Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1506: Lĩnh Vực Thiên Chinh

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
Tiêu Trần thần tính nghiêm túc gật đầu: "Tôi có thể giết bất kỳ ai, chỉ cần tôi muốn."
"Cậu là người kiêu ngạo nhất mà bổn tôn từng gặp." Đế Tôn cười lớn một tiếng, Tướng Quân nhai trong tay đột nhiên bay lên trời.
Thiên địa trong phút chốc tối sầm lại, Tướng Quân nhai bay lên trời cực tốc phóng đại, trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ đại địa.
"Bổn tôn có Tướng Quân nhai trong tay. Tất cả các pháp khí của những tu sĩ này đều không có đất dụng võ. Cậu lấy cái gì để đánh lại bổn tôn đây?"
Đế Tôn đắc ý cười sằng sặc, hung hăng ấn hai tay xuống.
"Trấn."
Tướng Quân nhai ở trên vòm trời mang theo một luồng khí tức cuồng bạo, khí Hỗn Độn mãnh liệt bắt đầu điên cuồng lan tràn.
Thiên địa nơi này ngay lập tức trở nên tối tăm mờ mịt, như thể đã trở lại thời kỳ sơ khai thuở hồng hoang.
Đại địa bắt đầu vỡ vụn, hóa thành hạt bụi vô tận, nước trong Lạc Mã hồ cũng lập tức bốc hơi, trở lại trong Hỗn Độn.
Nơi khí Hỗn Độn bao phủ, mọi thứ đều quy về Hỗn Độn.
Trong khí Hỗn Độn, đồng tử dựng thẳng trên trán Tiêu Trần thần tính đột nhiên mở ra.
Những ngôi sao vô tận bắt đầu sáng tắt bất định trong đồng tử dựng thẳng.
Con mắt có thể nhìn thấy tương lai này, dưới sự trấn áp của khí Hỗn Độn này, vậy mà lại chảy ra máu vàng.
Tiêu Trần thần tính khẽ thở dài một hơi, cắm trường đao trong tay xuống đại địa còn chưa đồng hóa.
"Lĩnh Vực Thiên Chinh."
Sở dĩ Tiêu Trần trước đây có thể đối nghịch với Đại Đạo là bởi vì hắn có Đạo của riêng mình.
Đạo này không phải là bất kỳ loại nào trong ba ngàn Đại Đạo, đó là năng lực của một mình Tiêu Trần.
Loại năng lực này ẩn chứa trong lĩnh vực, đây cũng là thủ đoạn cuối cùng nhất của Tiêu Trần.
Mặc dù sau khi phân ra thần nhân ma, năng lực này vẫn được kế thừa một cách hoàn hảo.
Năng lực lĩnh vực của Tiêu Trần ma tính là "Vong Giả Quy Lai".
Nhưng chưa ai từng thấy năng lực lĩnh vực của Tiêu Trần thần tính, bởi vì hắn chưa bao giờ sử dụng nó.
Giờ phút này, lấy dưới chân của Tiêu Trần thần tính làm trung tâm, một sợi xiềng xích màu đỏ mảnh dài hẹp giống như những con rồng khổng lồ bắt đầu điên cuồng vươn ra.
Trên xiềng xích màu đỏ có khắc vô số phù văn, những phù văn bắt đầu chớp lóe, phát ra một luồng sát khí không cách nào nói rõ.
Luồng sát khí này hóa thành một màu đỏ hữu hình, ùn ùn kéo đến, nuốt chửng thẳng khí Hỗn Độn xung quanh chẳng còn một mảnh.
Xiềng xích ầm ầm kêu vang, như hung khí trong tay Tử Thần có thể kéo người ta vào địa ngục Vô Gián.
Có lẽ không ai có thể ngờ rằng Tiêu Trần thần tính dịu dàng cực kỳ mở ra lĩnh vực lại đẫm máu đến vậy.
Sắc mặt Đế Tôn thay đổi, trở nên rất khó coi, cực kỳ khó coi.
Những xiềng xích đỏ ấy không ngừng lan rộng ra, cả thế giới đã trở thành một thế giới sắt thép khổng lồ.
Đế Tôn không muốn tin vào những gì mình thấy trước mắt, lẩm bẩm nói: "Tại sao? Tại sao cậu có thể phá tan khí Hỗn Độn?"
Thanh âm nhàn nhạt của Tiêu Trần thần tính lúc này truyền đến: "Các anh đều cho rằng chỉ có đồ cổ xưa mới là tốt nhất, mạnh nhất."
"Các anh chưa bao giờ nghĩ sẽ sáng tạo ra một cái gì đó, vượt qua những thứ cổ xưa kia, chỉ chăm chăm muốn kế thừa."
Đế Tôn giờ phút này rốt cục mới hiểu được những thứ màu đỏ này là cái gì.
Chúng có thể không phải vẻn vẹn chỉ là sát khí như những gì mình nghĩ.
Chúng có thể là một thứ hoàn toàn mới, một thứ đồ vật chưa từng xuất hiện trước đây.
Một thứ có thể sánh ngang với khí Hỗn Độn, lực lượng của tinh huy và cả đồ vật linh khí.
Thậm chí có khả năng nó là nhân vật chính của thời đại lớn tiếp theo.
Đế Tôn ngơ ngác nhìn mọi chuyện xảy ra, cứ như là đang năm mơ vậy.
"Không thể nào, không thể nào, cậu dựa vào cái gì... dựa vào cái gì...?"
Đế Tôn thì thào nói thầm như là nhập ma.
Mặt Đế Tôn bắt đầu vặn vẹo, chuyện mà hắn ta mơ tưởng không biết bao nhiêu năm, vậy mà lại xuất hiện ở tên nhóc trước mặt này.
Hơn nữa còn là một thứ hoàn toàn mới, sao có thể khiến hắn ta không ghen ghét, không điên cuồng cho được.
Bởi vì, cho dù chính bản thân hắn ta cũng chỉ muốn lợi dùng khí Hỗn Độn mất đi để tạo ra thời đại lớn mà thôi.
"Trấn cho tôi." Trong mắt Đế Tôn tràn đầy điên cuồng.
Tướng Quân nhai trên vòm trời đem theo khí thế vô song, hung hăng đâm vào thế giới sắt thép của Tiêu Trần thần tính.
Đối mặt với trấn áp mạnh nhất của Hỗn Độn Chi Khí này, Tiêu Trần thần tính chỉ nhẹ nhàng ấn trường đao dưới chân xuống đại địa một chút.
"Tân Vực."
Trong chớp mắt, thiên địa đột ngột thay đổi.
Toàn bộ thế giới ầm ầm vỡ vụn, hóa thành vô số mảnh vỡ màu đỏ, ngay cả Tướng Quân nhai đâm vào thế giới sắt thép cũng không không may mắn thoát khỏi.
Nhưng kỳ lạ thay, những mảnh vỡ này không hóa thành tro bụi mà bắt đầu tập hợp lại.

Bình Luận

0 Thảo luận