Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1832: Mưu tính vì thiên hạ

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:08
Tiêu Trần nhân tính không nói gì nữa, chỉ nhẹ nhàng gật đầu.
Không lâu sau, trong Hương Đường vang lên tiếng tiểu đạo sĩ tụng kinh.
Ngủ trong một gian phòng nhỏ sạch sẽ, Tiêu Trần nhân tính ngáy nhè nhẹ, ngủ cực kỳ ngon lành.
Sau đó, Tiêu Trần nhân tính đi theo Vô Trần ra đồng làm việc, khi không làm việc gì, Tiêu Trần nhân tính bày một cái quán nhỏ xem bói ở lối vào của đạo quán, nhưng nơi này hẻo lánh chật hẹp, đào đâu ra người chứ?
Sau một tháng như vậy, những ngày bình bình đạm đạm mà yên vui hạnh phúc, lòng Tiêu Trần nhân tính trở nên bình lặng lạ thường.
"Tiểu đạo sĩ, coi cho tôi một quẻ đi?" Buổi trưa ngày hôm đó, Tiêu Trần nhân tính rốt cục đón được vị khách đầu tiên của mình, hoặc là nói một đám người.
Một đám giáo viên đi leo núi với mấy đứa trẻ, có vẻ như là người từ Học viện Tu hành.
Nhìn những đứa trẻ được những giáo viên này đưa theo, Tiêu Trần nhân tính đột nhiên nở nụ cười.
Mấy cô bé trong số những đứa trẻ này cũng sững sờ nhìn Tiêu Trần nhân tính.
Các cô cảm thấy hình như đã gặp anh trai đẹp trai trước mặt ở đâu đó rồi thì phải, nhưng chúng không thể nào nhớ ra.
Tiêu Trần nhân tính nhận ra các cô, mặc dù đã đầu thai rồi hắn vẫn nhận ra bọn họ cũng là đám nữ tử bị nhốt trong cái bình biến thành đồ chơi trên thuyền buôn.
* nhớ không lầm thì bị nhốt trong quạt chứ (chương 1032)
Không thể tưởng tượng sau khi đưa bọn họ đến đây đầu thai, sẽ có thể gặp lại nhau, duyên đến duyên đi, thú vị biết bao.
"Số mệnh của các cô đều rất tốt." Tiêu Trần đứng dậy, thu dọn quán nhỏ của mình.
"Còn chưa tính làm sao anh biết rằng số mệnh của bọn tôi tốt được?" Giáo viên xin quẻ vẻ mặt khó hiểu.
"Bởi vì có tôi ở đây." Tiêu Trần nhân tính cười đáp.
"Lại là giả danh lừa bịp lớn nữa chứ gì." Vài giáo viên dẫn bọn trẻ rời khỏi đạo quán.
Tiêu Trần nhân tính không thèm để ý, chỉ mỉm cười nhàn nhạt.
Đột nhiên, đạo quán bùng lên một tia hào quang sáng rực cả bầu trời, từng ký tự huyền ảo xông vào trong cơ thể Tiêu Trần.
"Mưu tính vì thiên hạ, mưu tính vì muôn dân trăm họ, có thể gọi là thánh nhân." Một giọng nói già nua vang lên.
Vào hôm đó, Tiêu Trần nhân tính đã bước vào con đường của một vị thánh.
Vô Trần vọt ra khỏi Hương Đường, nước mắt chảy dài trên gương mặt: "Sư phụ, sư phụ, ngài đang ở đâu? Ngài đang ở đâu? Vô Trần nhớ ngài lắm..."
"Vô Trần, con xuống núi đi."
"Sư phụ, sư phụ..." Vô Trần không ngừng khóc lớn, cậu ta dường như hiểu được cái gì đó, tại thời khắc này cậu ta trưởng thành.
Vô Trần không xuống núi, cậu ta vẫn trông coi đạo quán nho nhỏ này.
Một ngày nọ, khi tất cả các loại rau mà anh Tiêu Trần trồng đều chuyển sang màu vàng kim, Vô Trần chính thức bước vào con đường tu hành.
Rất nhiều năm sau, một vị thánh nhân bước ra khỏi đạo quán, mưu tính vì thiên hạ, mưu tính vì muôn dân trăm họ.
...
Tiêu Trần nhân tính trở về nhà, ba mẹ hắn cũng không hỏi một tháng qua hắn đã đi đâu, chỉ bảo hắn cùng nhau ăn cơm, cùng nhau trò chuyện, cuộc sống dường như chưa bao giờ thay đổi.
Trong một tháng này, Cẩu Đản đã giúp đỡ Thanh Y, đại quân Yêu tộc liên hợp với các tu sĩ Hoa Hạ, lấy thế lôi đình vạn quân quét sạch giới tu hành toàn cầu.
Thanh Y liên hoành hợp tung, nắm quyền kiểm soát toàn cục, dần dần đạt đến đỉnh cao của quyền lực.
Từ Kiến Quân sát phạt quả quyết, trở thành chiến thần tiếng tăm lừng lẫy.
Mọi thứ đang phát triển theo hướng mà Tiêu Trần nhân tính dự tính.
Điều thú vị nhất là cái tên vô liêm sĩ Tiêu Trần thần tính giả làm con gái đến nghiện, vậy mà lại chạy đi làm ngôi sao.
Hơn nữa thằng này cũng ẵm trọn danh hiệu đệ nhất mỹ nhân của Cẩu Đản, thành công trở thành người tình trong mộng hoàn mỹ nhất trong lòng tất cả đám đàn ông.
Khi Tiêu Trần nhân tính nhìn vào các biển quảng cáo trên đường phố, từng tấm từng tấm áp phích tuyên truyền khổng lồ của Tiêu Trần thần tính, suýt chút nữa ngỏm củ tỏi ngay tại chỗ.
"Mọi người nhất định phải đến buổi hòa nhạc vào tối mai nha!" Cách đó không xa, chiếc xe limousine đang bị bao vây bởi các tay săn ảnh, giọng nói dễ nghe của Tiêu Trần thần tính xuyên qua tiếng ồn ào, lọt vào tai mỗi người một cách rõ ràng.
"Xem em gái mi ấy!" Tiêu Trần nhân tính vội vàng tách ra đám người, dùng cánh tay kẹp chặt lấy cổ Tiêu Trần thần tính.
"Tôi bảo cậu đi tìm Đá Vá Trời vậy mà cậu đi mở buổi hòa nhạc. Tôi con mẹ nó phải treo cổ cậu trên cây mới được."
"Bảo vệ, bảo vệ..."
Khung cảnh đột nhiên hỗn loạn, một số fan cuồng thậm chí còn lao vào muốn dốc sức liều mạng với Tiêu Trần nhân tính.
Tiêu Trần nhân tính kẹp chặt Tiêu Trần thần tính rời khỏi con phố trong tiếng mắng mỏ không ngớt.
"Ui da... Buổi hòa nhạc bị hủy bỏ." Tiêu Trần thần tính vẫy vẫy tay về phía đám đông.
Dưới chân Thánh Sơn, Tiêu Trần thần tính bị treo trên cây, bĩu môi tỏ vẻ không vui.

Bình Luận

0 Thảo luận