này, hệ thống sức mạnh cũng không phải cái mọi người quen thuộc, mọi người không cảm giác được sự mạnh mẽ của Mặc Nham cũng là bình thường.
Đồng Lam nhìn thái độ của Mặc Nham, khóe miệng hơi cong.
Lòng mấy người còn lại cũng lạnh lẽo, nếu như không có một vị ngụy Đế tọa trấn, sợ rằng thậm chí bọn họ còn không giằng co với Thiên Lang chúng được.
"Lão bản Nhan, đây là có chuyện gì? Có phải nên cho chúng tôi một cái công đạo không?" Khuôn mặt xanh của Thao Giác rất nghiêm.
"Đúng vậy, nếu như không có ngụy Đế, chúng ta lấy cái gì đấu với Thiên Lang chúng."
"Ngài là đội buôn đứng đầu, sao lại nói suông chứ không làm."
"Nếu như người này có thể là ngụy Đế, vậy tôi là Đại Đế còn gì, thực sự là buồn cười, một đống tảng đá vụn mà dám xưng là ngụy Đế."
Mọi người bắt đầu oán trách, bộ dạng hăm hở lúc trước đã không còn sót lại chút gì.
Nhan Tử Ninh cắn môi, không nói gì.
Mặc dù không có ngụy Đế, mọi người cũng có thể liên hợp lại mới đúng, không phải không có một chút đường sống.
Nhưng tháy độ của mọi người bây giờ, thực sự khiến Nhan Tử Ninh trái tim băng giá.
"Chư vị, bình tĩnh chớ nóng." Đồng Lam phất tay ngăn mọi người oán giận.
Đồng Lam gật đầu với Nhan Tử Ninh, xoay người nói với mọi người: "Lão bản Nhan cũng là vì tốt cho mọi người, nếu như chúng ta không liên hợp lại, đối mặt như lang như hổ Thiên Lang chúng, tất cả mọi người không có đường sống."
"Nhưng là bây giờ không có ngụy Đế tọa trấn, đại gia lúc đó chẳng phải nhất con đường chết sao?" Có người bất mãn lầm bầm đứng lên.
"Ha ha, bình tĩnh chớ nóng." Đồng Lam cười đầy tự tin.
"Xem Đồng lão nói như vậy, có đã có biện pháp hay không." Thao Giác hỏi.
Mọi người đều đưa mắt nhìn sang Đồng Lam.
Đồng Lam hếch thân thể già nua, nhẹ nhàng gật đầu.
Mọi người không thể tin tưởng, nhưng nhìn Đồng Lam lại không giống diễn trò.
Trong lòng mọi người đúng là vẫn còn ôm chút hi vọng, có người nói: "Nếu như Đồng lão có thể mang chúng tôi vượt qua cửa ải khó khăn lần này, sau này chúng tôi chắc chắn lấy Đồng lão thủ lĩnh."
"Đúng vậy, nếu như Đồng lão có thể bảo toàn đội buôn, sau này núi đao biển lửa, mặc cho Đồng lão sai phái." Mọi người đều phụ họa theo.
Đồng Lam nhẹ nhàng gật đầu: "Tất cả mọi người đều kiếm cơm trong hư không, giúp đỡ cho nhau là phải."
Đồng Lam ngừng một chút, mắt chậm rãi đảo qua mọi người, đợi mọi người không không phát ra âm thanh gì rồi mới nói tiếp: "Trong vô số năm qua, tất cả mọi người đều tự làm riêng. Đội buôn đỉnh cấp không thèm làm bạn với những đội buôn nhỏ như chúng ta, mà tự chúng ta cũng không đoàn kết, đã đến lúc chúng ta liên hợp lại rồi, vì mình, cũng vì đời sau có một hoàn cảnh an ninh."
Lời này rốt cuộc đâm vào vết thương của mọi người, qua nhiều năm như vậy, những đội buôn nhỏ như bọn họ không chỉ phải đề phòng cường đạo khắp nơi, còn phải chịu đội buôn lớn chèn ép, có thể nói là kiếm ăn trong khe hẹp.
Đây đều bởi vì bọn họ không có bối cảnh hoặc là chỗ dựa vững chắc.
"Sao chúng không thừa dịp cơ hội tụ chung một chỗ khó có được này, cấu thành một liên minh, sau này mọi người cùng ủng hộ, cùng qua cửa ải khó khăn." Đồng Lam nói xong thì lẳng lặng nhìn mọi người.
Thao Giác suy nghĩ một chút nói: "Kiến nghị của Đồng lão tự nhiên là tốt, thế nhưng cửa ải khó khăn trước mắt này chúng ta phải vượt qua thế nào."
"Đúng vậy."
"Nếu như lần này có thể bảo toàn đội buôn, mặt sau làm sao, toàn dựa Đồng lão làm chủ."
Đồng Lam gật đầu: "Nếu lão thân dám nói thế, tự nhiên có cách giải quyết nan đề trước mắt."

Bình Luận

0 Thảo luận