Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 780: Từng nghe nói lăng trì bao giờ chưa

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:14:48
Tiêu Trần hung hăng lấp miệng bà ta, cười gằn nói: "Thích chơi đúng không? Ngày hôm nay tôi cho bà chơi đủ."
Lôi cầu không ngừng nổ tung trong miệng bà lão.
Gò má bà lão bị vụ nổ làm nứt ra kinh khủng, lộ ra quang hàm lợi trụi lủi.
"Bịch!"
Tiêu Trần giẫm lên đầu bà lão, khiến đầu bà ta lún xuống mặt đất.
Thân thể bà lão không ngừng run rẩy, như là con cá lên bờ, cách cái chết không xa.
"Minh Nguyệt, chữa trị tốt lão tạp chủng này cho tôi."
"Đây."
Lưu Tô Minh Nguyệt yếu ớt đáp, trên người sáng lên ánh huỳnh quang xanh biếc, ánh huỳnh quang dũng mãnh vào trong thân thể bà lão.
Tiêu Trần kéo tóc bà ta, rút đầu bà ta ra khỏi mặt đất.
Vết thương trên mặt bà ta đã biến mất, ngoại trừ ánh mắt hoảng sợ ra, mọi chuyện mới xảy ra vừa nãy giống như không phải sự thật.
Long Diễm nhìn cảnh này, biết ngày hôm nay mình đã đá phải tấm sắt.
Long Diễm lại đưa mắt ra hiệu cho ông lão lưng còng sau lưng, ông lão nhẹ nhàng gật đầu.
Ông lão dần dần quay người, chắp tay với Tiêu Trần nói: "Cậu bạn nhỏ, chuyện hôm nay Tinh Long tông tôi nguyện ý bồi thường, dù là điều kiện gì, chúng tôi đều có thể đáp ứng."
"Ầm!"
Không khí đột nhiên truyền tới một tiếng nổ vang, thân hình Tiêu Trần đột nhiên xuất hiện trên vai ông lão lưng còng.
"Tạp chủng, ông đây cho ông dậy chưa?"
Tiêu Trần lạnh lùng nói, dưới chân đột nhiên phát lực.
"Rắc, rắc."
Nơi vai của ông lão lưng còng bị giẫm nát, từng luồng khí lãng cuồn cuộn đi ra ngoài.
"Ầm!"
Ông lão lưng còng lại quỳ xuống dưới sức mạnh khổng lồ này.
Ông ta bị giẫm trên mặt đất, máu tươi khắp người.
Oán độc nhìn Tiêu Trần, ông ta khàn giọng quát: "Hôm nay, Thiếu tông chủ Tinh Long tông tôi thiếu một sợi tóc, ngày khác nhất định sẽ huyết tẩy Trung Nguyên đại lục."
Cho tới giờ khắc này, dường như bọn họ còn chưa rõ mình đang đối mặt với nhân vật nào.
Lời của ông ta khiến những khách đến thăm khác hoảng hốt.
Tinh Long tông khổng lồ cỡ nào, nếu như muốn huyết tẩy Trung Nguyên đại lục, chẳng qua chỉ là tiện tay mà thôi.
"Cậu bạn nhỏ, việc hôm nay coi như xong đi, cậu xem Bạch tông chủ kìa, chẳng phải là không có chuyện gì sao?"
Chuyện liên quan đến tính mạng của mình, những khách đến dự kia rốt cuộc cũng mở miệng.
"Đúng vậy, cậu bạn nhỏ, làm người phải để lại một đường, ngày sau còn gặp lại nữa."
"Bùm!"
Thân hình Tiêu Trần đột nhiên đập lên đầu người nói chuyện, chỉ một thoáng, một cái đầu như dưa hấu nổ tung.
Máu đỏ hòa lẫn với óc trắng, vô cùng chói mắt.
"Bùm, bùm, bùm!"
Sau đó liên tục có tiếng nổ vang lên, tròn mười bảy cái đầu trong nháy mắt đều nổ thành dưa hấu nát.
Tiêu Trần quệt vết máu trên chân lên người đang run lẩy bẩy bên cạnh.
"Ha ha!"
Tiêu Trần kéo cổ như thần kinh: "Mấy người còn có ai muốn nói nữa nào."
Đỉnh núi rơi vào sự yên tĩnh như chết, mười bảy tu sĩ tu vi không thấp, trong chớp mắt đã không còn, điều này làm cho tất cả mọi người đều cảm thấy có chút không chân thực lắm.
Chỉ là mùi máu tươi gay mũi tràn ngập toàn bộ đỉnh núi, lại không ngừng kích thích cái mũi của bọn họ, dường như đang nhắc nhở bọn họ, mọi chuyện đều là thật.
"Không nói sao?" Tiêu Trần phủi tay: "Vậy tôi nói."
Tiêu Trần phất tay, đoản đao Độc Hồn đi tới trong tay Tiêu Trần.
Tiêu Trần kéo đao hoa xinh đẹp, chậm rãi lại gần bà lão nằm dưới đất.
Tiêu Trần đang đi thì đột nhiên cười, dường như nghĩ tới chuyện gì vui vẻ.
"Mọi người ấy, đều phải chết." Tiêu Trần nhẹ nhàng nói, bộ dạng kia bình tĩnh giống như đang nói, buổi trưa hôm nay ăn cái gì vậy.
Mọi người dựng cả tóc gáy, chăm chú nhìn chằm chằm bóng dáng nho nhỏ nhưng như đại ma đầu.
"Từ giờ trở đi, ai còn dám phọt, ông đây sẽ đá bể đầu chó của kẻ đó."
Tiêu Trần đi tới bên cạnh bà lão, nhìn bà lão vẻ mặt hoảng sợ cười nói: "Bà là ngoại lệ, bà có thể kêu, còn có thể mắng nữa, ha ha!"
Nhìn nụ cười 'hiền lành' của Tiêu Trần, bà lão không nhịn được run lẩy bẩy cả người.
"Mày mày muốn làm gì? Tao chính là cung phụng của Tinh Long tông, lửa giận của Tinh Long tông chúng mày không chịu nổi."
Bà lão đã không tự tin vào lời nói của mình cho lắm.
"Minh Nguyệt, trói lão tạp chủng này lại cho tôi, theo kiểu giá chữ thập ấy."
Lưu Tô Minh Nguyệt thấy hơi nhức đầu, lấy ra một hạt giống, vứt trên mặt đất.
Hạt giống trong nháy mắt mọc rễ nẩy mầm, không ngừng lớn lên.
Lưu Tô Minh Nguyệt thao túng thực vật, mọc thành một giá chữ thập.
Một mảnh dây leo dài hẹp vươn ra từ đấy, buộc chặt bà lão ở trên đó, bộ dạng này rõ ràng là bộ dạng Jesus chịu khổ.
Tiêu Trần đi tới trước mặt bà lão, cười đến giống như kẻ ngu.
"Xoẹt, xoẹt."
Tiêu Trần cắt nát toàn bộ y phục trên người bà lộ, lộ ra thân thể xấu xí giống như củi đốt.
Bà lão chưa từng bị sỉ nhục như vậy, gầm thét lên giống như con chó điên.
"Hôm nay nếu lão thân không chết, ngày khác tất diệt Kính Hoa tông chúng mày."

Bình Luận

0 Thảo luận