Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1763: Vận may tốt quá trời (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
"Còn về phần Cửu Long Già Lam." Ông lão thở dài: "Thứ này chỉ có ở nơi Thần Long ngã xuống, hơn nữa điều kiện để nó xuất hiện cực kỳ hà khắc. Chỉ có nơi chôn cất của Tổ Long cấp bậc Thần Long thì Cửu Long Già Lam mới có thể xuất hiện."
"Nơi chôn cất Thần Long?" Mí mắt Tiêu Trần nhảy dựng, đi tìm cô gái nhỏ Long Tiêm Tiêm kia. Bây giờ cô ấy là người đứng đầu Long tộc, hơn nữa Long tộc bây giờ cũng sống trong Mộ Rồng, còn lo không tìm thấy được một cây dược liệu chó má ư.
Ở trong Hạo Nhiên đại thế giới đã từng có một lối vào Mộ Rồng, cũng không biết nó đã bị đóng hay chưa.
Cửu Long Già Lam, Tiêu Trần cảm thấy chỉ cần tìm thấy Long Tiêm Tiêm thì đó là một chuyện có thể nắm chắc.
Về phần hoa Hủ Cốt U Hồn, Tiêu Trần có chút không chắc chắn lắm, thật ra Tiêu Trần biết rất nhiều nơi Huyết Sát Thông Thiên.
Nhưng từ giọng điệu của ông lão, có khả năng không thể dễ dàng tìm được như vậy, hơn nữa đa phần những nơi này hiện tại Tiêu Trần đều không thể đi đến được. Đi đến đó nghĩa là đưa đầu vào chỗ chết.
"Nơi Huyết Sát Thông Thiên." Hai mắt Tiêu Trần đột nhiên sáng lên: "Lão gia tử, ngài cảm thấy tỷ lệ xuất hiện hoa Hủ Cốt U Hồn trong Bất Quy lộ cao hay không cao?"
Ông lão gật đầu: "Tỷ lệ rất cao. Không biết có bao nhiêu tu sĩ chết ở cái nơi quỷ quái kia, nhưng cậu có biết lối vào Bất Quy lộ không?"
Bất Quy lộ là một trong những nơi bí ẩn nhất, là một rào cản phải vượt qua khi tiến vào Thần Vô Chỉ Cảnh, hơn nữa không ai biết lối vào của nơi này ở đâu.
Tiêu Trần cũng không biết lối vào của Bất Quy lộ ở đâu, rất có thể lối vào được nắm giữ trong tay mụ già đại đạo.
Nhưng Tiêu Trần có Lưu Tô Minh Nguyệt á, cô sinh ra ở núi Bất Quy, có liên hệ cực kỳ chặt chẽ với Bất Quy lộ.
Hơn nữa, ngọc Sơn Thần có thể đánh vỡ thẳng hạn chế không gian, đi vào trong Bất Quy lộ.
"Vận may của tiểu gia bá đạo vậy đấy." Tiêu Trần không nhịn được cười.
Thoạt nhìn hình như vận khí Tiêu Trần rất là tốt, hai loại dược liệu cũng có thể tìm được.
Đã có manh mối, Tiêu Trần cũng không có ý định dây dưa, lập tức chuẩn bị xuất phát.
Đột nhiên Tiêu Trần nghĩ tới một chuyện, chuyện về cái bóng của tiểu gia hỏa Lãnh Tiểu Lộ kia còn cần lão nhân này hỗ trợ kiểm tra xem thế nào.
Tiêu Trần đưa Lãnh Tiểu Lộ ra từ trong hồ lô, cẩn thận đặt cậu ta ở trên cỏ trong ruộng thuốc.
Nằm trong hồ lô mấy năm, tiểu gia hỏa này hầu như không có thay đổi gì, gương mặt đó vẫn là gương mặt còn nữ tính hơn so với con gái, xinh đẹp đến có điểm kỳ cục.
Chỉ là hình như tóc Lãnh Tiểu Lộ đã dài hơn rất nhiều.
Tóc Lãnh Tiểu Lộ vốn là rất dài, trước khi xảy ra việc gì, tóc của cậu ta có thể che cái mông, nằm trong hồ lô mấy năm mà hình như tóc cũng không dừng dài ra.
Hiện tại tóc Lãnh Tiểu Lộ sắp dài ra đến sau gót chân rồi.
Sau khi Tiêu Trần sửa sang tóc cho Lãnh Tiểu Lộ xong, nhìn về phía lão đầu hỏi: "Vấn đề của tiểu gia hỏa này, ngài có thể giải quyết không?"
Không phải vấn đề về bản thân mình, giọng của Tiêu Trần vẫn rất tôn kính.
Lão đầu nhìn Lãnh Tiểu Lộ mà ngẩn người, tiếp đó chạy đến bên người Lãnh Tiểu Lộ, ông ta giơ tay lên, nhìn nhìn một chút xoa bóp một chút.
"Không phải người cũng không phải quỷ, tiểu tử thanh linh thật tốt." Ánh mắt của lão đầu dần dần sáng lên.
Lãnh Tiểu Lộ là một sự tồn tại rất đặc thù, thời điểm thân thể của cậu ta vào địa ngục, đã từng được sông Tịch Tịnh trọng tố qua, đã thoát khỏi phạm trù con người, nhưng chắc chắn lại không phải quỷ.
Theo lý thuyết mà nói, hẳn là thân thể Lãnh Tiểu Lộ tương đương với thân thể không vướng bụi trần của thần tiên trong truyền thuyết Hoa Hạ.
"Không có cái bóng." Lão đầu chỉ nhìn một chút đã phát hiện vấn đề trên người Lãnh Tiểu Lộ.
Tiêu Trần gật đầu, lão già này vẫn có chút được.
Sau đó Tiêu Trần nói một lần quá trình chuyện Lãnh Tiểu Lộ thất lạc cái bóng.
Lão đầu nghe mà mặt coi thường, "Không có việc gì, vấn đề nhỏ."
Tiêu Trần thở phào nhẹ nhõm, gật đầu nói cảm ơn với lão đầu.
"Cứu cậu ấy không thành vấn đề, nhưng tôi có một điều kiện." Lão đầu cẩn thận sửa sang lại y phục có chút nếp nhăn cho Lãnh Tiểu Lộ, đầy mắt đều là từ ái.
"Ngài nói đi." Tiêu Trần gật đầu.
"Tôi muốn tiểu gia hỏa này bái tôi làm thầy." Lão đầu cũng không vòng vo, nói thẳng ra yêu cầu của mình.
"Đúng thật là ông không hề lựa chọn." Tiêu Trần liếc mắt: "Phẩm tính cũng không làm rõ xem có sạch sẽ hay không à?"
Lão đầu dùng vẻ mặt như nhìn thấy tiền nhìn Tiêu Trần, "Nếu không phải là nội tâm tinh khiết thuần thiện, thì sẽ không có khả năng sở hữu thân thể tinh thuần không tỳ vết như thế. Coi như thân thể thế này là trời sinh, thì nếu như sau khi lớn lên nội tâm u ám, cũng nhất định sẽ làm ô nhiễm thân thể, cậu hiểu ý tôi không!"

Bình Luận

0 Thảo luận