Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1037: Tu luyện (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
Mà đối tượng kiểm tra, chính là con bò tót ba chân đáng thương.
Trong khoảng thời gian này, nó được nuôi không sai, ăn béo trắng.
Một sợi dây trói lên trên đuôi của con bò tót, Tiêu Trần cầm lấy một đầu khác của sợi dây.
Võ Vô Địch mặt không thay đổi đứng ở trên vai của Tiêu Trần.
Lưu Tô Minh Nguyệt vội vã cuống cuồng ngồi trên đầu Tiêu Trần.
Hắc Phong không biết lấy từ đâu ra cái còi, tiện tiện đứng ở giữa sợi dây.
Mà xung quanh diễn võ trường, đầy các loại các dạng tiểu động vật, dáng vẻ ăn dưa.
Bởi vì Bất Chu Giới bị ô nhiễm ma khí, chúng nó đều là sinh linh tới trong núi này tị nạn.
Sinh linh Tử Thần bắt cho Tiêu Trần ăn, đều là một ít linh thú cường đại.
Mấy con này có lột hết cũng không đến hai lạng thịt, đương nhiên sẽ không vạ lây chúng nó.
Hơn nữa không có đại gia hỏa khinh khủng, hoàn cảnh sinh tồn bọn chúng cũng khá hơn.
Cho nên, trong khoảng thời gian này, toàn bộ những tiểu tử ấy đều tụ tập đến chỗ ở xung quanh của Tiêu Trần.
Chúng nó an gia ở chỗ này, còn Tử Thần trở thành đại anh hùng trừng gian diệt ác.
"Núi Hắc Phong, thi đấu kéo co lần thứ nhất, hiện tại bắt đầu."
Hắc Phong chợt thổi cái còi lên.
Núi Hắc Phong, đương nhiên là cái tên con lợn chết Hắc Phong đặt cho ngọn núi này.
Hiện tại hắn ta chính là người đứng đầu của những tiểu động vật này, cả ngày dẫn một đám "trẻ hư" "Làm xằng làm bậy" ở trong núi lớn.
Hơn nữa hiện tại hắn ta có một danh tiếng rất vang dội, "Hắc Phong lão yêu."
Hắc Phong thổi còi, âm thanh các loại động vật kỳ quái, lộn xộn vang lên.
Tiểu động vật vây xung quanh, tất cả đều ra sức cổ vũ vì Tiêu Trần.
Mặt Tiêu Trần đầy vạch đen, thật muốn đánh chết con lợn chết này.
Yên lành tu luyện, lại bị con lợn làm thành đại hội thể dục thể thao.
"Trần Ca Nhi, lên." Hắc Phong nhìn thấy Tiêu Trần muốn giết heo, rất thức thời bôi dầu vào lòng bàn chân.
"A Ngưu ca, tới."
Tiêu Trần cười hi hi run lên sợi dây trong tay, đi về phía con trâu.
Con bò tót như núi lớn, cũng sắp khóc.
Mình rốt cuộc là tạo cái nghiệt gì, mới có thể rơi xuống kết cục này.
Cả ngày lo lắng bị người làm thịt ăn thịt, bây giờ còn bị "Ma quỷ" đó mở ra một hoạt động giải trí.
Lúc này bóng dáng Tử Thần xuất hiện ở trong diễn võ trường.
Xung quanh nhất thời lặng ngắt như tờ, một ít tiểu động vật thậm chí còn rất có linh tính lạy xuống.
Tử Thần nhẹ nhàng cười nói: "Tiểu công tử, mục đích chủ yếu ngày hôm nay là kiểm tra khí lực."
"Trọng lượng của nó đại khái trên dưới hai vạn cân, tiểu công tử chỉ cần có thể kéo nó động đậy là được."
Tiêu Trần gật đầu, cũng không dài dòng, dùng toàn bộ sức mạnh kéo sợi dây.
Ngưu ca đáng thương, chỉ có thể tội nghiệp ngồi dưới đất, mặc cho Tiêu Trần kéo loạn khắp nơi.
Lúc này Tiêu Trần thở ra một hơi thật dài, một nguồn sức mạnh mênh mông, từ ngực tuôn khắp tứ chi bách hài.
"Bịch."
Tiêu Trần bỗng nhiên đạp chân trái xuống, mặt đất bị chấn động đến mức rung động.
Tảng đá của thần phô chết tiệt, chất lượng tốt thật, lại có thể không có bị đạp nát.
Bởi vì không có thể sử dụng sức mạnh máu tươi, hoàn toàn sử dụng sức mạnh thuần túy để kiểm tra.
Thí lực truyền thừa máu mang tới, hình như cũng không mạnh mẽ như trong tưởng tượng.
Mặt Tiêu Trần đỏ bừng như một con tôm nấu chín.
Từng giọt mồ hôi lớn lấm tấm trên trán Tiêu Trần.
Võ Vô Địch sợ hãi, lập tức túm lấy Lưu Tô Minh Nguyệt vẫn còn túm tóc Tiêu Trần cổ vũ, cách xa Tiêu Trần.
Dịch của Tiêu Trần, là có kịch độc, dính vào hẳn phải chết.
Tiêu Trần đều dùng toàn bộ sức mạnh, thế nhưng thân thể con tê giác lại vẫn không nhúc nhích.
Tê giác xem mà hết hồn, trong lòng không ngừng nói thầm.
"Có cần mình động thủ xem sao không, nếu như vị đại gia này không kéo được, hắn thẹn quá thành giận thì liệu có làm thịt mình không."
"A tại sao mình lại phải lớn như vậy, vì sao, vì sao..."
Ngay khi tê giác suy nghĩ lung tung, ở giữa sợi dây đứt cái phựt.
"Hu hu hu..."
Tiêu Trần trực tiếp lộn ra ngoài mấy vòng.
Tử Thần vội vàng chạy tới, ôm lấy Tiêu Trần, mặt đầy đau lòng.
Sợi dây này, không phải là vật phàm đâu, làm sao có thể sẽ đứt mất.
Lúc này Hắc Phong vẻ mặt phách lối đứng ở đàng xa, thổi lung tùng cái còi trong miệng.
"Trần Ca Nhi, sợi dây này, tôi làm chút tay chân, khí lực một vạn cân có thể làm đứt sợi dây này rồi."
Hắc Phong dương dương đắc ý lắc đầu heo tiếp tục nói: "Tôi đoán một thân khí lực của anh, cũng chỉ hơn một vạn một chút, yên tâm, heo gia không làm được cái khác, nhưng phương diện này vẫn rất lợi hại, tuyệt đối sẽ không nhìn lầm."
"Hiện tại hai vạn cân, Trần Ca Nhi anh cho dù thế nào cũng không kéo được, huynh đệ tôi thế nào, đối với anh tốt không, tìm chút tự tin cho anh. Đúng rồi dùng mặt phanh lại, có đau không thế, ha ha!"

Bình Luận

0 Thảo luận