Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 950: Hủy diệt

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:31
Một ngôi sao cực lớn đột nhiên xuất hiện phía trên tinh cầu này. Nhiệt độ cao kinh khủng khiến cả thế giới bốc cháy dữ dội.
Không khí vặn vẹo dữ dội, mọi thứ đều lập tức bốc hơi.
"Đây...đây là... tại sao mặt trời lại tới đây?" Vi Phổ trợn tròn mắt, vô cùng hoảng sợ.
Mặt trời vốn nên chiếu sáng thế giới, giờ phút này đã lệch khỏi quỹ đạo của nó, lao thẳng đến đây.
Ngọn lửa hừng hực kia giống như đã phát điên càn quét bốn phía, không kiêng nể gì mà cắn nuốt sạch vạn vật xung quanh.
Ngọn lửa trắng đỏ kia như một gã thợ sơn ngạo mạn ngông cuồng. Hễ đi đến chỗ nào là dùng cây cọ trong tay sơn hết chỗ đó thành màu đỏ chói mắt.
Kinh khủng nhất là nó vẫn đang rơi xuống bằng tốc độ cực nhanh.
Thế giới này đã cực kỳ tàn tạ, sao có thể chịu được áp lực khổng lồ này chứ. Cuối cùng đã bắt đầu sụp đổ hoàn toàn.
Tiêu Trần nhân tính liếc mắt, che chở Lưu Tô Minh Nguyệt đang khóc sướt mướt chạy vào trong cung điện.
"Đậu xanh, cậu bắt mặt trời hả? Điên con mẹ nó rồi."
Tiêu Trần nhân tính vừa chạy vừa lẩm bẩm chửi.
...
Trong hư không, vô số tổ côn trùng khổng lồ đang bao quanh thế giới này.
Chúng bao vây thế giới này một cách chặt chẽ.
Ngay cả khi trọng lực kinh khủng vừa rồi khiến đội tiên phong của chúng gần như bị xóa sổ hoàn toàn.
Nhưng đối với số lượng khổng lồ bọn chúng, đó không phải là một tổn thất gì lớn cả.
Một số lượng lớn côn trùng bay ra khỏi tổ, chúng chuẩn bị tấn công lần thứ hai.
Nhưng ngay sau đó, chúng đã biến thành hơi nước.
Một ngôi sao, thật nhàn nhã xẹt qua hư không, khiến chúng lập tức tan thành mây khói.
Hủy Diệt, loại chuyện này, không có ai thuận buồm xuôi gió hơn Tiêu Trần ma tính.
Ngôi sao siêu to siêu khổng lồ, vọt đến thế giới này.
Mọi người trong không gian này đều co quắp ngã xuống đất.
Vi Phổ ngơ ngác nhìn bầu trời bốc cháy dữ dội, toàn thân không tự chủ được run bần bật.
"Tôi đi ra ngoài một chuyến."
Tiêu Trần ma tính đột nhiên từ dưới đất đứng lên, biến mất trong không gian này.
Tiêu Trần nhân tính đang vui vẻ nhét vào miệng quái ngư một chiếc bánh bao.
Thì giọng nói Tiêu Trần ma tính đột nhiên vang lên trong nội tâm.
"Ừa!"
Tiêu Trần nhân tính đáp lại, tiếp tục giả vờ lấy bánh bao.
Loài cá kỳ lạ này rất kỳ diệu, chỉ cần há miệng thì trước miệng sẽ hình thành một lỗ đen.
Chỉ cần nhét thứ gì đó vào lỗ đen là được.
Đây quả thực là một balo lớn để đi đường, giết người cướp của, là đồ vật cần phải có ở nhà.
Cuối cùng, Tiêu Trần nhân tính nhồi nhét hết tất cả các thiết bị nhà bếp vào nó, ngay cả con robot tội nghiệp kia cũng chẳng tha.
Quái ngư rưng rưng nước mắt nhìn Tiêu Trần nhân tính.
"Tên này là ai mà thứ đồ quái gì cũng nhét vào miệng mình hết vậy."
...
Trong hư không.
Một cánh cửa cực lớn và quỷ dị đột nhiên xuất hiện trong vực sâu tăm tối.
Xung quanh cánh cổng khổng lồ, có mấy con côn trùng khổng lồ.
Mấy con côn trùng này không giống như con mà Tiêu Trần ma tính gặp phải.
Chúng không chỉ có kích thước siêu to siêu khổng lồ mà còn có ánh hào quang chớp lóe trong đôi mắt đỏ thẫm, vô cùng có linh tính, dường như có trí tuệ cực cao.
Chúng nằm trước cánh cửa cực lớn kia, cung kính chờ đợi, như thể đang chờ đợi một điều gì đó.
"Kẹt!"
Đúng lúc này, cánh cửa khổng lồ nhẹ nhàng nứt ra một khe hở.
Đám côn trùng càng trở nên cung kính hơn.
"Một con quái vật đang đến."
Một giọng nói không phân biệt nam nữ đột nhiên vang lên từ trong khe cửa.
"Mặt trời màu đen này thật khủng bố."
"Bùm!"
Cánh cửa khổng lồ đột nhiên nặng nề đóng sầm lại, hư không xung quanh đột nhiên bắt đầu vặn vẹo, đám côn trùng và cánh cửa chậm rãi tiêu tán.
Một lưỡi đao khổng lồ xẹt ngang qua hư không, hung hãn lao thẳng tới cánh cửa cực lớn.
Nhưng lưỡi đao đã chậm hơn một bước, cánh cửa cực lớn đã hoàn toàn biến mất vào hư không.
Bóng dáng Tiêu Trần ma tính đột nhiên xuất hiện ở đây.
Nhìn cánh cửa cực lớn biến mất, vẻ mặt lạnh lùng đáng sợ.
"Đại... Đại... Đại Đế, vừa rồi là cái gì vậy?"
Tiêu Mỹ Lệ đứng trên vai Tiêu Trần ma tính, hơi cà lăm hỏi.
Cô ta cảm nhận được một luồng khí tức vừa rồi, một luồng khí tức hủy diệt cực kỳ khủng bố.
"Cánh cổng Dị không gian."
Tiêu Trần ma tính nhẹ nhàng đáp một tiếng rồi quay lại.
...
Thế giới này đã bị hủy diệt hoàn toàn.
Biến mất vào hư không bao la.
Nhưng rất nhiều người vẫn còn sống.
Họ đã ở trong không gian kỳ lạ này, rõ ràng đã tránh thoát đại nạn lần này.
Nhưng đã chứng kiến một sự hủy diệt đẹp đẽ và tráng lệ mà cả đời này sẽ không bao giờ quên.
Không gian kỳ lạ do Tiêu Trần ma tính tạo ra đã bao bọc đại địa tan vỡ, lơ lửng trong hư không vô tận.
Tiêu Trần nhân tính ngồi trên bậc thang trước cung điện, trên tay cầm hai cái bánh bao lớn.
Còn Lưu Tô Minh Nguyệt và con cá kỳ lạ đó mỗi người cũng ôm một cái túi lớn, miệng đầy dầu mỡ.

Bình Luận

0 Thảo luận