Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1919: Tiểu tử cậu sắp phát đạt

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:08
"Hả?" Mặt Tiêu Trần đầy dấu chấm hỏi: "Vương triều Độ Nha lớn như vậy, ngay cả một tài nguyên khoáng sán cũng không có, vậy sao nó tồn tại lâu thế?"
"Cậu cho rằng khắp nơi đều là rau cải trắng sao?" Cửu Vĩ Hồ tức trợn trắng mắt liếc Tiêu Trần, "Sở dĩ vương triều Độ Nha đứng vững không ngã, là bởi vì có nhân vật Dịch Tiên, tên kia gần như là nóc của Thập Tam Cảnh, thực lực rất mạnh."
"Nắm đấm lớn, là dễ làm ha ha." Tiêu Trần vui vẻ chế giễu một câu.
Hai người đang trò chuyện, Minh Sơ Hạ hào hứng đi đến, Cửu Vĩ Hồ triệt tiêu k phong ấn hông gian.
Minh Sơ Hạ cười nói với Tiêu Trần: "Thu thập một chút, chuẩn bị vào kinh thành, tiểu tử cậu sắp phát đạt rồi."
Tiêu Trần vui vẻ hỏi: "Gì thế? Đi diện thánh à!"
"Hoàng đế bệ hạ đã bao nhiêu năm không có ở đây, diện thánh cái rắm." Trong giọng nói của Minh Sơ Hạ tràn đầy bất mãn, "Lần này vương triều rung động, khiến cho những lão già đó ý thức được, nhất định phải chọn quân chủ đại diện, nếu không... Lại xảy ra chuyện như vậy, căn bản lòng người không được yên ổn."
"Liên quan gì đến tôi." Tiêu Trần liếc mắt.
"Cậu bây giờ chính là người được chọn đứng đầu." Minh Sơ Hạ trêu nói: "Cậu không chỉ là rể hiền của Thừa tướng gia, còn là công thần lớn nhất của sự kiện lần này, có thể tranh với cậu cũng chỉ có một hai người."
"Phi! Người nào thích làm thì làm đi, ông đây không có hứng thú." Tiêu Trần nhảy dựng lên, gác cổ mình lên trên xà nhà, nhàm chán lắc lên.
"Hậu cung ba nghìn mỹ nhân, không động tâm sao?" Minh Sơ Hạ trêu đùa, "Tôi còn nghĩ đi làm nương nương cơ đấy!"
"Không biết xấu hổ." Thư Nguyệt Nguyệt nóng nảy, ở trong lòng mắng một câu, trước mặt mọi người câu dẫn lão công của mình, hoàn toàn không để vào mắt mình.
Cửu Vĩ Hồ lại ở một bên nháy mắt với với Tiêu Trần, ý bảo hắn trả lời.
"Bịch!" Tiêu Trần từ trên xà nhà ngã xuống, Thư Nguyệt Nguyệt đau lòng chạy tới nâng Tiêu Trần dậy.
"Được rồi!" Tiêu Trần gật đầu, nếu Cửu Vĩ Hồ để cho mình nhận lời, nhất định là có nguyên nhân!
"Chờ tôi làm hoàng đế, phong cô làm Phiêu Kị đại tướng quân teng teng." Tiêu Trần cười chế giễu.
"Nương nương không được sao, quý phi cũng có thể." Minh Sơ Hạ nửa đùa nửa thật hỏi.
Tiêu Trần nhướng mày: "Cô nghĩ hay lắm, cùng lắm là phong cho cô tiểu tài nhân thôi."
"Một đại mỹ nhân như bà đây, lại chỉ là tài nhân?" Minh Sơ Hạ trợn tròn đôi mắt to xinh đẹp, lấy ra một cái quyển trục, nện ở trên mặt Tiêu Trần.
"Đây là cái gì?" Tiêu Trần hiếu kỳ hỏi.
"Tài liệu về đối thủ cạnh tranh của cậu, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng!" Minh Sơ Hạ dường như thực sự muốn đỡ Tiêu Trần lên vị trí quân chủ.
Phái của Thừa tướng, cộng thêm sự hỗ trợ của đệ nhất quân đoàn to lớn của cô, dường như cũng không phải là người si nói mộng.
"Chờ hai ngày sau xuất phát, tôi còn có việc làm." Tiêu Trần ném quyển trục trong tay cho Cửu Vĩ Hồ, nếu cô để cho mình trả lời, đương nhiên phải để cô nhọc lòng rồi.
Minh Sơ Hạ bất mãn, "Cậu có để ở trong lòng không thế, mọi người đều vào kinh thành, cậu còn không sợ, đến lúc đó mọi người ẻ xong rồi, cậu còn chưa uống canh nữa."
"Chờ hai ngày." Tiêu Trần cũng lười lảm nhảm với cô.
Minh Sơ Hạ trợn tròn cặp mắt xinh đẹp, "Cậu nhất định là một bạo quân."
"Dù sao cũng hơn hôn quân!" Tiêu Trần vui vẻ phất tay một cái, ý bảo Minh Sơ Hạ cút đi!
Minh Sơ Hạ tức giận thật sự đạp một phát lên mặt con hàng này, hoàn toàn không có một chút cảm giác cấp bách.
Minh Sơ Hạ đi rồi, Cửu Vĩ Hồ mới nói ra tại sao muốn Tiêu Trần đáp ứng.
"Cậu không phải thiếu đá Thiên Oán sao, tích lũy mấy triệu năm của vương triều Độ Nha này, hẳn không ít, làm quân chủ đại diện, quốc khố cũng có thể tùy ý ra vào."
"Mẹ nó tôi trực tiếp chém giết không được sao? Hao phí tinh thần như vậy để làm gì?" Vẻ mặt Tiêu Trần không để bụng.
"Cậu có bị bệnh không, Dịch Tiên chính là phe chủ thượng, nếu như trực tiếp chém giết, bị chủ thượng phát giác cậu còn chơi được sao?" Cửu Vĩ Hồ gai mắt cái tên không động não này lắm rồi.
Hai người nói chuyện không có tị hiềm Thư Nguyệt Nguyệt, tiểu tử kia nghe mà ngẩn người ra, lão công nhà mình gan lớn, thế mà dám có ý với quốc khố.
Ba ngày sau, Tiêu Trần mặt đầy hắc tuyến đi trên con đường dẫn đến kinh thành.
Tâm tình Tiêu Trần đang rất không tốt, không tốt đến mức hắn rất muốn đánh Thư Nguyệt Nguyệt đang đeo bám mình một trận.
Tại sao vậy?
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì mỏ đá Thiên Oán ở thành Minh Nguyệt mới mở được bốn mươi huyệt vị lớn cho bản thân.
Bốn mươi, nghe có vẻ nhiều, cộng với những lần trước, gần như một nửa huyệt vị trên cơ thể đã được khai mở.
Nhưng vấn đề là mỗi khi một huyệt mở ra, đá Thiên Oán cần cho huyệt tiếp theo sẽ tăng lên mấy lần.
Để mở huyệt vị tiếp theo, Tiêu Trần ước tính phải cần cả một mỏ lớn cỡ thành Minh Nguyệt để mở nó.

Bình Luận

0 Thảo luận