Cái gì là thiện? Cái gì là ác? Ai có thể nói rõ ràng?
Tiêu Trần ma tính nhìn quá xa, quá cao, quá lớn.
Thiện ác trong nhân thế, đối với Tiêu Trần ma tính mà nói không có có bất kỳ ý nghĩa gì.
Trong lòng Tiêu Trần ma tính, có thước đo riêng của bản thân.
Cái thước đo ấy, đo mọi thứ trong vũ trụ này.
Xung quanh đại bạo diễm, lòng của mọi người thật lâu đều không thể bình phục.
Lúc này đây, bọn họ không chỉ nhìn thấy cả đời này, chỉ sợ cũng khó có thể gặp phải đại chiến lần thứ hai.
Thậm chí còn tự mình cảm nhận được kinh khủng trong đó.
Chỉ cần tâm tình bọn họ không sụp đổ, con đường sau này của bọn họ sẽ càng ngày sẽ càng dễ đi.
Mọi người dồn ánh nhìn về phía Tiêu Trần nhân tính đáng yêu.
Bọn họ đã thấy được Đại Đế rốt cuộc là nhân vật thế nào.
Mà đứa trẻ này lại thân thiết với Đại Đế như thế.
"Tương lai người này không giới hạn."
Đây là suy nghĩ đồng thời nảy ra trong lòng mọi người.
Rất nhiều người đều có ý tưởng, trèo không lên cành cây cao là Đại Đế, thì cũng có thể hạ vốn góc trên người đứa trẻ này.
Dù không làm quen được với đứa trẻ đó, thì làm cho quen mặt cũng đã tốt lắm rồi.
Phần lớn người ở đây đều là lão hồ ly sống lâu thành tinh, chuyện như vậy lại không cần bỏ ra cái giá gì, tự nhiên là muốn tham gia tích cực.
Một đám người thò mặt, xông tới.
"Tiểu công tử, không biết giữa ngài và Đại Đế là quan hệ như thế nào?"
Để cho an toàn, có người vẫn quyết định tìm hiểu rõ ràng thân phận của tiểu gia hỏa này đã.
Chứ nhỡ nịnh hót hụt, đó mới thật sự là ăn trộm gà không đến còn mất nắm gạo.
Tiêu Trần nhân tính trợn trắng mắt, tự nhiên biết tâm tư của những lão hồ ly này.
Tiêu Trần nhân tính hắng giọng một cái, há mồm bắt đầu nói mà.
"Thật ra, tôi là thê tử xuất giá của hắn."
Tiêu Trần nhân tính nhìn Tiêu Trần ma tính lại gần nơi xa, vẻ mặt bi phẫn nói.
"Phụt..."
Tin tức tựa như quả bom ấy, trực tiếp nổ cho một đám lão hồ ly phun đầy máu.
"Chuyện này chuyện này kể từ đâu?"
Một đám lão hồ ly rõ ràng không tin, nhận định tiểu oa nhi này chuyên gia chém gió.
Tiêu Trần nhân tính bi thương nhìn nơi xa, trong ánh mắt tràn đầy nước mắt.
Nhìn vẻ mặt không giống giả bộ ấy, mọi người lại nổi lên nghi ngờ.
"Lẽ nào Đại Đế thật sự có sở thích đặc biệt gì?"
Ngọn lửa hóng chuyện bốc cháy hừng hực trong lòng mọi người.
Đây chính là sinh hoạt cá nhân của Đại Đế, nếu có thể nghe được nhỏ tí tẹo, sau đó đi ra ngoài khoác lác, vậy lưng cũng có thể ưỡn lên thẳng tắp rồi!
Mọi người nhìn Tiêu Trần nhân tính với vẻ mặt mong đợi, cho rằng sắp nghe được tin tức động thời gì.
Tên thần kinh đó đột nhiên uốn eo đầy phong tao, trong miệng thế mà lại nói hát một đoạn.
"Bẩm các vị, ta vốn ở tại, thành bên cạnh thành phố Minh Hải, trong nhà có phòng lại có sân, cuộc sống vô cùng sung sướng.
Ai biết Đại Đế ác độc ấy, hắn xúc phạm không lưu tình, nhìn trúng mỹ mạo và thân thể của ta.
Hắn xem kỷ luật như không cuồng vô biên, chiếm phòng lớn đoạt sân của ta.
Ông nội ta đến trở mặt với hắn, bị hắn một côn đánh bẹp, đập dẹt.
Hắn còn muốn trục xuất cha mẹ ta ra khỏi quê hương, lưu lạc bờ sông.
Vì cầu bảo vệ mạng cả nhà, ta chỉ có thể ở bên cạnh hắn.
Tàn mệnh được giữ lại, thương cảm không về quê nhà nữa, hận này càng khó thêm.
Ta vì cầu báo thù sâu, vừa chuyên cần đi học, vừa đọc sách, phát thề làm rõ đại đạo kia, kiên cường muốn tự tay đâm kẻ thù, kiên cường a a a..."
"Phụt..."
Lại là một đống tiếng hộc máu vang lên.
Câu chuyện này, thực sự là, gớm ghiếc quá.
"Cụt!" Một âm thanh lạnh lùng đột nhiên vang lên.
Mọi người phát lạnh khắp cả người, trong nháy mắt như rơi vào hầm băng.
Thì ra Tiêu Trần ma tính đã tới đây từ lúc nào.
Nhìn ánh mắt không hề thương hại ấy, mọi người biết nếu như không đi, ngày hôm nay chắc sẽ chết ở đây thật đấy.
"Đại Đế, ân cứu mạng, kiếp sau làm trâu làm ngựa báo đáp cả."
"Đại Đế, chúng tôi cáo từ trước."
"Đại Đế, có chỗ nào cần dùng, ngài cứ mở miệng, muôn lần chết không chối từ."
"Tiểu oa nhi, có thể ở bên cạnh Đại Đế, là phúc khí của cậu, cậu đừng nghĩ nhiều đến những chuyện khác."
"Tôi có một lọ Vân Vũ đan, có thể thay đổi giới tính, không biết tiểu công tử có hứng thú hay không."
"Định mệnh, lại còn có khoa học đen như vậy nữa hả..." Tiêu Trần nhân tính hứng thú.
Tiêu Trần nhân tính vươn tay, nhận lấy bình ngọc nhỏ được ném tới.
Mở ra xem, bên trong có khoảng mười viên đan dược đỏ, mùi thơm ngát xông vào mũi.
"Tiểu công tử, một viên thuốc này, chỉ có thể bảo trì dược hiệu hai mươi bốn tiếng, tôi kiến nghị cậu dùng vào lúc thành hôn."
"Mẹ nó ông nghĩ chu đáo thật đấy." Tiêu Trần nhân tính trợn trắng mắt, nhét bình ngọc vào trong miệng quái ngư bên cạnh.
"Ồn ào!" Tiêu Trần ma tính không kiên nhẫn được nữa hừ lạnh.
Người đưa đan dược trực tiếp bay ra ngoài.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận