Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 862: Xông lên

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:14:48
Một đám hư ảnh vặn vẹo như ác quỷ bay ra khỏi cây cung lớn, không ngừng phát ra tiếng xì xì.
"Haha, không ngờ cũng có một ngày tru thần ma khí của ngươi lại có thể phát huy tác dụng."
Sau đó, Nhị hoàng tử duỗi tay trái ra, một mũi tên dài màu đen xuất hiện.
Mũi tên dài có hình xoắn ốc đáng sợ, tỏa ra hàn quang sâu kín.
"Tru Thần tiễn tổng cộng có ba mũi tên, sự kiện hắc sắc năm đó đã dùng hết, nhưng thiên hạ không biết thật ra Tru Thần tiễn có bốn mũi tên."
Nhị hoàng tử đột nhiên giương cung tên lên, mũi tên dài màu đen hóa thành một vệt sáng truy mệnh, bắn vào đầu cô gái.
"Thứ này có thể giết chết nửa bước Thần Vô Chỉ Cảnh, nếu như dùng trên người muội muội của ngươi, cũng sẽ không làm nhục danh tiếng thiên kiêu của ngươi."
Nhị hoàng tử thu hồi cây cung đen, hung hăng vỗ vào ngực mình một chưởng.
"Đã diễn thì phải diễn toàn bộ, thật là mệt mõi, haha!"
Máu không ngừng trào ra khỏi miệng, Nhị hoàng tử lảo đảo tiến về phía quân đội đang nhanh chóng tiến tới.
Cô gái đang chạy, đột nhiên dừng lại.
Bất chợt quay đầu lại, đã nhìn thấy một vệt sáng đen vạch qua không gian bay vụt tới.
Cô gái dường như sợ hãi đến mức choáng váng, ngơ ngác đứng nguyên tại chỗ, nước mắt không ngừng chảy ra.
"Hoàng huynh." Cô gái khẽ gọi.
Cô gái cười khổ, gia đình đế vương vô tình nhất, cho dù có nhẫn nhịn đến vô cùng, đổi lại không phải là hòa bình, mà là hủy diệt.
Cô gái nhắm mắt cam chịu.
Ngay khi vệt sáng đen sắp bắn vào cô gái thì thân thể cô bất ngờ bị kéo lùi về phía sau một bước.
Thân ảnh nho nhỏ của Tiêu Trần đột nhiên xuất hiện, đứng chắn trước mặt cô gái.
"Xông lên!"
Một tấm khiên huyết sắc cực lớn đột nhiên xuất hiện trước mặt Tiêu Trần.
Đẩy tấm khiên, nắm tay cô gái, Tiêu Trần như một kẻ lỗ mang va chạm với mũi tên đen.
"Oành!"
Một âm thanh làm thiên địa rung động vang lên trong vụ va chạm.
Sóng khí khủng bố giống như gió thu cuốn hết lá vàng, dập dờn lan ra.
Mọi thứ xung quanh đều bị lật tung.
Cô gái được Tiêu Trần bảo vệ phía sau tấm khiên, không hề bị thương một chút nào.
Nhưng nhìn cảnh tượng khủng bố xung quanh, mặt cô gái ngẩn ra.
Bụi mù tan hết, có một lỗ thủng trên tấm khiên huyết sắc.
Mũi tên đen xuyên qua tấm khiên, dừng ngay trước trán Tiêu Trần.
"Oh yo yo, hù chết ông nội rồi." Tiêu Trần giả vờ lau mồ hôi.
Nhìn cô gái đang ngẩn ngơ, Tiêu Trần nhếch miệng cười, lộ ra chiếc "răng hổ" đáng yêu.
"Đừng lo lắng nữa, xông lên theo ca ca, ca ca sẽ đem ngươi làm thịt tên kia."
Tiêu Trần nắm chặt tay cô gái, cầm cái khiên máu, nhanh chóng lao về phía xa.
...
Nhị hoàng tử nôn ra máu, loạng choạng ngã xuống trước quân đội.
"Nhị hoàng tử?"
Tướng lĩnh dẫn quân nhìn thấy bóng dáng của Nhị hoàng tử, khẽ cau mày rồi nhảy khỏi tọa kỵ.
Tướng lĩnh bỏ một viên đan dược màu đỏ vào miệng Nhị hoàng tử.
Dược hiệu mạnh mẽ lập tức có tác dụng.
Nhị hoàng tử từ từ tỉnh dậy.
Thấy Nhị hoàng tử tỉnh lại, tướng lĩnh sau khi hành lễ hỏi: "Không phải Nhị hoàng tử ở trong cung tiếp các vị tông chủ đại năng với bệ hạ sao? Tại sao lại xuất hiện ở đây? Còn nữa, tại sao Nhị hoàng tử lại bị thương?"
Nhị hoàng tử sắc mặt rất tái nhợt, vẻ mặt đau thương nói: "Nha đầu Anh Tuyết lẻn ra ngoài chơi, ta tới đây tìm muội ấy."
"Nhưng sau khi tìm thấy Anh Tuyết, trên đường trở về đã bị Ma tộc tấn công."
"Cái gì?" Tướng lĩnh cực kỳ hoảng sợ: "Công chúa điện hạ thì sao? Tại sao một mình Nhị hoàng tử trở về?
Câu hỏi không hề lễ phép này khiến một tia âm u xẹt qua khuôn mặt của Nhị hoàng tử.
Nhị hoàng tử âm thầm thề độc trong lòng: "Đợi đến khi ta kế thừa ngai vàng, việc đầu tiên là sẽ giết đám tay sai Thần Vũ vệ các người, không sót một kẻ nào."
Trong lòng Nhị hoàng tử nghĩ như vậy, nhưng trên mặt lộ ra vẻ cực kỳ đau khổ.
"Anh Tuyết muội ấy... muội ấy..."
Nhị hoàng tử nghẹn ngào nói, nhưng lời tiếp theo không thể nào nói ra.
Sắc mặt của tướng lĩnh bỗng trở nên vô cùng xấu xí, còn những binh lính kia khi nghe thấy tin này đều cực kỳ hoảng sợ.
Một số người vậy mà khóc ngay tại chỗ.
Có câu nước mắt người đàn ông không dễ rơi, đường đường là người đàn ông bảy xích Thiết Huyết thế mà lại khóc trước mặt mọi người, chỉ sợ đó là chuyện cực kỳ đau lòng.
"Khóc cái gì, như nữ nhân vậy." Tướng lĩnh rống lên, hốc mắt đỏ đến đáng sợ.
"Nhưng công chúa điện hạ, công chúa điện hạ..."
"Đệch mẹ ngươi, kẻ nào lại nói lung tung, ta sẽ xé nát miệng hắn." Tướng lĩnh cáu kỉnh quát: "Hai người đưa Nhị hoàng tử của chúng ta về cung, những người còn lại theo ta."
Hai chữ kia tướng lĩnh nghiến rất mạnh, gã nhìn chằm chằm vào mắt Nhị hoàng tử, như là đang ám chỉ cái gì.
Nhị hoàng tử nghiến răng, hắn ta rất muốn chém chết tên tướng lĩnh vô lễ ngay tại chỗ, nhưng hắn ta không dám làm vậy.
Chưa nói đến việc không thể đánh bại gã, tướng lĩnh trước mặt đã nửa bước Thần Vô Chỉ Cảnh.
Mà đối với địa vị đặc thù của Thần Vũ vệ, hiện tại hắn ta cũng không dám động quân đội này chút nào.

Bình Luận

0 Thảo luận