Mọi người đứng dậy hành lễ, tất cả đều lễ mạo hô một tiếng: "Các chủ."
Nữ tử cười mỉm hồi đáp, trực tiếp đi đến vị trí của Tiêu Trần.
Nữ tử có đôi mắt thật to kia tiến tới trước mặt Tiêu Trần, trong mắt đầu là ý cười.
"Các chủ." Phượng Hà lên tiếng chào hỏi.
Nữ tử gật gật đầu: "Đây chính là tiểu tử thú vị mà ngươi hay nhắc tới đó sao!"
Phượng Hà cười xấu xa gật gật đầu.
Sau đó Phượng Hà giới thiệu cho Tiêu Trần: "Vị này là các chủ Tỏa Yên Các, tiểu gia hỏa còn không chào hỏi."
"Chào tỷ tỷ."
Tiêu Trần lười biếng lên tiếng chào hỏi, đồng thời trong lòng có chút kỳ quái, chủ nhận của một phường xa múa thế mà cũng lại là tu vi Thần Vô Chỉ Cảnh, mấy năm nay Thần Vô Chỉ Cảnh không đáng giá như vậy sao?
Các chủ mỉn cười kéo lấy Tiêu Trần: "Đi, tỷ tỷ dẫn ngươi đi uống rượu."
Phượng Hà đầu đầy hắc tuyến, "Tiểu Yên, như vậy không hay lắm!"
"Sợ cái gì, ta cũng đâu có ăn thịt hắn." Các chủ kéo Tiêu Trần hướng lên lầu, đồng thời cũng thần thần bí bí nháy mắt Tiêu Trần: "Lần này có một vị thần tiên tỷ tỷ tới đó, tư thái kia tướng mạo kia, đảm bảo ngươi sẽ thỏa mãn."
Tiêu Trần mắt đầy ý cười nhìn Phượng Hà, Phượng Hà bất đắc dĩ bụm lấy trán, "Đi thôi, đi thôi."
Nhưng mà lúc này đây, một vị công tử ca, đột nhiên chặn đường đi của Các chủ.
Công tử ca bất mãn nhíu mày nói: "Các chủ, như vậy không hợp quy củ đâu, những người chúng tôi đợi ở đây lâu như vậy, cũng không được một lần gặp Tiếu Sương Tiên Tử, vị tiểu ca này vừa đến, liền có thể đơn độc ở cùng một chỗ, đây có phải là của lạnh nhạt với chúng tôi rồi hay không."
Nếu như đã có người đứng ra, vậy thì khẳng định sẽ có người phụ họa, người xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, cũng ở bên cạnh ồn ào.
Các chủ nhíu mày: "Đây là chỗ của ta, ta muốn chiêu đãi ai, còn cần các người phê chuẩn sao?"
Tiêu Trần lắc đầu, nữ nhân vừa nhìn cũng không phải quá sành sỏi chuyện làm ăn, làm gì có ai lại đối xử với khách của mình như vậy.
"Không thể nói như vậy được," Công tử ca lắc đầu nói "Nếu như đã mở cửa làm ăn, thì cũng phải công bằng cạnh tranh, nếu không thì, ngươi để Tiếu Sương Tiên Tử chọn."
"Sao thế? Chỗ của ta, chính mình cũng không được làm chủ sao?" Các chủ nở nụ cười: "Muốn Tiếu Sương ở một mình cùng ngươi cũng được, một khúc một vạn thế nào."
Mọi người một hồi xôn xao, đây là cái giá gì, những người này bọn hắn, phí lên thuyền cũng đã tổn thất một ngàn linh thạch, bây giờ nghe tiểu khúc một vạn, cướp tiền cũng không cướp nhanh đến vậy đâu?
"Trước cứ là hai mươi khúc đã." Tiêu Trần lấy ra một cái túi, đưa cho các chủ.
Đây là linh thạch lần trước bán pháp bảo, tổng cộng có một trăm năm mươi vạn linh thạch, mua thiên kim Huyền Vũ hết hai trăm ba mươi vạn, đây còn lại hai mươi vạn."
Mọi người nghe xong tim nhảy loạn một hồi, vừa ra tay liền chính là hai mươi vạn, đây là cái tên phá gia chi tử của tộc nào vậy?
Công tử ca lại lắc đầu cười, lấy ra một cái túi, đưa cho các chủ, "Chỗ này là ba mươi vạn, các chủ có cần kiểm lại một chút không."
Tiêu Trần vui tươi hớn hở thu lại chiếc túi của mình, "Ngươi có tiền, ngươi giỏi, tạm biệt."
Mọi người đều không hiểu chuyện gì xảy ra, đây là thao tác gì, đây là sợ rồi hả?
Vốn dĩ còn cho rằng Tiêu Trần là Vương giả, kết quả con mẹ nó hắn là Thanh đồng.
Phượng Hà ở một bên che miệng cười trộm, Tiêu Trần làm việc giống như đều có chút vui buồn thất thường.
Các chủ có chút uất ức, kéo Tiêu Trần đang muốn rời đi lại,: Tiểu gia hỏa ngươi đợi đã, nếu như không được tỷ tỷ đền ngươi."
Đầu Tiêu Trần đầy dấu hỏi chấm, lần đầu gặp mặt mà thôi, tại sao phải đối tốt với hắn như vậy.
Phượng Hà nhỏ giọng nói: "Các chủ là cung phụng Vạn Vĩnh Thương Hào, đã từng gặp cha ngươi ở đại diệt tinh không!"
"Phụ thân cái gì đó là đệ đệ của ta, đệ đệ thối." Tiêu Trần mặt đầy hắc tuyến, vô duyên vô cớ lại có phụ thân, thực con mẹ nó khó chịu.
"Được rồi, đệ đệ." Nhìn bộ dạng của Tiêu Trần, Phượng Hà che miệng lại cười trộm.
"Tiểu Bạch, đưa vị công tử này tới chỗ Tiếu Sương. ' Các chủ nói vọng lên phía trên lầu.
Một vị nữ tử khí chất tuyệt hảo, từ trong phòng đi ra, xem ra người vừa rồi đánh đàn chính là vị nữ tử tên là Tiểu Bạch này.
"Công tử mời đi bên này." Tiểu Bạch cười dịu dàng thi lễ.
Cơ trên mặt công tử ca, không tự chủ run lên hai cái, hung dữ nhìn Tiêu Trần.
Dùng ba mươi vạn linh thạch, nghe ba mươi tiểu khúc, nghĩ như thế nào cũng là coi tiền như rác.
"Nhìn cái gì vật, móc mắt bây giờ."
Tiêu Trần lại không có tốt tính như vậy, mắt thấy tên này đang trừng mình, liền muốn tại chỗ đi lên chơi hắn.
Nhìn thấy Tiêu Trần muốn động thủ, Liên Thương Sinh đột nhiên tự động ra khỏi vỏ.
Cuồng Dạ treo trên đầu Tiêu Trần, lập tức như quả bóng đầy khí, to ra với tốc độ cực nhanh, một cái mặt quỷ lớn, xuất hiện nơi bả cai Tiêu Trần.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận