Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 526: Huyết Nhãn.

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:08:21
Lúc này đang có một đám người tập chung ở cửa thành quan sát cảnh tượng kinh khủng kia, vẻ mặt đều là vừa mừng vừa sợ.
Thậm chí có người còn quỳ rạp xuống, không ngừng bái lạy Tiêu Trần.
Cô gái được thiếu nữ đỡ dùng ánh mắt sáng rực nhìn theo bóng lưng Tiêu Trần.
Dưới ánh trăng máu, một người thủ thành còn bên ngoài là vô số quái vật, cảnh tượng này có vẻ không hề chân thật như nó lại thật sự diễn ra.
Giờ phút này cô gái đã có một nhận thức hoàn toàn mới về hai chữ 'cường đại'.
Cùng lúc đó, tiếng lòng vốn như một đầm nước tù đọng của cô gái dường như đã bị thứ gì đó nhẹ nhàng khuấy động.
Uy áp siêu mạnh của Hổ Phác Thiên Chinh hoàn toàn ngăn cản thế công của bóng đen.
Tiêu Trần cũng không để tâm đến đám rác rưởi bỏ đi này. Hắn ngẩng đầu, nhìn chăm chú vào hai vầng trăng máu kia.
Một luồng dự cảm không may đến cực độ xông lên đầu.
Khe hở giữa trăng máu càng lúc càng lớn nhưng Tiêu Trần lại có ảo giác chúng nó nhìn hơi giống đôi mắt siêu bự đang giám thụ tất cả mọi việc trên thế giới này.
Suy nghĩ của hắn đã nhanh chóng được chứng minh. Tốc độ nứt vỡ của khe hở phía trên trăng máu đột nhiên tăng tốc, bên trong xuất hiện một đôi mắt đỏ quạch, con ngươi dựng thẳng.
"Mẹ mày chứ, đúng là con mắt thật kìa." Tiêu Trần làu bàu chửi.
Cảnh tượng này đúng là có sức chấn động, hai vầng trăng máu lại là một đôi mắt. Nếu chúng mà có chủ thì ngay cả Tiêu Trần cũng hơi không dám tưởng tượng đó sẽ là một quái vật khổng lồ đến mức nào.
Đồng tử dựng thẳng đỏ quạch bắt đầu đánh giá trên dưới trái phái xung quanh, giống như đang kiếm thứ gì đó trong thiên địa.
Theo sự xuất hiện của đôi mắt, những bóng đen vốn bị Hổ Phác Thiên Chinh áp chế lúc này lại như phát cuồng, cái nào cái nấy đều trở nên rất nóng nảy.
Rất nhiều bóng đen vậy mà lại tránh thoát được trói buộc, gào thét vọt lên.
Nhìn thấy cảnh này thì tất cả mọi người có mặt ở cửa thành đều tuyệt vọng nhìn theo bóng lưng Tiêu Trần.
Dưới Huyết Nhãn Chi Nguyệt, tất cả những thứ biến dị đều sẽ được tăng cường còn hành tung của bọn họ lại không thể che dấu được, con mắt này khiến bọn họ không có chỗ che thân.
Đôi mắt này là thứ mà tất cả những người sống sót khiếp sợ nhất.
Một năm mở mắt một lần nhưng đối với người sống sót mà nói thì chẳng khác gì độ khiếp.
Tất cả bọn họ đều tuyệt vọng. Bao nhiêu năm qua, đây là lần đâu tiên mà họ không hề chuẩn bị gì đã bại lộ dưới Huyết Nhãn.
Bọn họ không biết phải ứng phó thế nào, bởi vì lần này Hạo Thiên không hề có bất kỳ một chỉ thị nào.
Cô gái giãy dụa đứng dậy, cô ta muốn đi đến bên cạnh xem thử. Vào giây phút cuối cùng của sinh mệnh, cô ta muốn thử cảm nhận một chút.
Thiếu nữ đỡ cô gái, từng bước từng bước một đi về phía Tiêu Trần.
Hình như Tiêu Trần không hề chú ý đến bọn họ. Phía trên đại địa, những bóng đen kia đang biến hoá.
Chỉ cần từ xa nhìn Huyết Nhãn trên bầu trời, Tiêu Trần cũng đã đoán chừng được thực lực của nó.
Mắt thấy những bóng kên kia sắp vọt đến trước mặt mình nhưng Tiêu Trần vẫn thờ ơ như trước.
"Cẩn thận." Thiếu nữ và cô gái cùng hô lên.
"Rầm!" Vài bóng đen nhào về phía Tiêu Trần nhưng lại bị sóng khí vô hình chấn bay.
"Súc sinh làm càn." Bị cắt ngang suy nghĩ khiến Tiêu Trần nổi đóa, cơn lốc nhỏ màu đen trong mắt bùng lên.
Chỉ nháy mắt mà cuồng phong đã nổi lên, một cái vòi rồng táo bạo đột nhiên xuất hiện.
Vòi rồng điên cuồng phóng tới chỗ những bóng đen kia.
Cảnh tượng kinh khủng này khiến hai người con gái đang đi về phía Tiêu Trần phải dừng bước, ngây ngốc nhìn lên thiên không.
Bóng đen bị cuốn vào vòi rồng thì lập tức biến thành khuôn mặt của một bộ xương khô.
Tiêu Trần quay đầu nhìn hai người phía sau, nói: "Cút về ngay, đừng có tự tìm đường chết. Hôm nay các người sẽ không phải chết đâu."
Giọng nói của Tiêu Trần chất chứa tự tin siêu mạnh, không cho phép cãi lại cũng không cho phép nghi ngờ.
Lúc này chợt có tiếng hổ gầm truyền khắp thiên địa.
Trên bầu trời, cuối cùng thì con hắc hổ khổng lồ kia cũng hoàn toàn lộ diện.
Khí thế bá đạo càn quét cả thiên hạ, hắc hổ bắt đầu chạy như điên, dạp nát cả hư không, vọt thẳng xuống mặt đất.
"Đến đây."
Thấy hắc hổ sắp đánh tới mặt đất, Tiêu Trần hết cách nên đành phải để hai chị em đến bên cạnh mình.
Xem trạng thái hiện giờ của hai cô, dự là chưa kịp chạy vào thành thì đã bị Hổ Phác xông chết queo rồi.
"Đứng ở phía sau tôi."
Đối mặt với chiêu thức này, cho dù là chính bản thân Tiêu Trần cũng không dám khinh thường, thứ đồ chơi này có tính sát thương cực lớn, phạm vi lại rộng nữa chứ.
"Gràooo!"
Khoảnh khác hắc hổ chạm vào mặt đất thì phát ra tiếng gào rống kinh thiên động địa.
Đất trời run rẩy kịch liệt.
Lấy hắc hổ làm trung tâm, một hình cầu khổng lồ nhanh chóng phồng lên, phạm vi nó bao trùm rộng đến mức nhìn mà rợn hết cả người.

Bình Luận

0 Thảo luận