"Đừng làm rộn." Tiêu Trần vẻ mặt cầu xin xua xua tay: "Tôi thích nữ, cậu là nam mà."
"Tôi có thể thay đổi." Thiếu niên chỉ vào chính mình, "Khi trưởng thành, tô có thể một lần lựa chọn giới tính của mình, cũng có thể trở thành bộ dạng mà anh thích."
Tiêu Trần ngơ ngác nhìn Cửu Vĩ Hồ đang cười, "Đây là thủ đoạn gì?"
Cửu Vĩ Hồ gật đầu, "Đây là đặc điểm của tộc họ. Giới tính không cố định trước khi trưởng thành. Chỉ sau khi trưởng thành, có thể chọn giới tính mình thích và tiếp tục sống."
"Tôi là đi đánh giặc." Tiêu Trần thần sắc ôn nhu nói: "Cậu đi theo không thích hợp, chúng ta tại sao không chờ tôi đánh giặc trở về, rồi từ từ nói chuyện?
Thiếu niên không thuận theo "Nếu anh chạy trốn thì tôi biết tìm ai?"
Sau khi bị nói toạc ra tính toán của mình, mặt già của Tiêu Trần hiếm lắm mới đỏ lên, sau đó vỗ vỗ ngực cam đoan: "Tôi là hạng người như vậy sao? Yên tâm tôi sẽ chịu trách nhiệm."
Thiếu niên lắc đầu, "Không, nếu không đưa anh về, mẹ tôi sẽ đánh chết tôi."
"Đưa hắn ta về!" Lúc này Dịch Minh xách túi bước vào phòng ngủ.
"Các người đi theo xem náo nhiệt cái gì thế hả?" Tiêu Trần hung hăng trừng mắt nhìn.
Dịch Minh bị giáng chức là lính quèn, có vẻ không coi trọng việc đó, bỏ túi xuống tìm giường rồi nằm xuống.
"Đừng nhìn Nguyệt Nhi chân yếu tay mềm, nhưng cậu ta là cao thủ cảnh giới thứ ba, không thể so với các tân binh các người, thiên phú Nguyệt Thần Chi Nhãn là thứ có thể bảo vệ tính mạng trên chiến trường."
Một nhóm người đã nhìn thiếu niên như người ngoài hành tinh.
Bị nhìn chằm chằm thiếu niên không quen, đỏ mặt cúi đầu, nói nhỏ: "Làm sao có... làm sao có thể... lợi hại như vậy."
"Không được, chiến trường nguy hiểm như vậy, làm sao tôi có thể để vợ tôi ra chiến trường." Miệng Tiêu Trần lại bắt đầu chạy xe lửa, dù sao thì trước tiên phải loại bỏ tên này đi rồi hãy giải quyết cho xong xuôi. Về phần lời nguyền, về sau giải quyết một thoáng là được.
"Anh làm sao vậy?" Người thiếu niên nhìn Tiêu Trần với vẻ mặt hung ác, "Gia tộc tôi là một gia tộc lớn, tôi còn là con một, anh cưới tôi cả đời sau liền vô lo vô nghĩ, sao còn ghét bỏ tôi như vậy? "
Dịch Minh khi thấy vậy liền bật cười, "Đầu to, đừng có chơi trò lòng dạ hẹp hòi trước mặt Tộc Nguyệt Hồ, Nguyệt Thần Chi Nhãn của bọn họ có thể nhìn thấu tâm can đấy."
"Để cho cậu ta đi theo!" Cửu Vĩ Hồ kéo quần áo của Tiêu Trần, cười trêu chọc: "Tiểu gia hỏa này khá đáng yêu, sau này trở thành con gái, cũng là loại khuynh quốc khuynh thành, anh không lỗ đâu."
Tiêu Trần mặt đầy dấu chấm hỏi, bình dấm chua này, hiện tạo sao lại rộng lượng như vậy.
"Đá Nguyệt Thần trong tộc Nguyệt Hồ là tài nguyên tu hành tốt nhất. Đá Nguyệt Thần mạnh hơn ít nhất một nghìn lần so với đá Thiên Oán. Nếu không thể làm ra đủ đá Thiên Oán thì đá Nguyệt Thần cũng là một lựa chọn không tồi đâu. "
Giọng nói của Cửu Vĩ Hồ vang lên trong lòng Tiêu Trần.
Tiêu Trần nghe xong liền cảm thấy thú vị.
"Vậy cũng được, muốn theo thì đi theo đi!" Vì sự nghiệp tu hành của chính mình, Tiêu Trần nhượng bộ nói.
"Thư Nguyệt Nguyệt. " Thiếu niên tự giới thiệu đơn giản, sau đó bắt đầu nói.
"Tôi là vị hôn thê của anh, anh sau này nhất định phải nghe lời tôi, sau này nhất định phải có hai đứa nhỏ, một cái cùng họ của tôi, tôi là con một, nhất định phải để cho gia tộc người thừa kế... "
"Sinh một doanh trại được không." Tiêu Trần nghe đến óc ong ong, thế quái nào lại dính vào chuyện sinh hài tử.
Thư Nguyệt Nguyệt kinh hãi co rụt vai lại, "Tôi không phải heo, có thể sinh nhiều con như vậy sao?"
"Hãy tin vào bản thân, cậu sẽ làm được." Tiêu Trần giơ nắm đấm lên, cổ vũ cho vị hôn thê của mình.
"Tập hợp."
Lúc này, một tên vệ binh xuất hiện, nhìn quanh phòng ngủ, khi nhìn thấy Thư Nguyệt Nguyệt, thế mà lại sững sờ là sững sờ trong giây lát.
"Nhìn cái gì vậy?" Thư Nguyệt chống ngang eo. "Có tin hay không, tôi đi báo cáo thủ trưởng của anh."
"Nguyệt thiếu gia, tên của cậu hình như không có trong danh sách cưỡng chế tuyển dụng lần này." Vệ binh vẻ mặt mộng bức, tựa hồ không dám đắc tội với Thư Nguyệt Nguyệt.
"Hiện tại thì có rồi đó." Thư Nguyệt Nguyệt bĩu môi với vẻ mặt không vui.
"Thiếu gia, đừng lấy tiểu nhân làm trò vui." Vệ lắc đầu, "Thừa tướng nếu phát hiện, quân ta sẽ không có quả tốt ăn."
Mọi người sững sờ trong giây lát, chợt nhận ra thân phận của Thư Nguyệt Nguyệt chính là con trai của thừa tướng đương triều Thư Vọng Kinh.
Ngay cả Dịch Minh cũng sửng sốt một hồi, danh tính và lý lịch của từng tân binh gia nhập quân đội đều bị điều tra.
Tuy nhiên, lai lịch của Thư Nguyệt Nguyệt chính là một gia tộc lớn trong tộc Nguyệt Hồ mà thôi, cũng không có gì đặc biệt.
Bây giờ có vẻ như Thư Nguyệt Nguyệt đã thay đổi lý lịch của mình, và chỉ có Thừa tướng gia mới có cái là gan giả mạo lý lịch nhập ngũ.
"Thực ra tiểu tử tổ tông này." Dịch Minh đau đầu.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận