Bởi vì trước khi lão Yêu Vương đi vào hư không, lúc đưa Định Hải Thần Châm cho cô đã nói:
"Chỉ khi nắm chặt vũ khí trong tay, con mới có thể làm những gì mình muốn."
"Cây gậy này vậy mà lại là thần vật." Đại kiếm tiên nở nụ cười, khẽ vươn tay, một lực hút không thể cưỡng lại lao thẳng về phía Định Hải Thần Châm.
Cẩu Đản giữ chặt Định Hải Thần Châm, cô không muốn buông tay, càng không thể buông tay.
"Ùm... ụm bò.... ò..."
Một tiếng kêu cực lớn của trâu vang lên, Ngưu Bảo Bảo lộ ra chân thân giống như núi cao vọt tới đại kiếm tiên kia.
Nhưng đại kiếm tiên chỉ nhẹ nhàng khoát tay, bốn vó của Ngưu Bảo Bảo đã rời khỏi thân thể bay ra ngoài.
"Rầm!"
Thân hình to lớn đập xuống đại địa, máu tươi tụ thành dòng suối nhỏ chảy về phía xa xa.
"Chỉ một mình kiếm lão là đủ rồi." Những kiếm tiên còn lại không hề có ý định ra tay, chỉ nhìn đại kiếm tiên biểu diễn một mình.
Đại kiếm tiên nhíu mày, ông ta không thể hiểu tại sao tiểu yêu quái này thậm chí không để ý đến tính mạng của mình, nhất quyết không chịu buông cây gậy này.
Nhìn mặt mũi Cẩu Đản tràn đầy máu tươi, dữ tợn nhìn mình, đại kiếm tiên không hiểu sao bỗng run lên một cái.
"Kẻ này nếu không diệt, chắc chắn sẽ có vô số tai họa về sau."
"Vậy thì... xuống địa ngục đi." Đại kiếm tiên búng nhẹ ngón tay.
Kiếm trận phía trên bầu trời đột nhiên phát ra một tiếng rít sắc bén.
Vô số kiếm khí ầm ầm rơi xuống phía dưới.
Đại quân Yêu tộc tuyệt vọng nhìn kiếm khí dày đặc kia, thực lực quá chênh lệch, quá nhiều, hoàn toàn không có khả năng đối chiến.
Cẩu Đản nghiến răng, muốn rút Định Hải Thần Châm ra khỏi lực hút này, nhưng cô không thể nào làm được.
Định Hải Thần Châm cùng với cánh tay đứt rời của Cẩu Đản bay về phía đại kiếm tiên.
"Xin lỗi." Cẩu Đản nhìn về phía xa, nhẹ nhàng nói.
Khi Định Hải Thần Châm sắp rơi vào tay đại kiếm tiên, một bóng dáng đột nhiên xuất hiện, chộp lấy nó.
Định Hải Thần Châm phát ra rung động mãnh liệt rung trời, có vẻ như nó đang rất vui mừng.
Một bóng dáng không cao lớn lắm, nhưng vô cùng mạnh mẽ rắn rỏi xuất hiện ở trung tâm chiến trường.
"Khi dễ Yêu tộc của ta ít người à?" Định Hải Thâm Uyên đột nhiên bộc phát thần quang kinh thiên động địa, sau đó nó bỗng nhiên duỗi dài phóng to.
Bóng dáng nhỏ bé đó giơ Kim Thần Định Hải cực lớn, đâm một gậy vào kiếm trận khổng lồ trên bầu trời.
Kiếm trận vỡ vụn lên tiếng, kiếm khí ngập trời ầm ầm tiêu tán.
Các kiếm tiên tái mặt cực kỳ sợ hãi: "Ai? Yêu khí bá đạo quá."
Đai quân đội Yêu tộc hơi giật mình nhìn bóng dáng kia.
Lông lá khắp cả mặt, miệng Thiên Lôi, đây không phải là Yêu Vương đời trước đã đi vào hư không, là Đấu Chiến Thắng Phật trong miệng thế nhân đấy sao?
Ngưu Bảo Bảo nhìn bóng dáng ấy rơi lệ đầy mặt.
"Bắt nạt người tộc ta, hậu quả chỉ có một, chết."
"Ầm!"
Định Hải Thần Châm trong tay Quỷ Vương cuồng bạo quét qua, không gian xung quanh xuất hiện từng trận vặn vẹo.
Ở biên giới phía bắc xa xôi.
Đại quân Nhân tộc đang điên cuồng tập hợp.
Ở nơi này không chỉ có tu sĩ có thể phi thiên độn địa, mà còn có vô số binh lính bình thường.
Một số lượng lớn vũ khí hạng nặng đã được vận chuyển tới đây, vô số tên lửa cũng nhằm vào đây.
Thậm chí, một số lượng lớn đầu đạn hạt nhân sẽ được phóng khi tình hình không thể cứu vãn.
Mọi người đã sẵn sàng cho cuộc đại chiến, cũng sẵn sàng hủy diệt thế giới này.
"Sợ không?" Một lão binh nhìn tân binh bên cạnh, cười ha hả hỏi.
Khuôn mặt non nớt của tân binh đầy mồ hôi, áp lực do quân đoàn Địa Long khổng lồ kia mang lại thực sự quá kinh khủng.
Tân binh lắc đầu, lấy ra một điếu thuốc đã nhăn nhúm, châm lửa, rít hai hơi rồi đưa cho lão binh.
"Em không sợ, em đang phấn khích." Tân binh vỗ vỗ khẩu pháo hạng nặng bên cạnh, sắc mặt đỏ bừng.
"Đời này thứ gì em cũng đã chiến đấu rồi, nhưng chưa bao giờ chiến đấu với rồng. Nếu chúng ta thắng, có thể khoe khoang cả đời không, đội trưởng?" Tân binh đè đôi tay đang run rẩy hỏi.
"Haha, thằng nhóc thúi này còn giả bộ trước mặt ông mày cơ." Đội trưởng vỗ tân binh một cái rồi nhét lại điếu thuốc vào miệng tân binh.
Đội trưởng ngẩng khuôn mặt ngăm đen lên, nhìn "Cửu Long Ngự Thiên trận" bên ngoài, đưa lưỡi liếm liếm đôi môi nứt nẻ của mình.
"Nếu thắng, không những có thể khoe khoang cả đời mà con của cậu, cháu của cậu cũng có thể khoe khoang đấy."
"Hút hút hút, cả ngày chỉ biết hút." Một sĩ quan chạy đến và đá cái bốp vào mông tân binh.
"Hehe, đại đội trưởng." Tân binh lại rít thêm hai hơi mới dẫm tắt đầu thuốc lá.
"Đồ đâu?" Đại đội trưởng đưa tay ra.
Tân binh gãi gãi đầu, có chút ngượng ngùng nói: "Chưa viết."
Đại đội trưởng tức giận phẫn nộ: "Trong vòng ba phút viết xong cho ông, không thì ông sẽ cho cậu luyện tư thế ngồi xổm hai giờ đấy."
"Ah!" Tân binh tỏ vẻ khó xử.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận