Nhìn con heo biết nói chuyện này, bà lão dường như không cảnh giác lắm.
"Sáu mươi bảy rồi." Bà lão có chút bất đắc dĩ thở dài.
Hắc Phong cười ha ha nói: "Uầy! Không nhỏ nhỉ, sắp chết rồi ha."
Tiểu Đổng cũng phụ họa: "Sáu mươi bảy, tám mươi bốn, Diêm Vương không mời tự mình qua, chết hay lắm, chết hay lắm, chết rồi miễn cho quỵt nợ tai họa người khác."
Bà lão tức đến suýt chút nữa bệnh tim phát tác.
Lúc này, một đứa trẻ năm sáu tuổi đeo cặp đi ra khỏi phòng.
"Ai đây thế?" Hắc Phong hỏi.
"Con trai của thằng nhãi kia, mới vừa lên tiểu học." Tiểu Đổng bất đắc dĩ nói.
"Qua đây, qua đây, bé con." Hắc Phong vui vẻ nói.
"Đại ca, đó là một đứa trẻ, không tốt lắm đâu." Tiểu Đổng có chút lo lắng nói.
"Ông đây có bảo mày ăn nó đâu." Hắc Phong đảo mắt heo.
Đứa trẻ có chút sợ, nhưng lại bị Tiểu Đổng kéo lại.
Hắc Phong hỏi: "Đi học ở đâu đó."
Đứa trẻ nói tên trường mình, là một trường tiểu học hơi có danh tiếng trong thành phố.
Hắc Phong lại hỏi: "Lớp học có bạn học nữ không!"
Đứa trẻ nói có, Hắc Phong lại hỏi, "Có thích ai không?"
Đứa trẻ không trả lời, Hắc Phong tỉnh táo tinh thần, bắt đầu giáo dục đứa trẻ.
Thấy nữ sinh mình thích thì phải ôm chặt rồi hôn, kéo quần con bé dụ dỗ các kiểu.
Sau đó, lại dạy bé trai thấy giáo viên nào, bạn học nào không vừa mắt, đánh liền mắng liền, dù sao trẻ con giết người đâu có phạm pháp đâu.
Mấy người Tiểu Đổng nhìn mà ngẩn người, mẹ nó anh ta như vậy mới là ác nhân mà, không đúng là ác heo.
Rất nhanh cảnh sát đã tới rồi.
Trong lòng Tiểu Đổng tức giận, nói với cảnh sát, "Người nhà này thiếu chúng tôi bảy trăm ngàn, phiếu nợ gì đầy đủ hết, sổ nợ anh ta cũng có, nhưng cứ giấu đi không trả.
Chúng tôi không còn cách nào, chỉ đành phải tới cửa đòi nợ, vân vân."
Cảnh sát nói, "Muốn trả nợ thì được, đó là quyền lợi của các anh, thế nhưng phải tuân thủ pháp luật mà bảo vệ quyền lợi của chính mình, không thể đánh người mắng chửi người khác, đừng biến chuyện có lý thành phạm tội trái pháp luật."
Tiểu Đổng cúi đầu khom lưng nói: "Cái này anh yên tâm, chúng tôi chỉ cần tiền mồ hôi nước mắt của mình thôi, tuyệt đối không làm tổn thương bất luận kẻ nào. Anh hỏi bà lão xem, chúng tôi có đánh bà mắng bà không? Không phải chúng tôi chỉ ngồi đây chờ con trai bà trở về thôi sao?"
Bà lão đúng là không chỉ ra gì.
Hai cảnh sát bất đắc dĩ nói: "Các anh tự giải quyết cho tốt."
Rồi nói với bà lão: "Bản thân bà không có việc gì, chúng tôi đi trước. Lát nữa mà có biến, bà lại gọi điện tới đi."
Nói xong khiến bà lão ký tên, rời đi.
Cảnh sát đi rồi, bọn Tiểu Đổng lại phun mây nhả khói.
Mấy người một heo, giương mắt nhìn ngồi chờ trong nhà này.
Hắc Phong là bụng đầy bực tức, không nói chuyện thiếu nợ không trả.
Chính là mua cửa hàng, mình ra giá vài lần, đám điêu dân này còn muốn trả giá, thật sự là lòng tham không đáy mà.
Thế nhưng cũng không thể trực tiếp làm thịt người ta được, nếu làm như vậy, phỏng chừng Trần Ca Nhi sẽ làm mình thành heo sữa quay nữa.
Chờ đợi ròng rã một giờ, cả phòng đều sắp bị xong thành phòng tắm hơi rồi, bà lão không thể chịu được, mẹ nó lại báo cảnh sát.
Sau khi cảnh sát đến thì không khách khí như thế nữa, nói với Tiểu Đổng: "Các anh làm vậy là không được, mau rời khỏi nhà của người khác, vấn đề nợ nần sau này hãy nói, nếu không ngày mai phải đi pháp viện khởi tố đấy."
Tiểu Đổng cũng sắp khóc: "Chúng tôi cũng là trên có già dưới có trẻ, món nợ này anh ta thiếu nhiều năm, chúng tôi đòi vô số lần rồi, chỉ thiếu quỳ xuống cầu khẩn anh ta thôi. Nếu không đòi lại tiền được, chúng tôi sống thế nào? Người khác buộc tôi tôi phải làm sao? Hơn nữa, anh thiếu nợ không trả, có thể, ra đây nói một cái lý do, lộ cái mặt cũng được đi?"
Lúc này, Tiêu Trần đột nhiên xuất hiện, một phát nhéo lấy tai Hắc Phong.
Đánh một trận lên cái mông thịt kia.
"Cho mi làm ác bá này, cho mi đến quấy rầy người khác này, giỏi quá nhỉ.
Hắc Phong bị đánh cho kêu thảm thiết liên tục, tiếng như giết lợn cả đường đều nghe được.
"Đại đại ca, chuyện này là sao vậy?" Mấy người Tiểu Đổng nhìn ngẩn người, đại ca nhà mình thế mà lại bị người ta đánh mông.
Hai cảnh sát cũng nhìn đến sắp trừng mắt ra ngoài.
Chuyện Hắc Phong, mặt trên từng đề cập, không cần để ý tới, thân phận của Hắc Phong đương nhiên không phải lính quèn như bọn họ có thể chọc nổi.
Hơn nữa người ta cũng không làm chuyện gì quá phận, mua cửa hàng mọi người đều biết là đã ra gấp mấy lần.
Mặc dù có lúc sẽ đánh cướp, thế nhưng bên phía học viện đều có bồi thường.
Một con heo có mặt mũi như thế, lại có thể bị người ta đánh mông, như vậy sao không khiến bọn họ giật mình cho được.
Sau ba phút, Hắc Phong ôm mông, mắt đầy nước mắt.
"Tôi lại không làm chuyện thương thiên hại lý gì, cậu làm như vậy với tôi, sẽ bị thiên lôi đánh đấy."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận