Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 901: Cút! (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:14:48
Đúng lúc này, một con cự long chợt chú ý đến tinh cầu màu xanh xa xôi kia.
Trong mắt người bình thường, có thể đây chỉ là một tinh cầu rất đẹp nhưng trong mắt đám cự long này thì Địa Cầu lại có dáng vẻ khác hẳn.
Thần quang vàng óng giống như ngọn lửa vô tận bao trùm toàn bộ tinh cầu xanh ngát.
Thần quang kim sắc toát ra khí tức mê người, giống như một ngọn đèn trong đêm đen, khiến người ta chỉ muốn tới gần.
Đám cự long này đều là những lão quái vật đã sống vô số năm tháng, đương nhiên biết rõ thần quang kim sắc này có ý nghĩa gì.
Trong mắt chúng chợt lóe lên vẻ tham lam, phấn kích.
Chúng đến để tỏ ý thờ phụng với thánh địa, nhân tiện xem thử liệu có thể tìm thấy chút cơ duyên nào ở đó không.
Không ngờ là lại bắt gặp cơ hội thành đế ở đây, còn gì tốt hơn đại cơ duyên này chứ?
Tiêu Trần quay đầu lại nhìn Địa Cầu
Lúc này, có ý chí bảo hộ của Đại Đế, Địa Cầu sẽ không bị người khác phát hiện.
Vũ trụ mênh mông bao la biết mấy, muốn giữa muôn vàn vì sao mà muốn nhìn thấy một điểm nhỏ như Địa Cầu, quả thực cần có vận khí nghịch thiên.
Nhưng nếu Địa Cầu phơi bày dưới mí mắt của những sinh linh này, đó lại là một chuyện hoàn toàn khác.
Cơ hội thành đế là mục tiêu theo đuổi cuối cùng của tất cả những sinh linh này.
Tiêu Trần ma tính biết chuyện hôm nay không thể giải quyết bằng miệng được.
Tuy quan hệ của hắn cùng Long tộc luôn tốt đẹp, nhưng không có nghĩa là Tiêu Trần ma tính đủ kiên nhẫn để thuyết phục chúng.
Tiêu Trần lạnh lùng đẩy tiểu hắc cầu ra.
"Phong Đại Hắc Quan."
Đám cự long không ngờ rằng vật nhỏ trước mặt này lại dám ra tay, hơn nữa còn không thèm báo trước tiếng nào.
"Thứ không biết sống chết."
Đám cự long nhìn tiểu hắc cầu nhỏ xíu xiu thì đồng loạt cười nhạo.
Tiếng rồng ngâm cao vút, hư không chấn động đến run rẩy.
Nhưng tiếng rồng ngâm này lại đột ngột im bặt, giống như gà trống đang gáy sáng thì tự nhiên bị người ta bóp chặt cổ.
Tiểu hắc cầu ầm ầm nổ tung.
Một cỗ quan tài đen khổng lồ được hình thành với tốc độ kinh hoàng.
Trong khoảnh khắc, cả đám cự long đã bị vây trong một chiếc quan tài đen rất kinh khủng.
Sức mạnh phong ấn siêu mạnh của nó lập tức phong cấm toàn bộ năng lực của chúng.
Thần long có sức mạnh vô song trong mắt thế nhân, thế mà chỉ mắt đã trở thành 'trẻ sơ sinh' không có khả năng phản kháng.
Những cảm xúc tiêu cực như sợ hãi, run rẩy, kinh hoàng... nhanh chóng dâng đầy trong lòng đám thần long. Cho dù chúng có giãy dụa thế nào thì chiếc quan tài đen khổng lồ này vẫn lù lù bất động.
"Ngươi là ai? Tại sao lại có năng lực phong ấn khủng bố như vậy?" Hoàng Long nhìn Tiêu Trần ma tính với vẻ mặt đầy sợ hãi.
Tiêu Trần ma tính mặt không biểu tình nhìn bọn chúng, cũng chẳng thèm để tâm đến suy nghĩ của mấy con hàng này.
"Chuyện hôm nay chỉ là hiểu lầm, bọn ta nguyện ý rời đi. Chỉ xin tiền bối giơ cao đánh khẽ, thả cho bọn ta một con đường sống." Giữa tôn nghiêm và tính mạng, cuối cùng đám cự long vẫn chọn tính mạng.
Nhưng hình như Tiêu Trần ma tính không nghe thấy, hắn còn đang bận tự hỏi bản thân
Hư không yên tĩnh, bầu không khí ngập tràn áp lực.
Tiêu Trần ma tính đột nhiên nhấc cánh tay phải tái nhợt của mình lên, ngón trỏ thon dài hơi chuyển động.
"Các ngươi muốn xem Long mộ đúng không? Không cần mất công nữa, ta tiễn các ngươi đi!
"Đại Mộ Phần - Thiên Chinh." mộc đao sứt sẹo lỗ chỗ nhanh chóng xuất hiện bên cạnh hắn.
Lần trước, trong trận chiến với Cương Chủ, thanh mộc đao vô cùng tầm thường này đã bị vỡ vụn nhưng Tiêu Trần ma tính vẫn không vứt bỏ nó.
Chỉ cần là đao thì hắn sẽ không bao giờ vứt bỏ.
Thanh mộc đao tàn tạ ầm ầm nổ tung, hoàn thành cuộc đời bình thường nhưng phi thường của mình.
Những mảnh gỗ vỡ vụn bay đầy trời, hóa thành vô số điểm sáng nho nhỏ lẫn vào hư không.
"Bùm!"
Đồ vật khổng lồ hình bán nguyệt lập tức xuất hiện. Nó rơi từ hư không vô tận xuống, đánh mạnh vào đám Thần Long đang bị nhốt trong quan đài đen kia.
Đây là một đống đất lớn màu vàng y như cái bánh bao bị cắn dở, chỉ có nửa vòng tròn.
Từ xa nhìn lại, nó chẳng khác gì một phần mộ siêu to khổng lồ.
Từ đỉnh phần mộ siêu to thần bí lại quỷ dị này toát ra vô số sương đen, hơi thở chết chóc cấp tốc lan tràn.
Đám Thần Long trong quan tài đen điên cuồng giãy dụa.
"Bọn ta sai rồi, tiền bối, xin hạ thủ lưu tình..."
Tiếng cầu khẩn liên tục vang lên nhưng Tiêu Trần ma tính vẫn không vui cũng chẳng buồn, vẫn là một tên mặt liệt như trước.
"Ta không rảnh ở đây chơi với các ngươi. Cứ dùng thủ cấp để đưa ra một lời cảnh cáo cho đồng tộc của các ngươi đi!"
Bàn tay tái nhợt của Tiêu Trần ma tính đột nhiên vung xuống, phần mộ siêu lớn đột nhiên tăng tốc, nhập vào trong quan tài đen khổng lồ kia.
"Bang!" Quan tài đen bị đập cho ầm ầm vỡ vụn.
Chỉ trong nháy mắt, phần mộ siêu lớn kia đã che kín thân thể khổng lồ của đám Thần Long.

Bình Luận

0 Thảo luận