"Đại Đế, gần đây hình như khắp nơi đều không yên ổn, nơi này quá nguy hiểm, hay là chúng ta rời khỏi đây trước đã!"
Thiếu niên phồng má tỏ vẻ không vui.
Nhưng thấy vẻ mặt lo lắng của mọi người, thiếu niên không đành lòng từ chối.
Bỗng nhiên đôi mắt thiếu niên sáng rực lên: "Hay là vậy nè, để ta tính một quẻ rồi quyết định đi hay ở thế nào?"
Thiếu niên nói xong, lấy ra ba đồng tiền vàng, trên đó có khắc những phù văn thần bí.
Mọi người bất đắc dĩ nhìn nhau, khi tính tình ham chơi của Đại Đế nổi lên thật giống một đứa trẻ.
"Hey..."
Thiếu niên ném ba đồng tiền lên không trung, đột nhiên, một luồng ánh sáng vàng chói lọi bao phủ cả không gian.
Một gương mặt thần bí và mờ ảo, lập lòe trong ánh sáng vàng.
"Ừm?"
Thiếu niên mơ hồ gãi đầu: "Xảy chuyện gì vậy? Tại sao lại có người tới tìm ta? Kỳ quái."
"Đại Đế, thế nào rồi?"
Người đàn ông toàn thân cơ bắp tò mò hỏi.
Sau khi thiếu niên mơ hồ, vui vẻ nhảy dựng lên.
Thiếu niên ôm lấy cánh tay của người đàn ông cơ bắp, không ngừng đong đưa, cười hớn hở nói: "Kỳ Lân tinh, ta tính ra sẽ có người đến tìm ta, hì hì, cho nên chúng ta không thể đi được rồi."
Điều này làm cho mấy người rất chi là khiếp sợ, sao lại có người tới tìm Đại Đế ở cái nơi quỷ quái này, sẽ không phải là thứ quý hiếm cổ quái gì chứ?
Người đàn ông tóc đỏ liếc mắt ra ý với Kỳ Lân tinh, Kỳ Lân tinh nhẹ gật đầu.
"Gió nhanh, kéo hô".
Kỳ Lân tinh vừa ôm thiếu niên trong tay, vừa rống về phía mấy người cảnh giới ở phía xa.
Người đàn ông tóc đỏ lập tức cất chiếc dù che nắng và rất nhiều thức ăn.
Động tác cực kỳ nhanh và thuần thục, có vẻ như đã làm điều này rất nhiều lần.
"Đi thôi, đi, đổi chỗ khác, ở đây phong thủy không tốt."
Kỳ Lân tinh rống lên với mấy người đang chạy đến.
Mọi người tâm ý tương thông gật đầu, bảo vệ bên cạnh Kỳ Lân tinh nhanh chóng rời khỏi đây.
"Ơ kìa, các người thả ta xuống đi, quẻ tượng hình như có liên quan đến Đại Ma Đầu kia, không có gì nguy hiểm."
Thiếu niên nói chưa dứt lời, nhưng vừa nói, một đám người đã chạy nhanh hơn.
Đại Ma Đầu trong miệng Đại Đế có thể là ai?
Đại Đế ma tính, một nhân vật đi tới đâu chết đến đó, còn chưa đủ nguy hiểm à?
"Không thể đi được, hình như là có nhân quả đấy."
Thiếu niên sốt ruột kéo mặt Kỳ Lân tinh.
Mặc cho da mặt bị kéo thành hình dạng kỳ quái nào, Kỳ Lân tinh vẫn thờ ơ, ôm thiếu niên nhanh chóng rời đi.
Ra khỏi hải vực này, một đám người đã đến một thần điện cực lớn.
Trong thần điện tất cả đều đổ nát thê lương, những bức tượng đá khổng lồ bị hư hại ở khắp mọi nơi.
Đây là Chiến Hồn điện trong Đại Phế Tích, nơi vô số chiến hồn cổ xưa đang ngủ say.
Nhưng tất cả những chiến hồn cổ xưa yên tĩnh ngủ say giờ phút này đều đã tỉnh lại.
Một đám thân ảnh hư ảo đấu đá lung tung trong thần điện.
Nhìn những chiến hồn rậm rạp chằng chịt, mọi người bỗng cảm thấy da đầu tê dại.
Những chiến hồn này không biết ở thời đại nào, những đại năng ngã xuống tại đây đều chớp lóe năng lượng khủng bố.
"Xông lên." Kỳ Lân tinh nghiến răng muốn dùng sức mạnh.
Nhưng thiếu niên trong ngực Kỳ Lân tinh đột nhiên giãy giụa thoát khỏi lòng ngực của hắn ta.
Thiếu niên đứng chân trần trên mặt đất, nghiêm mặt nhìn vào nơi sâu nhất của thần điện.
Có một vòng xoáy hỗn độn khổng lồ dường như là một thông đạo nối liền hai thế giới.
Nhìn thấy đôi chân trần của thiếu niên, ai nấy đều đau lòng.
Kỳ Lân tinh muốn ôm thiếu niên một lần nữa, nhưng đã bị thiếu niên phất tay ngăn cản.
Trán thiếu niên đột nhiên tuôn ra một luồng kim quang mênh mông, trên trán chậm rãi mở ra một con ngươi thẳng đứng.
Con ngươi thẳng đứng nhìn chằm chằm vào vòng xoáy hỗn độn khổng lồ, một đám những văn tự thần bí huyền ảo không ngừng hình thành rồi tan biến xung quanh thiếu niên.
"Trở về đi, ta hiện tại không thể rời đi nơi này."
Người thanh niên phồng má, đồng thời nhảy vào trong ngực Kỳ Lân tinh, chỉ huy mọi người quay trở lại khu vực lúc trước.
"Nhưng mà, Đại Đế..." Người đàn ông tóc đỏ có chút lo lắng.
Thiếu niên kiên định lắc đầu: "Tên Đại Ma Đầu kia hình như lại gây tai họa rồi, nếu không lau sạch mông cho hắn thì sẽ xảy ra nhân quả lớn."
Nhìn vẻ mặt của thiếu niên, tất cả mọi người đành bó tay, quay về hải vực lúc trước.
"Yo yo yo"
Ngay khi quay lại, thiếu niên đã nhảy ra khỏi ngực Kỳ Lân tinh.
Đôi chân trần nho nhỏ vui vẻ chạy băng băng trên bờ cát.
"Chu Tước tinh, thừa dịp vẫn còn một thời gian ngắn, chúng ta ra biển chơi nhé!"
Thiếu niên tóc đỏ nghi hoặc nhìn thiếu niên, hắn ta thật sự nghi ngờ không biết có phải Đại Đế lừa bọn họ vì muốn ra biển chơi hay không nữa.
...
Bất Chu giới.
Bóng dáng nhỏ bé của Tiêu Trần lao qua những ngọn núi với tốc độ cao.
Ác chi hoa bị cột chặt vào lưng của Tiêu Trần, lắc lư điên cuồng trong khí lưu mãnh liệt.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận