Tiêu Trần thần tính cảm nhận được cỗ sát khí này, nhẹ nhàng lắc lắc đầu nói: "Tôi mới không muốn đánh nhau với cô đâu mà, tôi đi, bai bai."
"Đi sao? Ngày hôm nay trong chúng ta chỉ có một người có khả năng rời khỏi nơi đây." Giọng bóng đen lạnh lùng vang lên.
Bóng đen động, trong giây lát gió lạnh quét qua mang theo đao ý vô cùng, nhanh như sao chổi trên bầu trời đêm.
Trong không gian sát ý đỏ thắm sáng lên một điểm sáng nhức mắt, rực rỡ tột cùng như sao băng chân trời rơi xuống.
"Ngưng luyện đao ý thật tốt." Tiêu Trần thần tính có chút ngoài ý muốn nhìn ánh sáng.
Lúc này áng sáng đã gần sát, không có kinh thiên động địa, cũng không có sơn băng địa liệt, chỉ có cô quạnh theo gió thoảng qua không dấu vết.
Tiêu Trần thần tính đột nhiên đưa hai ngón tay ra, đặt trước cổ của mình.
Cái này nhìn qua giống như là ngón tay của Tiêu Trần thần tính đang đợi tia ánh sáng ấy đến vậy.
Ngón tay của Tiêu Trần thần tính nổi lên một điểm kim sắc đụng vào tia sáng kia.
Sau một khắc, một lực lượng khổng lồ không cách nào tưởng tượng bộc phát từ chỗ va chạm của ngón tay và tia sáng.
"Bùm!"
Sau khi nổ vang, thiên địa rơi vào an tĩnh quỷ dị.
Đất đai dưới chân Tiêu Trần thần tính hơi lõm xuống.
Bầu không khí an tĩnh quỷ dị khoảng chừng ba giây đồng hồ, thiên địa đột nhiên lại nổi sóng gió.
"Rầm! Rầm! Rầm! Rầm! Rầm- "
Lấy Tiêu Trần thần tính làm trung tâm, đất đai dưới chân bắt đầu điên cuồng cuồn cuộn đi, mặt đất văng tung tóe từng khúc, đá lớn cuồn cuộn, thiên địa rung động, đúng là một vẻ thanh thế hủy diệt.
Trong giây lát bụi mù nổi lên bốn phía, bao phủ tất cả.
"Ai nha, tôi theo lời cô nói, đao của cô dùng không tốt." Trong bụi mù, giọng Tiêu Trần thần tính có chút bất đắc dĩ vang lên.
Tiếp đó sóng âm hưởng thanh thúy như là kim loại gãy.
"Phốc-" tiếp theo là tiếng trào máu vang lên.
Sương mù nhanh chóng tán đi, Tiêu Trần thần tính vẫn đứng tại chỗ, chỗ dưới chân hắn vẫn còn hoàn hảo không chút tổn hại.
Lúc này trong ngón tay Tiêu Trần thần tính mang theo mũi đao ba tấc, da mặt đen thui có chút bất đắc dĩ đi lên xem trước mặt.
Bóng đen trước mặt té trên mặt đất, trong tay nắm lấy một đoạn đao không có mũi đao.
Ánh mắt đỏ thắm tràn đầy khiếp sợ cùng không thể tin được.
Đao của nàng ta chặt đứt, bị người thiếu niên trước mắt này dùng hai đầu ngón tay cứng rắn bẻ gãy, quả thực hoang đường.
"Hô-" Tiêu Trần thần tính thở phào nhẹ nhõm, vứt bỏ mũi đao trong tay, đi tới bên người bóng đen.
Kỳ thực bóng đen cũng không bị thương gì, nhưng lúc này nàng ta đã không còn chút ý chí chiến đấu nào.
Đao là tín ngưỡng của nàng ta, cũng là công cụ nàng ta dựa vào sinh tồn, hiện tại đao đã gãy, còn có thể nói gì cái khác.
Ánh mắt đỏ thắm của bóng đen từ từ nhắm lại, từ bỏ chống cự, nàng ta biết mùi vị chiến bại như thế nào.
Tiêu Trần thần tính ngồi xổm người xuống, nhẹ nhàng kéo đoạn đao trong tay bóng đen ra ngoài, bóng đen không từ chối.
Bây giờ có lẽ là nàng ta bi thương chết đi trong lòng.
"Đao không phải dùng như cô dùng." Tiêu Trần thần tính cầm chuôi đao, nói với bóng đen đang nhắm mắt rằng, "Tôi dùng cho cô xem, chỉ một lần nha!"
Bóng đen mở mắt, hơi giật mình nhìn thiếu niên da đen thùi trước mắt.
Tiêu Trần thần tính giơ giơ đao, nhẹ nhàng nhắm mắt lại.
Tuy thật lâu, thật lâu rồi cũng chưa từng dùng đao qua, nhưng mà có vài thứ là khắc sâu trong xương, không có khả năng quên đi.
"Cô dùng đao với mục đích là gì?" Tiêu Trần thần tính đột nhiên hỏi.
Bóng đen sửng sốt một chút, hình như nàng ta chưa từng suy nghĩ vấn đề này.
Bóng đen không biết nên trả lời thế nào.
"Nghĩ một hồi, lần đầu tiên cô cầm đao là vì cái gì?" Giọng Tiêu Trần thần tính ôn hòa dẫn đạo.
"Bảo vệ mẫu thân của tôi." Bóng đen không chần chờ nói ra đáp án.
Đây là chuyện nàng ta vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên, ở trong thế giới người ăn thịt người, lần đầu tiên nàng ta cầm lấy đao là vì bảo vệ mẫu thân mình.
Tiêu Trần thần tính đột nhiên nở nụ cười, "Rất nhiều người cầm đao là vì thắng lợi, mà cô cầm đao là vì bảo vệ, điều này rất tốt."
"Đao luôn luôn được một số người cho rằng quá mức bá đạo, thực ra đao cũng có thể rất ôn nhu."
Tiêu Trần thần tính nhẹ nhàng giơ tay cầm chuôi đao lên, lại nhẹ nhàng chém xuống.
Không giống như Tiêu Trần ma tính, một đao rơi xuống sát ý làm thiên địa vỡ nát, vạn vật mất đi.
Cũng không giống như Tiêu Trần nhân tính, một đao rơi, khí phách làm chúng sinh phủ phục, tất cả run rẩy.
Một đao của Tiêu Trần thần tính rơi xuống, chỉ có gió mát chầm chậm thổi tới, nước gợn không sóng gió.
Tiếp đó bóng đen nhìn thấy hình ảnh không thể tưởng tượng nhất đời này.
Mặt đất vỡ nát bắt đầu từ từ trở về hình dáng ban đầu, cỏ nhỏ bị nghiền nát, lại chui ra từ trong đất.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận