Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 626: Bất Diệt Thần Diễm bị nhòm ngó (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:08:21
Đi tới đại lục mới tương đương với việc thành lập một quốc gia mới. Nếu không có pháp chế hoàn thiện thì đến lúc đó chắc chắn sẽ rơi vào cảnh nửa bước cũng khó mà bước nổi.
Thứ phải cân nhắc trong một lần di dân nhiều lắm, mười ngày ngắn ngủi chắc chắn sẽ không làm tốt được.
Dù sao thì chuyện thế này cũng chẳng có tiền lệ mà tham khảo, chỉ có thể đi một bước xem một bước, từ từ hoàn thiện sau vậy.
Bên phía Thanh Y vội đến sứt đầu mẻ trán, thì bên phía Tiêu Trần cũng tất bật không kém. Bởi vì có người đang nhắm đến Bất Diệt Thần Diễm trên Thiên Địa Lộ.
Tiêu Trần đứng bên cạnh Hỏa Diệm Sơn, có một lực lượng thần bí chập chờn sáng tối trên không trung.
Tiêu Trần quan sát những phù hiệu kia, chắc là một loại trận pháp nào đó giống với Ly Hoả Trận nổi danh ở Hạo Nhiên đại thế giới.
Đương nhiên rất giống ở đây là chỉ chức năng rất giống, còn như uy lực và phạm vi bao trùm thì làm sao mà so được với Ly Hoả Trận.
Loại trận pháp trước mắt này chắc là dùng để bóc và phong ấn hỏa diễm.
Xem ra là có người coi trọng Bất Diệt Thần Diễm trong Thiên Địa Lộ rồi đây.
Tiêu Trần bước vào Thiên Địa Lộ, không khí bị ngọn lửa kinh khủng đốt đến mức vặn vẹo, vạn vật đều biến mất.
Bây giờ Thiên Địa Lộ có thể nói là một vùng đất chết hàng thật giá thật. Không có sinh linh nào trên Địa Cầu đủ thực lực để bước vào nơi đây.
Nhưng khiến Tiêu Trần bất ngờ nhất là có người lại dám nhắm tới Bất Diệt Thần Diễm bên trong nó.
Tiêu Trần đi tới khu vực trung tâm Thiên Địa Lộ, cũng chính là nơi đặt thân thể Chúc Dung, cũng là vị trí của Bất Diệt Thần Diễm.
Tiêu Trần lẳng lặng đứng ở chỗ này, đợi người bố trận xuất hiện.
Lần này Tiêu Trần chờ đúng hai ngày hai đêm, cho đến tận trưa ngày thứ ba thì mới xuất hiện hai vị khách không mời mà đến.
Đó là hai cô gái cực kỳ xinh đẹp đến từ phía tây. Chân đạp mây tía, tay áo bay bay đúng là có vài phần phong thái xuất trần thoát tục.
Hai cô gái này không dám bước vào phía trong Hoả Diệm Sơn mà chỉ dừng ở bên ngoài.
Sau khi hai người hạ xuống thì lập tức trí thứ gì đó trên mặt đất, hai tay cũng bắt đầu kết ấn.
Từ động tác càng lúc càng ngưng thực của hai cô gái thì xem ra đại trận này sớm muộn gì cũng thành.
Tiêu Trần bất thình lình xuất hiện trước mặt hai cô gái, dọa hai người giật nảy mình.
Khí tức lạnh như băng trên người Tiêu Trần làm cho sóng lưng bọn họ lạnh toát.
"Anh anh là ai?" cô gái mặc quần dài trắng tinh trong hai người, lắp bắp hỏi.
Tiêu Trần không trả lời, dưới chân nhẹ nhàng đạp một cước. Toàn bộ mặt đất bắt đầu chấn động kịch liệt, một khe nứt khủng bố từ từ lan ra.
Vô số ma khí từ trên người hắn tràn ra, bao trùm hết cả không gian xung quanh.
Chẳng mấy chốc mà mớ phù chú thần bí trên không trung đã bị bị ma khí cắn nuốt sạch sẽ.
Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ đại trận đã bị cưỡng ép phá tan.
Sắc mặt hai cô gái trở nên vô cùng nghiêm trọng, nửa năm cực khổ bày binh bố trận thế mà lại bị một cước của người khác đạp nát hết.
"Đại, đại ma." Cô mặc mặc váy lam sợ đến mức lùi hai bước. Dáng vẻ rất chi là đáng thương, hoàn toàn là kiểu khiến người ta nhìn thấy mà thương yêu.
"Hồ ly tinh cô mới là đại ma, cả nhà cô đều là đại ma."
Tiêu Mỹ Lệ tức giận nhảy lên đáp: "Người chỗ này đúng là không có tí teo lễ phép nào, lão nương muốn đốt chết các người."
Tiêu Mỹ Lệ há miệng, ngọn lửa đen lập tứ phun ra. Nhiệt độ chung quanh thoáng cái đã nổ tung.
"Bịch."
Cảm nhận được sự kinh khủng của ngọn lửa, hai cô gái lập tức quỳ trên đất, vô cùng đáng thương nói: "Đại thần tha mạng, đại thần tha mạng."
Tiêu Trần bóp mỏ Tiêu Mỹ Lệ lại.
Miệng bị chặn lại nên ngọn lửa trực tiếp phun ra từ tai cô ta, phun đến nỗi cả đầu Tiêu Trần cũng cháy đùng đùng.
Ngọn lửa đen dính vào đầu Tiêu Trần thì nhanh chóng đốt luôn rớt luôn một miếng cơ thể mà hắn huyễn hóa thành, lộ ra cái đầu lâu trắng bóng như ngọc.
Bộ dạng nửa mặt người nửa đầu lâu này thật sự có vài phần đáng sợ
"Úi."
Tiêu Mỹ Lệ bị doạ đến mắt chớp chớp mỏ đớp đớp rồi lăn đùng ra ngất xỉu, rơi thẳng xuống mặt đất.
Tiêu Trần tiếp được Tiêu Mỹ Lệ liền đặt cô ta trong lòng bàn tay.
Hắn dùng ma khí ngăn cách ngọn lửa đen vốn không thể bị dập tắt kia, tay còn lại cũng nhanh chóng kết vài pháp ấn.
Mấy sợi xích đen từ trên không rủ xuống, lập tức kéo ngọn lửa đen kia vào trong hư không.
Ngọn lửa đen này là hỏa diễm thiên phú của Tiêu Mỹ Lệ, nó sẽ vĩnh viễn thiêu đốt. Một khi chạm vào thứ gì đó thì không đốt sạch không thôi.
Ngọn lửa này không thể bị đập tắt, trừ khi thứ bị nó đốt biến mất hoặc bị phong ấn.
Nếu không phải là do Tiêu Mỹ Lệ hết ăn lại nằm thì thật ra dựa vào thiên phú của cô ta, bây giờ tiến vào Thần Đạo Nhị Cảnh - Yên Diệt là chuyện không thành vấn đề.

Bình Luận

0 Thảo luận