Con sói khổng lồ không ngừng hung dữ ngửi mặt đất dưới chân mình giống như chú chó.
"Áu!"
Con sói khổng lồ ngửa mặt lên trời hú dài, như thể phát hiện điều gì đó.
'Ầm! '
Cùng với tiếng hú dài của nó, mặt đất đột nhiên nứt toác, mấy bóng người chui ra khỏi mặt đất.
Trong bầu trời đêm đen nhánh, những màu sắc chói lọi đột nhiên nở rộ.
Bóng đen lao ra khỏi lòng đất, trong tay phát ra đủ loại ánh sáng, trực tiếp xông về phía hai người một sói kia.
Mắt thấy những luồng sáng đó muốn lao tới trước mặt, hai người một sói lại đứng yên không nhúc nhích, trên khuôn mặt dữ tợn tràn đầy vẻ châm chọc.
Một quầng sáng màu đỏ thẫm như máu bao trùm lấy họ, những ánh sáng rực rỡ kia như thể thiêu thân lao vào lửa, bỗng chốc tan biến.
Bóng người lao ra khỏi mặt đất vô cùng tuyệt vọng trước cảnh tượng này.
Con sói khổng lồ ngửa mặt lên trời hú dài, trong miệng hình thành những lưỡi dao gió cực lớn.
Lưỡi dao gió nhanh chóng bắn ra, nhưng lại không hề tấn công những bóng người kia, mà trực tiếp nện xuống dưới chân mình.
Cả một mảnh đất bị đào xới lên bởi những lưỡi dao gió điên cuồng, một chiếc hố khổng lồ xuất hiện ngay trước mắt.
Một đám trẻ nhỏ xuất hiện trong hố sâu.
Có lẽ người lớn nhất trong số chúng cũng chỉ khoảng mười ba mười bốn tuổi, đứa nhỏ nhất vẫn còn đang quấn tã.
Tất cả bọn trẻ ôm chặt lấy nhau, chúng quây xung quanh một bé gái bốn năm tuổi, gầy như que củi.
Lũ trẻ run lên cầm cập, bất lực nhìn lên miệng hố. Có mấy đứa tuổi tác hơi lớn hơn đôi chút, đã biết giây phút này có ý nghĩa gì.
Lúc này một tiếng rít gào giận dữ vang lên trên bầu trời.
"Đám súc sinh các người, lẽ nào thật sự không đồng ý để lại chút nòi giống cho Nhân tộc ư? Làm chó săn cho con quái vật đó, đuổi tận giết tuyệt!"
"Ha ha!" Một tiếng cười cổ quái vang lên: "Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, hai chữ chó săn này không hề thích hợp."
"Tao nhổ vào! Đã làm điếm còn muốn lập đền thờ trinh tiết!"
Ánh sáng trắng chói mắt lóe lên trên bầu trời, chiếu rọi màn đêm sáng như ban ngày.
Ánh sáng trắng này tới đột ngột mà biến mất lại càng nhanh, tùng tiếng hét thảm thiết vang lên.
Trong thoáng chốc, trời đất trở nên yên tĩnh một mảnh, duy nhất chỉ có tiếng thút thít nghẹn ngào cố nén của lũ trẻ.
"Mày xem, nhân phẩm của mày cũng không thể khiến xương cốt mày cứng hơn một chút."
m thanh nhẹ nhàng vừa dứt, tiếp theo đó chính là tiếng xương cốt bị dẫm nát vụn.
Con sói khổng lồ chui vào trong hố, nhìn những đứa trẻ sợ hãi đến độ không dám khóc một cách tham lam.
Nước dãi gớm ghiếc chảy dọc theo khóe môi, trong đôi mắt đỏ ngầu ngập tràn ham muốn cắn nuốt.
Những đứa trẻ Nhân tộc không bị lây nhiễm này đúng là mỹ vị nhân gian, ăn một lần thì sẽ bị nghiện.
Tiếng kêu khóc thảm thiết của lũ trẻ vang vọng khắp trời đất, chẳng mấy chốc chìm vào sự yên tĩnh.
Con sói khổng lồ nhoẻn miệng rất giống con người, nhìn đứa bé gái cuối cùng trong hố, hung ác liếm môi.
Nó không thể lại ăn nữa, bởi vì đứa bé gái cuối cùng này chính là mục tiêu của họ trong chuyến đi này.
Đứa bé gái này là một người rất thú vị, nghe nói có liên quan tới "Thiên Ba Hạo Miểu", thậm chí nói không chừng có thể tìm được Vân Phong trong truyền thuyết.
Nếu thật sự tìm được Vân Phong, phần thưởng đại nhân ban tặng còn phong phú gấp bội lần so với bữa tiệc mỹ vị này.
Con sói khổng lồ há miệng ngậm lấy bé gái, trong đôi mắt đen láy rất to của cô bé tràn đầy vẻ thẫn thờ, tuyệt vọng đến mức khiến người ta đau lòng.
"Vừa rồi hình như có một tên chạy vào trong màn đêm."
"Hay là đi xem thử?"
"Được."
Hai bóng người nói chuyện với nhau, hình như kẻ "tháo chạy" vào trong màn đêm mà họ nhắc tới chính là Tiêu Trần.
Tiêu Trần dạo bước trong bóng đêm.
Tiêu Trần ma tính có một sở thích không ai biết, hắn không thích bay lượn trên bầu trời.
Nếu có chuyện gì, hắn càng thích đi bộ từng bước trên mặt đất hơn.
Tiêu Trần nhân tính đã từng hỏi hắn: "Sao cậu lại thích đi bộ từng bước một vậy?"
Tiêu Trần ma tính im lặng một lúc lâu mới trả lời: "Đi như vậy rất yên tâm."
Tiêu Trần nhân tính lại hỏi: "Trong lòng cậu không yên hả?"
Tiêu Trần ma tính đánh cho Tiêu Trần nhân tính một trận, từ đó về sau không còn ai dám hỏi câu này nữa.
Tiêu Trần ma tính đi trên mảnh đất bao la, hắn thích cảm giác những viên đá lồi lõm không bằng phẳng đâm vào lòng bàn chân.
Bầu trời bỗng tối sầm lại, mặt trăng máu đột ngột bị bóng một con sói khổng lồ che khuất.
Những người quen biết với Tiêu Trần ma tính đều biết, hắn ghét nhất có thứ gì bay tới bay lui trên đầu mình, kể cả Thiên Đạo cũng không được.
Ma khí trên người Tiêu Trần khẽ cuốn lên rồi lại tan đi.
Một con quạ màu đến xuất hiện trên vai hắn.
Quạ đen có một đôi mắt rất quỷ dị, trong vẩn đục toát lên màu đỏ tươi.
"Giết chết nó."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận