Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1211: Phun nước tiểu đầy mặt mi

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
"Gâu gâu." Chó lớn hưng phấn nhảy dựng lên.
Tiêu Trần trợn trừng mắt đứng dậy, lần này thật sự là bị ép trợn mắt.
"Cười đần cái gì, thu nhỏ lại đi." Nhìn bộ dạng chó lớn le lưỡi cười đần, Tiêu Trần bất đắc dĩ vỗ trán.
Chó lớn lung lay cơ thể, thân thể khổng lồ thu nhỏ lại cực nhanh, cho đến khi bằng con hổ Tiêu Trần mới kêu ngừng.
"Gâu gâu."
Chó lớn thấy Tiêu Trần, vui vẻ nhào tới, trực tiếp phác gục Tiêu Trần, đầu lưỡi to liếm loạn trên mặt.
Tiêu Trần đầu đầy hắc tuyến, một phát bắt được cái đầu lưỡi to kia, cột nút, bỏ lại vào trong miệng của con chế.
"Mụ nội nó cả đời cũng không đánh răng, muốn huân chết ông đây sao?"
Con chó mặc kệ đầu lưỡi thắt lại, cũng không quan tâm, chỉ toét miệng cười đần.
"Ê ê, các người còn không đi, ở đây chờ chết đấy hả?" Tiêu Trần đứng lên, ngồi lên trên lưng tràn đầy thịt béo của chó lớn.
Một đám quỷ tu cũng sắp phát khóc, không phải bọn họ không muốn đi, mà là căn bản không nhúc nhích được.
Sức uy hiếp của con chó lớn đó, quả thực đáng sợ tới tột cùng.
Đối mặt với chó lớn, bọn họ giống như chuột nhỏ run lẩy bẩy gặp mèo hoa.
Lúc này Tiêu Trần mới nhớ tới, lực sát thương kinh khủng của con chó ngốc đối với tất cả vật âm tà.
Nó mà cứ phóng khí tức ra ngoài, đoán chừng đám quỷ tu này, vẫn phải quỳ gối ở đây.
"Che giấu khí tức, chúng ta đi giết lợn đi." Tiêu Trần chỉ về hướng thành phố Minh Hải.
"Đờ mờ, heo chọc giận mi à?" Hắc Phong bất mãn lầm bầm hai tiếng.
Khí tức trên người chó lớn biến mất, cõng Tiêu Trần chậm rãi đi về hướng thành phố Minh Hải.
Cho đến khi chó lớn đi xa, quỷ tu nằm trên mặt đất mới dám đứng lên.
"Quỷ Cốc tiên sinh, con chó vừa rồi là gì vậy, vì sao tôi cảm giác, nó có thể nuốt tôi một hơi luôn vậy." Bạch Tội tiến lên hỏi.
Lão đầu cười híp mắt lắc đầu nói: "Không biết, thế nhưng mấy người hẳn là có thể thấy được, mấy người cũng không có đi theo lầm người."
"Nếu là chuyện đánh nhau thì không trông cậy vào chúng ta được, vậy chúng ta có thể làm chút gì khác."
Lưu Thế Kiệt bất mãn lầm bầm: "Không thể đánh nhau, chả thú vị gì sất."
"Ha ha, có rất nhiều chuyện thú vị hơn đánh nhau nhiều." Lão đầu cười híp mắt nhìn về phía xa xa.
"Đúng rồi, Minh Phủ gần đây có phải không yên ổn hay không, dòng sông Nghiệp Hỏa hỗn loạn, đều ảnh hưởng đến Địa Phủ bên này rồi sao?"
Tiêu Trần nhớ tới sự việc hỗn loạn ở Luân Hồi điện Địa Phủ, mở miệng hỏi.
"Gâu gâu."
Chó lớn vui vẻ kêu lên.
"Bởi vì liên quan tới việc Nghiệp Hỏa Hồng Liên bị mất sao?" Tiêu Trần bất đắc dĩ thở dài.
"Gâu gâu."
"Mi nói gì vậy? Đại ma đầu đi Địa Phủ kia, đã đi lên từ dòng sông Nghiệp Hỏa giải quyết vấn đề."
Chó lớn gật đầu, Tiêu Trần cũng yên lòng, có đại ma đầu ra tay, hẳn chuyện hỗn loạn này có thể giải quyết nhanh chóng.
Thành phố Minh Hải hai ngày này càng ngày càng náo nhiệt, đặc biệt là trong học viện, rất nhiều nhân viên tiến vào.
Đại gia tộc, đại tông môn nổi tiếng toàn thế giới, bởi vì liên quan tới Phá Giới Chi Khí, hầu như đều tới rồi.
Thậm chí còn có một ít người tu hành rảnh rỗi không có việc gì, đang phát sóng trực tiếp.
Đi lung tung ở trong học viện cả ngày, giới thiệu cho mọi người những thiên chi kiêu tử ấy.
Tiêu Trần đi tới học viện, tìm được Thanh Y.
Thanh Y lúc này đang rất đau đầu, bởi vì vừa rồi phía Thánh Sơn truyền đến chấn động lớn.
Luồng năng lượng kinh khủng đến mức tận cùng ấy làm cho anh ta rất bất an.
Thanh Y vừa nhìn thấy Tiêu Trần, thì vội vàng hỏi: "Luồng dao động ban nãy kia là sao thế?"
Tiêu Trần nhảy xuống từ trên người con chó ngốc, chỉ nó nói: "Nó làm ra."
Thanh Y suýt thì trừng rớt cả mắt, dao động năng lượng khiến thiên địa biến sắc, chính là do một con chó mập này làm ra?
Tiêu Trần lười giải thích với anh ta ngụy Đế là cảnh giới gì, trực tiếp hỏi: "Mấy người từ ngoài tới hết chưa?"
Thanh Y sửa sang nỗi lòng, an tâm một chút, nếu là Tiêu Trần làm ra, đương nhiên là không có uy hiếp gì.
"Tới không ít, thế nhưng còn có một số người không tới."
Thanh Y suy nghĩ một chút tiếp tục nói: "Vẫn còn thời gian, nếu như ngày mai vẫn không tới, tôi sẽ nói với cậu."
Tiêu Trần gật đầu, dẫn chó lớn đi ra.
Đột nhiên lại rảnh rỗi, Tiêu Trần đi dạo lung tung ở trong học viện.
Đúng lúc gặp cô gái tóc thắt bím, cũng chính là người xui xẻo bị Tiêu Trần treo ở cửa trường học kia.
"Ha ha thật là đúng lúc nhỉ!" Ngày đó sau khi đoán được thân phận của Tiêu Trần, lần này gặp lại Tiêu Trần lần nữa, cô hái tóc thắt bím có chút không được thoải mái.
"Phòng ở của tôi đã sửa xong chưa."
Sắc mặt Tiêu Trần không được tốt, lần này Tiêu Trần chuẩn bị đuổi hết bọn người kia ra ngoài, không đi sẽ bị làm thịt toàn bộ, đỡ phải cả ngày gây chuyện ở trên Địa Cầu.
"Sửa... sửa xong rồi." Nhìn tâm trạng Tiêu Trần có vẻ như không tốt lắm, cô gái hơi sợ.
"Sửa xong rồi, thì chuẩn bị đóng gói thu dọn đồ đạc cút đi."

Bình Luận

0 Thảo luận