Trong lòng nữ tử kịch liệt hơi nhúc nhích một chút, nhếch miệng lên rồi không dễ dàng phát giác nụ cười.
"Tiểu Long Nhi của tôi, mau tới để cho tôi ôm một cái, tôi nhớ đến chết rồi." Giọng Tiêu Trần khoa trương vang lên.
Nữ tử đứng dậy, thu hồi khóe miệng cười, đưa tay để Tiêu Trần ôm ấp nhiệt tình.
"Đại Đế, xin tự trọng."
Tiêu Trần vẫy tay, cười xấu hổ: "Tự trọng, tự trọng."
Thấy một màn này, ba ngồi ở cửa cười, xếp xong báo chí đi vào trong phòng nói một câu: "Vợ, thêm đôi đũa."
Mẹ cầm cái nồi, nổi giận đùng đùng đi ra.
"Mẹ, con đã trở về."
Tiêu Trần đứng nghiêm, vui vẻ vẫy tay.
Ngục Long sau lưng lại bắt đầu len lén cười lên.
Có lẽ điều mà tất cả các bậc cha mẹ hy vọng nhất là những từ này!
Mẹ sửng sốt, tiếp theo nghiêm khắc cầm đồ xúc nồi vỗ vào trên đầu ba.
"Chỉ biết cười, còn không đi ra mua thức ăn, thuận tiện cho goị người trở về."
"Khà khà, đi ngay đi ngay." Ba trở về nhà mặc áo khoác vào, chạy chậm ra cửa.
"Mau vào, lo lắng làm gì!" Mẹ chạy chậm tới, tay phải kéo Tiêu Trần, tay trái kéo Ngục Long, kéo mạn đưa bọn họ gần lại trong phòng.
"A, tạch tạch tạch tạch."
Trong thành hoạt hình, một cô gái tóc vàng có thể nói tuyệt đại phong hoa đang chơi trò chơi xạ kích.
Xung quanh cô bé bu đầy người, kỳ quái là đối mặt với cô gái phải gọi là tuyệt thế vưu vật ấy.
Tất cả mọi người không nghĩ gì xấu xa, ngược lại trên mặt mỗi người đều vẻ dịu dàng, phát ra từ nội tâm nụ cười.
"A, ôi ôi ôi."
Nữ hài chơi vui vẻ cực kỳ, trong cái miệng nhỏ phát ra âm thanh, phối hợp cùng trò chơi.
Một mỹ nam tử tóc đỏ âu phục thẳng thớm bưng đồ uống đứng ở một bên.
Đột nhiên mỹ nam tử ưu nhã xoay người, không nhanh không chậm cất khăn mặt và đồ uống trong tay.
Chuyện kế tiếp, lại làm cho tất cả mọi người mở rộng tầm mắt.
Mỹ nam tử tóc đỏ đột nhiên nổ tung, một phát ôm lấy nữ hài, như như gió lốc chạy ra khỏi trò chơi.
"Oa oa oa tôi còn muốn chơi!" Cô gái tức giận phồng má.
"Lão lưu manh đã trở về, Xích Long, Bạch Hổ, Thiên Lang lập tức tới ngay, rời khỏi Đại Đế."
Lúc mấy bóng người chạy về phía này, có gái đột nhiên chạy ra khỏi trong lòng mỹ nam tử tóc đỏ.
"Ha ha ha."
Nữ hài cười với mỹ nam tử tóc đỏ, giống như một đứa ngốc.
"Lão lưu manh đã trở về, tôi muốn đi tìm lão lưu manh chơi, tạm biệt."
"Đại Đế không thể." Mỹ nam tử tóc đỏ gấp gáp đầu đầy mồ hôi.
Đại Đế nhà mình gặp gỡ lão lưu manh kia, cho tới bây giờ cũng chỉ có phần thua thiệt.
Thế nhưng không đợi mỹ nam tử tóc đỏ có động tác gì, cô gái đã chạy như bay, trong miệng phát ra tiếng lêu lêu, biến mất ở trong tầm mắt.
Mỹ nam tử tóc đỏ tức giận đấm ngực giậm chân, chờ mấy người khác chạy tới thì lập tức mắng cho nam tử tóc đỏ một trận, trông một người mà cũng không trông được.
"Bạch Hổ ca bớt giận, nếu không cầm vài món đồ chơi nhỏ, dẫn Đại Đế qua đây, sau đó nhét vào Bất Động thành, chúng ta chạy ra, trực tiếp chạy đến không cũng biết nơi đi." Thiên Lang Tinh tóc bạc trắng nổi lên chủ ý.
Chu Tước Tinh tóc đỏ đầy đầu mí mắt nhảy loạn một hồi: "Ngục Long lão tổ tông kia mỗi ngày ngồi ở trong sân, anh có thể làm được."
"Khà khà, tôi không được." Thiên Lang Tinh cười rụt cổ một cái.
"Xích Long, cậu nói đi chứ." Chu Tước Tinh nhìn vẻ mặt chết của Xích Long Tinh, tức cũng không đánh một chỗ.
"Không có cách khác." Xích Long Tinh lắc đầu: "Đại Đế thích chơi, không chơi chán chắc là sẽ không để ý đến chúng ta."
Chu Tước Tinh đau cả đầu, nghĩ đến cảnh lão kia lưu manh treo Đại Đế nhà mình trên tàng cây quất, nước mắt đều suýt chút nữa rơi ra.
"Đi coi giữ xung quanh Thánh sơn, Đại Đế luôn luôn lạc đàn, có cơ hội, đến lúc đó khiêng người bỏ chạy."
"Cuộc thi đấu mỗi ba năm một lần nghênh đón quyết chiến vào hôm nay, khán giả thân mến, các người đã chuẩn bị hoan hô xong chưa?"
Trong Sâm La Bàn phía trên học viện tu hành của thành phố Minh Hải, giọng nói tràn ngập tình cảm mãnh liệt của người chủ trì vang lên.
Cuộc thi đấu mỗi ba năm một lần, là thịnh hội lớn nhất của tu hành giới ở địa cầu, đây đã là lần thứ năm.
Ban đầu chỉ có học viện mỗi nơi tham gia, cho tới bây giờ các tông môn dự thi, càng ngày càng chính quy, càng ngày càng mạnh mẽ, khen thưởng cũng càng ngày càng phong phú.
Sâm La Bàn biên hóa ra sàn quyết đấu to lớn, hơn mười đài thiết bị chụp ảnh chuyên nghiệp đối diện giữa sân.
Điều thú vị nhất là so tài được tổ chức ở tu hành giới khác, không cho phép người thường quan sát.
Trên địa cầu này, không gần như chỉ ở các đài truyền hình trực tiếp trên nền tảng lớn, thậm trên khán đài, cũng có ít nhất một nửa người thường được mời tới xem trận đấu.
Trận quyết chiên năm nay là trận thú vị nhất kể từ khi cuộc thi được tổ chức.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận