Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1830: Không mặc cả

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:08
Ba người còn lại nghe vậy đều sửng sốt, bọn họ đều cảm thấy Tiêu Trần nhân tính có chút không thể nói lý.
Nhưng chuyện xảy ra phải có lý do, Tiêu Trần nhân tính không thể nào vô duyên vô cớ làm những việc này mà không có lý do được.
"Có phải sắp xảy ra chuyện gì không?" Thanh Y cẩn thận hỏi.
Tiêu Trần nhân tính nhẹ nhàng gật đầu: "Chuẩn bị chiến tranh cho tốt, kẻ địch của chúng ta mạnh đến mức không thể tưởng tượng nổi đâu."
"Chiến tranh gì cơ?" Từ Kiến Quân có chút chẳng hiểu đầu cua tai nheo ra làm sao.
Tiêu Trần nhân tính ngẫm nghĩ một hồi, quyết định không nói ra chuyện dị vực, nói ra chỉ sợ sẽ đả kích lòng tin của bọn họ thôi.
"Nói nhiều cũng vô ích." Tiêu Trần nhân tính lắc đầu, giọng điệu hơi lạnh lùng nói: "Làm theo lời tôi nói đi, các anh có thể thỏa hiệp, kẻ nào chịu khuất phục thì có thể thu về dưới trướng, nhưng đừng để cho bọn hắn nắm giữ quyền lực, không cùng tổ tiên với chúng ta, chắc chắn sẽ nảy sinh dị tâm."
"Tôi không tin vào bản chất con người, tôi không muốn nhìn thấy những chuyện lục đục với nhau."
Thanh Y suy tính trong lòng, yên lặng nhìn Tiêu Trần nhân tính.
Kể từ khi xuất hiện Tiêu Trần nhân tính, hắn chưa bao giờ làm hại chính mình bất cứ điều gì, hơn nữa giới tu hành đã được rất nhiều ân huệ từ Tiêu Trần nhân tính, hắn làm như vậy chắc chắn phải có lý do riêng.
"Được." Thanh Y trịnh trọng gật đầu.
Tiêu Trần nhân tính tiếp tục nói: "Tôi sẽ để Yêu tộc của Cẩu Đản giúp đỡ các anh. Sau khi chuyện này giải quyết xong, anh lại đến nói chuyện với tôi. Nếu như anh không làm được, tôi sẽ thay người."
Nói xong Tiêu Trần nhân tính hơi vươn tay ra, ba tia hào quang mang màu xám chui vào trong trán của ba người đang ở đây.
Những chữ viết huyền ảo không ngừng ẩn hiện trong đầu óc bọn họ, bọn họ dường như có thể nghe thấy tiếng Đại Đạo nổ vang.
Ngay cả người tính tình lãnh đạm như Thanh Y cũng không kìm được nuốt nước bọt, anh ta nhận ra rằng những chữ viết này có lẽ là của cải lớn nhất trên thế gian này.
Tiêu Trần nhân tính giải thích: "Đây là phương pháp tu luyện Thiên Chinh Quyết. Thiên Chinh Quyết là một con đường, không phải là thuật. Có thể đi được bao xa hoàn toàn phụ thuộc vào ngộ tính của chính mình."
"Số mệnh Địa Cầu sắp sinh ra một vị Ngụy Đế, tôi hi vọng người đó chính là anh."
"Tôi sẽ phụ sự tin tưởng của cậu." Thanh Y đứng lên, cúi đầu thật sâu.
"Tôi còn có việc phải làm, sau khi giải quyết xong mọi việc, tôi sẽ gặp anh." Tiêu Trần nhân tính nói xong, bóng dáng dần dần biến mất.
Sau khi Tiêu Trần nhân tính rời đi, ba người Thanh Y hai mặt nhìn nhau, vẻ mặt ai nấy đều có chút nặng nề.
"Chúng ta có bao nhiêu người?" Thanh Y hỏi.
Từ Kiến Quân suy nghĩ một lát: "Cộng thêm với mấy đứa trẻ trong học viện ước chừng khoảng một trăm ngàn người."
Thanh Y lắc đầu: "Không thể để những đứa trẻ đó bị cuốn vào chuyện này được."
Sắc mặt Từ Kiến Quân có chút khó coi: "Nếu không thêm Học viện Tu hành, có lẽ thật sự chỉ có thể dùng khoảng ba mươi ngàn người thôi."
Thanh Y cau mày: "Sao lại ít dữ vậy?"
Từ Kiến Quân bất lực nhún vai: "Sau khi bọn nhỏ tốt nghiệp, có rất nhiều nơi để đi, không phải ra sức vì nước. Hơn nữa những gia tộc kia bàn tay vô cùng dài, đưa ra điều kiện cũng cực kỳ tốt, chúng ta không thể nào so sánh được, chảy máu chất xám là chuyện hiển nhiên thôi."
"Hừm, những gia tộc này đều là một đám ăn không ngồi rồi, đã đến lúc phải nhổ sạch bọn chúng rồi." Ánh mắt Thanh Y dần dần trở nên lạnh như băng: "Thế lực gia tộc quá lớn, đã đến lúc phải chấn chỉnh một chút."
Từ Kiến Quân hưng phấn xoa xoa tay, anh ta đã muốn làm chuyện này từ lâu rồi: "Khai đao với nhà họ Trương trước được không? Bọn chúng không chỉ làm ra chuyện mất mặt, mà còn bị nghi ngờ là thông đồng với địch. Sự việc lần trước chưa bắt được cái đuôi của bọn hắn, vậy nên mới để bọn chúng luôn nhở nhơ ngoài vòng pháp luật."
Thanh Y gật đầu: "Nếu đã quyết định rồi, vậy thì phải hành động thật nhanh, nhất định phải một phát quật ngã luôn, không chừa lại lối thoát."
Hai người nhìn nhau, ăn ý gật đầu.
"Đêm nay hành động."
Ngày 13 tháng 7 năm Khai Nguyên thứ 38 sau này được sách sử ghi lại là ngày phục hưng giới tu hành Hoa Hạ.
...
Tiêu Trần nhân tính rời khỏi văn phòng, bắt đầu lang thang không mục đích trên phố, bây giờ Tiêu Trần nhân tính thật sự rảnh háng không có việc gì làm cả.
Chưa đến lúc để mở đường thông thương, còn quá sớm để đi đánh Bàn Cổ Tà Tướng.
Tu luyện ấy à, hình như rốt cuộc không luyện được cái khỉ gió gì, hình như chỉ có luyện võ thôi, chuyện này không thể giải quyết trong một sớm một chiều được, chỉ có thể từ từ tích lũy.
"Nghỉ ngơi thật tốt một thời gian ngắn đã." Cuối cùng Tiêu Trần nhân tính quyết định cho mình một khoảng thời gian nghỉ ngơi.

Bình Luận

0 Thảo luận