Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 2009: Mã Bạch Tàng

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:09
Anh ta có tên đầy đủ là Mã Bạch Tàng, đến từ Phù Phong gia tộc cổ xưa trong truyền thuyết, nhà Mã.
Tiêu Trần mấy năm nay không có tới chỗ anh ta, cũng chỉ có hồi đó chuyển thế xong tới đây một chuyến, để cho người này giúp một chuyện.
"Đi một chút đi, ngày hôm nay hai anh em ta không say không về." Mã Bạch Tàng kéo Tiêu Trần, cười giống như một kẻ ngu.
"Một ngày không rót vài hớp nước tiểu ngựa là ông khó chịu đúng không." Trong miệng Tiêu Trần chọc ghẹo Mã Bạch Tàng, chân lại đàng hoàng đi theo.
Cạnh dòng sông Nghiệp Hỏa, trong một cái đình nhỏ tinh xảo, Tiêu Trần và Mã Bạch Tàng uống rượu, khoác lác.
Uống một lúc lâu, Mã Bạch Tàng ngừng lại trước, hỏi: "Nói đi, lần này lại tới có chuyện gì?"
Tiêu Trần để chén rượu xuống, mãn nguyện ợ rượu, cười hỏi: "Tình hình bây giờ ở Minh Bộ là gì."
Mã Bạch Tàng liếc mắt: "Còn có thể thế nào, như cũ thôi, Minh chủ vẫn không được sinh ra, các bộ đánh túi bụi, ngày hôm nay ta tiêu diệt mi, ngày mai mi tiêu diệt ta."
Tiêu Trần gật đầu, tình hình chung này đã dự liệu được.
Từ sau khi Minh chủ biến mất vẫn không có Minh chủ mới sinh ra, không có Vương đến trấn áp, phía dưới không loạn mới là lạ.
"Từ giờ trở đi, ông chính là Minh chủ mới." Tiêu Trần nói một câu, Mã Bạch Tàng kinh ngạc cằm đều không thể chọn.
"Trần Ca Nhi." Mã Bạch Tàng lắc đầu: "Ông có thể để cho tôi đi đánh lộn, nhưng bảo tôi làm lão đại, vậy không được."
Tiêu Trần biết tính cách con hàng Mã Bạch Tàng này, bây giời nói cách khác chính là một con cá mặn không có dã tâm không có mộng tưởng.
Nếu không anh ta cũng sẽ không đảm nhận công việc canh giữ dòng sông Nghiệp Hỏa.
"Đừng nói nhiều, ông phải nhậm chức Minh chủ, người khác tôi không tin được." Giọng của Tiêu Trần cương quyết lại nghiêm túc.
Mã Bạch Tàng ý thức được nhất định là có chuyện, cau mày hỏi: "Có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?"
Tiêu Trần gật đầu, nói chuyện dị vực sắp xâm lấn, Mã Bạch Tàng nghe ngây ra như phỗng.
"Ôi, sợ choáng váng?" Tiêu Trần hung hăng vỗ vai Mã Bạch Tàng.
"Hô chết tiệt." Mã Bạch Tàng phục hồi tinh thần lại, cúi đầu tự hỏi.
"Có thể." Đợi một hồi, Mã Bạch Tàng gật đầu.
Đột nhiên Mã Bạch Tàng chuyển câu chuyện: "Thế nhưng bây giờ Minh Bộ rất loạn, mỗi bên thế lực cầm binh đề cao thân phận, tôi không có thực lực kéo những tên kia xuống."
"Ông yên tâm, tôi sẽ giúp ông." Đây chính là mục đích Tiêu Trần tự mình đến Minh Bộ.
"Nói tình hình chung một chút, ngày mai bắt đầu dọn dẹp."
"Vội vã như vậy?" Mã Bạch Tàng lại càng hoảng sợ.
Tiêu Trần lắc đầu giải thích: "Tôi không có quá nhiều thời gian dây dưa ở chỗ này, nơi tôi phải đi còn rất nhiều."
Mã Bạch Tàng cũng không do dự, để người ta lấy ra bản đồ, vì Tiêu Trần giảng giải.
"Bây giờ Minh Bộ trải qua thời gian dài tranh đoạt chém giết, các thế lực nhỏ không phải bị hấp thu, thì chính là bị tiêu diệt."
"Hiện tại có ba thế lực rất khó giải quyết, nếu như có thể giải quyết ba tên này, còn lại ông không cần quan tâm."
Tiêu Trần gật đầu, hỏi: "Có khả năng để cho bọn họ tụ chung một chỗ hay không, đi thu thập từng người quá phiền phức."
Mã Bạch Tàng suy nghĩ, gật đầu: "Cắt đứt một ít dòng sông Nghiệp Hỏa nhất thời gây nên rối loạn, bọn họ nhất định sẽ tới nơi này."
"Dòng sông Nghiệp Hỏa là nền tảng của cả Minh Bộ, nếu như mất dòng sông Nghiệp Hỏa, Minh Bộ cũng sẽ không tồn tại, bất luận bọn họ say mê với quyền lợi như thế nào cũng sẽ không mặc kệ dòng sông Nghiệp Hỏa."
Tiêu Trần gật đầu: "Để thủ hạ của ông tụ họp lại, ông cần bọn họ chứng kiến."
Đã đáp ứng Tiêu Trần, Mã Bạch Tàng cũng không có bất kỳ do dự nào, trực tiếp phát ra tín hiệu đại quân tập kết chuẩn bị chiến tranh.
Rất nhanh, xung quanh dòng sông Nghiệp Hỏa, xuất hiện đại quân rậm rạp chằng chịt.
Chỉ là bọn người kia từng người cà lơ phất phơ, hi hi ha ha, vừa nhìn không phải là quân chính quy gì.
Mã Bạch Tàng ngượng ngùng xoa cái trán.
Anh ta tên cầm đầu này suốt ngày đều cà lơ phất phơ, không có dã tâm gì, quân đội trong tay phần lớn đều là dáng vẻ như thế.
"Mẹ nó nghiêm túc cho lão tử một chút, từng người hi hi ha ha, còn ra thể thống gì."
Mã Bạch Tàng nhảy lên không trung, một tiếng nói rống lên.
Trong nháy mắt đại quân huyên náo yên tĩnh lại, tiếp theo bộc phát ra một hồi cười thật to.
"Thủ lĩnh, anh đây là muốn mang theo chúng tôi đi cướp địa bàn phải không? Hôm nay uống bao nhiêu?"
"Cướp địa bàn? Mặt trăng mọc phóa Đôn à, trong mắt thủ lĩnh chúng ta, nữ nhân Xuân Hương Lâu còn thú vị hơn cướp địa bàn nữa đấy."
"Cái gì Xuân Hương Lâu, bây giờ thủ lĩnh thích đi đến thuyền hoa ngắm sông ven bờ thôi. Ngày hôm qua tôi mới thấy được thủ lĩnh ở trên mặt thuyền hoa ngâm thơ, cái gì đó, một chiếc thuyền thật lớn, một đôi sữa thật lớn ha ha!"
Binh lính phía dưới kẻ xướng người hoạ, gây nên trận trận cười vang.

Bình Luận

0 Thảo luận