"Ngươi đánh rắm thật nhiều." Tiêu Trần lạnh mặt, đời này vẫn là lần đầu tiên có người dám nói với mình như vậy.
Nhưng Tiêu Trần cũng hiểu, đối chiến ở loại cấp bậc này, chỉ khi cực độ tự tin đối với mình mới có thể nói ra những lời này.
"Cứ quyết định như vậy đi." Dịch Tiên cười cười, nhẹ nhàng búng ngón tay.
Phong cầu đốt lên ngọn lửa màu vàng sẫm trước mặt gào thét mà đến.
Như lúc trước vậy, phong cầu này gần như là dùng cách bùng nổ mà căng phồng ra, thậm chí càng thêm khủng bố so với viên trước đó.
Trong nháy mắt, trước mắt tràn đầy phong nhận mang theo ngọn lửa màu vàng sẫm.
Nơi ngọn lửa màu vàng sẫm cháy qua, từng khe nứt to lớn điên cuồng chậm rãi lan tràn ra trên đỉnh vòm trời.
Từng tiếng quỷ dị, thê lương, thần bí, không thể diễn tả truyền ra từ những cái khe kia, kích thích thần kinh Tiêu Trần.
"Thuẫn Cực Thiên Chinh."
Pháp thân cầm trường đao trong tay, hướng thẳng ngón tay về phía trước.
"Bùm! Bùm! Bùm- "
Phía trước mũi đao chỉ liên tiếp phát ra mấy tiếng giòn vang.
Sau mỗi một âm thanh vang lên đều có một cái khiên màu vàng xuất hiện, cho đến khi âm thanh kết thúc, số lượng cái khiên đã đạt đến chín cái.
Trên tấm khiên màu vàng hiện đầy phù văn thần bí, mặc dù cái khiên không lớn, nhưng cũng đủ ngăn cản cho hai người Tiêu Trần.
Trên tấm khiên phát ra khí độ mãnh liệt sắc bén, rõ ràng là khiên, lại làm cho người ta có cảm giác nó là một loại mâu.
Thuẫn Cực Thiên Chinh, đây là chiêu thức phòng ngự Tiêu Trần rất ít khi dùng.
Cái khiên này sẽ y theo thứ phải ngăn cản, mà tự thay đổi thành thuộc tính tương khắc.
Gió trong ngũ hành thuộc mộc, mà kim khắc mộc, vì vậy những cái khiên này tự động điều chỉnh thành tính kim, đây cũng là nguyên nhân cái khiên mang theo khí tức cường đại sắc bén.
"Rầm!"
Sau một khắc, phong cầu thiêu đốt đến hầu như chen khắp thiên địa đụng thẳng vào tấm khiên đầu tiên.
Cái khiên nhỏ bé so với phong cầu, có thể ngay cả bụi bậm cũng không được tính.
"Rầm!"
Cái khiên phía trước phát ra một tiếng giòn vang to lớn.
Những tự phù thần bí trên tấm khiên đột nhiên sáng lên.
Ánh sáng màu vàng nổ tung, thế mà lại khó khăn chặn phong cầu to lớn.
Hỏa diễm bừng cháy trên phong cầu, vào thời khắc này điên cuồng phun ra nuốt vào, giống như muốn vòng qua cái khiên, tập kích hai người Tiêu Trần phía sau cái khiên.
Nhưng hào quang màu vàng óng kia cũng kéo dài lưỡi kim theo hỏa diễm, không để cho hỏa diễm quỷ dị kia có một tia cơ hội.
Khi ngọn lửa dâng lên, mấy thứ đồ không thể diễn tả trong những cái khe kia cũng có động tác.
Một ít xúc tua hình thù kỳ quái đưa ra ngoài, đưa về phía cái khiên, giống như muốn kéo cái khiên vào trong đó.
Mà giờ khắc này trên cái khiên bắn ra tự phù sáng lên, thế mà lại giống như sống dậy.
Tự phù hóa thành từng thanh trường đao chặt đứt từng cái thứ đồ chơi vươn ra.
Mỗi một phù văn này đều chính là do Tiêu Trần từng tự mình chế tạo, đều là một đao hồn của thanh danh đao đã chết đi biến thành, chặt đứt những thứ này cũng không phải là việc khó gì.
"Thật thú vị." Giọng của Dịch Tiên xuyên qua phong cầu truyền đến lỗ tai Tiêu Trần.
"Nhưng cũng không phải chỉ có khiên của ngươi là có thể tùy ý thay đổi tính chất."
Giọng Dịch Tiên luôn lộ ra vẻ cực độ tự tin này, Tiêu Trần nghe được mà mắt trợn trắng.
Nhưng lời Dịch Tiên nói làm cho Tiêu Trần có dự cảm không tốt.
Dịch Tiên vừa dứt lời, ngọn lửa màu vàng sẫm đột nhiên thay đổi, thế mà lại biến thành màu đỏ như máu vậy.
Theo màu sắc hỏa diễm chuyển biến, những cái khe kia cũng dần dần biến mất, thay vào đó là một loại nhiệt độ cao không cách nào dùng ngôn ngữ hình dung.
Nơi ngọn lửa đi qua, thiên địa đều bị đốt cháy đến vặn vẹo.
"Muốn chết." Tiêu Trần thầm mắng trong lòng một tiếng.
Lúc này cái khiên đầu tiên cũng chuyển biến tính chất, nhộn nhạo lên từng vòng sóng gợn.
Tuy cái khiên đầu tiên kịp thời chuyển đổi thành thủy trong ngũ hành, nhưng thứ nhiệt độ này thực sự quá khủng bố.
Gần như là trong nháy mắt, cái khiên đầu tiên đã bị nhiệt độ kinh khủng làm bốc hơi.
Khi tấm khiên đầu tiên bốc hơi lên, phong cầu mang theo ngọn lửa màu đỏ ngòm, thế như chẻ tre liên tiếp phá bảy cái khiên phía sau.
Phong cầu đụng thẳng vào cái khiên trong suốt đặc biệt cuối cùng mới khó khăn lắm ngừng lại.
Cái khiên trong suốt dưới sự va chạm của phong cầu phát ra tiếng chiến minh hơi yếu.
Pháp thân tay cầm trường đao, mũi đao đặt ở trên tấm khiên cùng cái khiên đối kháng với sức mạnh cuồng bạo.
Mà Dịch Tiên xa xa thấy cái khiên trong suốt không màu này, có chút kinh ngạc cười cười: "Lại là không thuộc tính."
"Thu."
Pháp thân hét lớn một tiếng, trên tấm chắn xuất hiện một vòng xoáy trong suốt, vòng xoáy bắt đầu điên cuồng xoay tròn ngược chiều kim đồng hồ.
Lúc này vòng xoáy trên tấm khiên phát ra sức hút cường đại, phong cầu nhìn như to lớn bất bại, lúc này lại bị vòng xoáy nho nhỏ hút vào như nuốt chửng.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận