Cảm giác bị dòm ngó cứ lởn vởn ở trong lòng, Tiêu Trần biết, trong núi lớn này e rằng có sinh linh đáng sợ nào đó.
Quay đầu nhìn ra sau, Tiêu Trần nhìn thấy một cái bóng đen xẹt qua cực nhanh, chính là thái giám Trần Cung.
Trước có sinh linh kinh khủng chưa biết đến và sau có thái giám chặn đường cướp của.
Nếu như tiếp tục đi tới, tìm kiếm ngọn núi cao nhất, sợ rằng sẽ đối mặt với sinh linh không biết đó.
Thế nhưng lùi về phía sau, thì sẽ gặp phải hoạn quan.
"Thái giám đã đuổi tới rồi, nhất định phải tìm được ngọn núi cao nhất, mình mới có thể mượn thế."
Với tính tình của Tiêu Trần, rời khỏi dãy núi, cái này là không có khả năng.
Thế nhưng Tiêu Trần cũng có chút lo lắng, bản thân cấp tiến như vậy, sợ rằng sẽ liên lụy đến Trương Đại Pháo.
Thực lực của hắn ta quá thấp, nếu không chú ý, khả năng sẽ bị thứ không rõ đánh chết.
"Anh chạy bên trái, tôi sẽ thu hút sự chú ý của thái giám, sau khi ra ngoài đi đến hiệu buôn Vạn Vĩnh tìm Phượng Hà tiên tử, nói cho cô ta biết vị trí của tôi."
Để cho Trương Đại Pháo trở về tìm Phượng Hà, chẳng qua chỉ là một cái cớ mà thôi.
Mục đích thật sự của Tiêu Trần chính là muốn đẩy Trương Đại Pháo ra, không muốn liên lụy tới hắn ta.
Trương Đại Pháo trực tiếp lắc đầu, "Không được, công tử một mình cậu ở nơi này quá nguy hiểm, bất luận như thế nào tôi cũng muốn cùng công tử ở một chỗ."
Tiêu Trần chẳng muốn nói nhảm với cậu ta, "Anh xoay người lại."
Trương Đại Pháo có chút không hiểu, "Công tử, có chuyện gì vậy."
"Đừng nói nhảm nhiều như vậy, bảo anh xoay người thì xoay người."
Trương Đại Pháo có chút bất đắc dĩ, chỉ có thể xoay người.
Kết quả vừa mới quay người lại, Tiêu Trần đá một cước lên mông hắn ta, trong nháy mắt Trương Đại Pháo bay ra ngoài.
"Công tử..." Trương Đại Pháo trên không trung kêu to lên.
"Nhớ lời của tôi nói, trở về tìm Phượng Hà tiên tử."
Vào lúc này cái bóng đen ở phía sau kia, đã cách Tiêu Trần không xa lắm.
Tiêu Trần trực tiếp nói với cái giọng the thé nhưu lưu minh, yêtiếng vang vọng khắp núi rằng yên tĩnh.
"Cháu trai đến đánh cụ nè!"
Sau khi giễu cợt xong, Tiêu Trần cũng không dám dây dưa, huyết dực to lớn mở ra, cực nhanh xông tới phía trước.
Thế nhưng thân hình quỷ dị của Trần Cung lúc này dừng lại.
Nhìn dãy núi mênh mông vô tận, vẻ mặt của Trần Cung ngưng trọng, trên tay xuất hiện một lá bùa màu đỏ.
Lá bùa tự động bốc cháy, một luồng gió mát bắt đầu cuồn cuộn cuốn lên tro tàn màu đỏ để lại sau khi lá bùa thiêu đốt, tiến vào giữa thiên địa.
Động tác của Trần Cung là hỏi núi, thông thường tu sĩ đều sẽ có cái thói quen này.
Đi ngang qua đỉnh núi có yêu ma quỷ quái sinh hoạt, tu sĩ thường sẽ lấy loại phù này đốt cách thức chào hỏi một tiếng.
Xin chủ nhân của đỉnh núi này đồng ý thì tu sĩ mới có thể yên tâm đi qua.
Nếu như chỉ là mượn đường, như vậy chủ nhân đồng ý rồi là có thể đi qua, thế nhưng muốn vào núi làm việc, tu sĩ kia phải để lại một thiên tài địa bảo cho yêu ma quỷ quái này.
Dù sao đây là địa bàn của người ta, quy tắc vẫn là phải hiểu.
Theo lá mùa màu đỏ đang cháy của Trần Cung đến xem, trong núi này sợ rằng có thứ gì không tầm thường.
Vào lúc hỏi đường, rất có chú trọng khi đốt lá bùa màu gì.
Nếu như chỉ là sơn tinh dã quái, tu sĩ bình thường cũng chỉ đốt chút lá bùa màu vàng là xong việc.
Hỏi núi với loại cấp bậc sơn tinh dã quái, tu sĩ cũng chẳng qua chỉ là theo lễ phép mà thôi, tính khí không tốt khả năng cũng sẽ trực tiếp xông qua.
Cấp cao nhất chính là màu tím, đây chính là yêu ma quỷ quái đã có thành tựu.
Cấp bậc này, tu sĩ thường đều sẽ thận trọng đối đãi, nếu như một người không hiểu biết rõ ràng, đốt lá bùa màu vàng cho người khác, có thể sẽ đưa tới chuyện đổ máu.
Kế tiếp chính là màu vàng, thông thường không chắc là thứ gì ở ngọn núi, đốt lá bùa màu vàng tuyệt đối không sai.
Đốt lá bùa màu vàng chính là bày tỏ sự tôn kính, bình thường đều sẽ được phép đi qua.
Lá bùa màu vàng rất là thưa thớt, trân quý vô cùng, ngoại trừ phù tu ra, tu sĩ rất ít có thể tiếp xúc được.
Thế nhưng tu sĩ đi ra khỏi nhà, hay ra giá cao mua mấy tờ từ trong tay phù tu, để phòng bất cứ tình huống nào.
Đương nhiên nếu như gặp phải gian thương bất lương, mấy người bán lá bùa màu vàng giả, vậy hãy tự cầu phúc nhiều đi!
Còn những lá bùa đặc biệt bên trên ví dụ nhu màu đỏ, màu đen, màu bạc, hầu như không có tu sĩ gì dùng.
Một tấm lá bùa đặc biệt nói là vô giá cũng không quá đáng, dùng để hỏi đường, quả thực phung phí của trời.
Trần Cung là Vô Chỉ Cảnh lâu năm, sức mạnh toàn thân có thể nói là sâu không lường được, phải qua đỉnh núi của ai, ai dám không nể mặt mũi?
Thế nhưng gã vẫn như cũ đốt một lá bùa màu đỏ hỏi núi, có thể tưởng tượng thứ trong núi lớn này rốt cuộc có bao nhiêu kinh khủng.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận