Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 624: Thanh Y sợ đến giật mình (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:08:21
Nhưng chung quy Tiêu Trần vẫn sinh ra ở chỗ này, lớn lên ở chỗ này, nói không có một chút cảm tình thì chắc chắn không quá thực tế.
Hắn cũng không muốn nhìn thấy cảnh sinh linh đồ thán.
Tiêu Trần chỉ chỉ lên bầu trời nói: "Không phải trong hư không xuất hiện rất nhiều đại lục không biết tên à?"
Thanh Y gật đầu. Từ khi linh khí thiên địa khôi phục tới nay, xung quanh Địa Cầu xuất hiện một màn sương trắng thần bí.
Bây giờ sương trắng đã tán đi gần hết, những đại lục thần bí trong sương mù cũng hiện rõ hình dạng.
Có rất nhiều đại lục trôi trong hư không đều vô cùng to lớn, thậm chí có vài cái còn lớn hơn Địa Cầu đến mấy lần.
Nhưng căn bản là bọn họ không dám, cũng không có năng lực đi thăm dò. Chúa mới biết trên đó có thứ gì.
Tiêu Trần gật gật đầu nói: "Đó đều là một phần của Địa Cầu. Sau khi Địa Cầu bị đánh nát thì những mảng đại lục đó bị tróc ra."
Tiêu Trần suy nghĩ, hẳn là trên mấy đại lục đó vẫn còn giữ lại di hài các sinh linh đã ngã xuống trong lần đại chiến kia.
Có số mệnh những sinh linh sau khi ngã xuống củng cố, hẳn là tình trạng thật của những đại lục này đã mạnh lên rất nhiều so với Địa Cầu hiện tại.
Đương nhiên, thời gian trôi qua lâu như vậy cũng không thể loại trừ chuyện trên đó đã tự sinh ra một vài sinh linh nguy hiểm.
"Chuyển dời người thường đến đại lục trên đó đi thôi, các người cũng có thể đi chiếm giữ một ít chỗ tốt, nghỉ ngơi dưỡng sức chờ đại chiến tới."
Tiêu Trần nghĩ đi nghĩ lại thì cũng chỉ có biện pháp này là giải quyết được từ gốc đến ngọn. Chứ cũng đâu thể một đao chém rớt một nửa dân số Địa Cầu.
"Nghỉ ngơi dưỡng sức, chờ đại chiến?" Câu này lập tức khiến Thanh Y choáng váng đến ngẩn người.
Tiêu Trần gật đầu: "Bây giờ, mảnh thiên địa này hẳn là vẫn nằm dưới bảo vệ của ý chí Đại Đế, giới tu hành khác không có cách nào phát hiện ra chỗ này.
Nhưng đến khi ý chí Đại Đế tiêu tán, cuối cùng mảnh thiên địa này sẽ bại lộ trước mắt tất cả mọi người.
Ở đây có cơ hội thành Đế, phàm là người tu hành có chút dã tâm đều sẽ nghĩ mọi cách để thò một chân vào."
Tiêu Trần ma tính hiếm khi lại nói nhiều như vậy. Thức tỉnh bọn họ, cũng là vì làm chút gì đó cho cố thổ của mình.
Trong nháy mắt sắc mặt Thanh Y đã xanh lè. Con mẹ nó, Địa Cầu đã loại thành một nùi lại bất ngờ nhận được tin tức này, đúng là chó cắn áo rách, đã nghèo lại còn lắm lông mà.
Thanh Y lau mồ hôi lạnh hỏi: "Ý Chí Đại Đế là cái gì ạ? Nó có thể bảo vệ mảnh thiên địa này bao nhiêu năm?"
Tiêu Trần lắc đầu: "Không rõ lắm, có thể là một vạn năm, cũng có thể ngay ngày mai sẽ tản hết."
"Không có cách nào giải quyết hòa bình được ư?" Thanh Y hỏi.
Tiêu Trần lắc đầu: "Hòa bình chỉ được quyết định với điều kiện tiên quyết là thực lực hai bên bằng nhau, lúc đó mới có thể thực hiện.
Linh khí Địa Cầu vừa mới khôi phục, cho dù là những vùng đất Nơi Không Thể Biết kia cũng có thể lọt vào mắt cường giả.
Trong tình huống thực lực không cân bằng thì chẳng ai đi nói chuyện đạo lý với các người đâu."
Thanh Y suy nghĩ thì thấy chuyện này không có định số, vẫn nên để đến sau này rồi hẵng nói. Bây giờ phải nhanh chóng giải quyết vấn đề nhân khẩu đã.
"Chuyện này, hiện tại chúng tôi không có năng lực đi tới những đại lục kia, ngài xem có thể giúp một tay hay không, ha ha ha."
Thanh Y cười khó xử, vẻ mặt mong đợi nhìn Tiêu Trần, hy vọng hắn có thể đưa cho một phương án giải quyết.
"Thứ được voi đòi hai ba trưng, ông xem Đại Đế nhà tôi thành môn khách của nhà ông rồi đấy à? Lão nương thui ông."
Tiêu Mỹ Lệ tức giận lại nhảy nhót, dáng vẻ như muốn ăn tươi nuốt sống Thanh Y.
"Mỹ Lệ." Tiêu Trần quát khẽ.
Hai mắt Tiêu Mỹ Lệ đầy vẻ tủi thân oan ức, hung hăng lườm Thanh Y.
Tiêu Trần nghĩ lại thì bây giờ thực lực của hắn cũng chỉ mới khôi phục được một nửa, không bao gồm năng lực đi lại trên không.
Cho dù có năng lực đi lại trên không thì hắn cũng chỉ dùng đao, làm gì có pháp bảo phi hành khác. Làm gì có khả năng dắt díu người rời đi với quy mô lớn chứ.
Nhìn La Bàn Rừng Rậm trên không trung, Ngục Long bằng lòng để lại La Bàn Rừng Rậm hắn tặng cô ta, chắc là cũng nghĩ đến việc này.
"Cô nàng này, tâm tư vẫn kín đáo cẩn thận như thế."
Tiêu Trần đột nhiên thấy hơi nhớ Ngục Long, nếu như có Ngục Long bên cạnh thì hắn đã không rơi vào tình trạng việc gì cũng đến tay như thế này.
Tuy La Bàn Rừng Rậm công thủ đều yếu nhớ nhưng công năng khác thì khó mà nói được.
La Bàn Rừng Rậm không chỉ có thể mô phỏng thực địa mà còn có thể vận chuyển sinh linh với quy mô lớn.
Nếu như đại chiến bắt đầu, La Bàn Rừng Rậm có thể vận chuyển một lượng lớn chiến sĩ đến chiến trường trong thời gian ngắn nhất.

Bình Luận

0 Thảo luận