Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 2056: Giao phong (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:09
Tiêu Trần ma tính rất rõ ràng bản thân muốn làm gì, mục đích của mình là cái gì.
Về phần Tiêu Trần ma tính chân chính ở nơi nào.
Nhìn sắc mặt Nho Sinh là biết.
Lúc này sắc mặt Nho Sinh nghiêm túc, bởi vì Tiêu Trần ma tính lại có thể quỷ dị đứng ở phía sau mình.
"Đại Đế thật có thủ đoạn, có thể dùng Khôi Lỗi thuật bất nhập lưu ở trường hợp này, thực sự không thể tưởng tượng nổi." Nho Sinh cười.
Tiêu Trần ma tính mới lười nói nhảm với hắn ta, trực tiếp dùng tay thành đao, hung hăng chém về phía đầu Nho Sinh.
Khiến người ngoài ý là, đao màu đen khí, lại có thể trực tiếp cắt đứt đầu của Nho Sinh.
Sức mạnh đao khí nổ tung thậm chí trực tiếp dũng mãnh tràn vào trong thân thể Nho Sinh, không ngừng xé rách.
Một kích thành công, nhưng mà sắc mặt Tiêu Trần ma tính cũng không tốt, vì Nho Sinh đó là giả.
Nói giả cũng không thích hợp, phải nói là một cái thế thân.
Tiêu Trần ma tính cũng không muốn suy nghĩ nhiều, hiện tại mục tiêu chủ yếu là đánh chết cặp song sinh có thể tạo ra kết giới kia.
Nếu không đến lúc đó, sợ rằng lĩnh vực của mình đều phải bị kết giới này ảnh hưởng rất nhiều.
"Đổ."
Tiêu Trần ma tính trở tay lôi kéo, tái hiện chiêu biến hoá kỳ lạ.
Phía sau Tiêu Trần ma tính, có biển rộng hắc ám chạy chồm ra, cuồn cuộn cuốn lên con sóng màu đen cao vạn trượng.
Trước khi dòng nước cuốn tới, Tiêu Trần ma tính dẫn biển rộng hắc ám tấn công song bào thai thánh qunag ở phía xa.
"Muốn xông qua, hỏi qua ta sao?"
Hơn mười người cua đột nhiên ngăn cản phía trước biển đen.
"Bàn nham."
Hơn mười người cua khẽ quát một tiếng, ánh sáng nâu đen đột nhiên bùng nổ.
Một cái tường lớn màu nâu đen giống như tách ra toàn bộ thế giới xuất hiện, thẳng tắp chặn biển lớn màu đen lao nhanh tới của Tiêu Trần ma tính.
Biển lớn màu đen và bức tường thế giới kia mãnh liệt đụng vào nhau.
Vô số phù văn đại đạo, bắt đầu đối đầu với nhau.
Đây là đạo của hai vũ trụ, đây là va chạm trực tiếp nhất của hai loại đại đạo.
Đại đạo nổ vang, hư không biến sắc.
Có thể thực sự như đại đạo đã từng nói, phía bên mình mà chống lại dị vực, thì sẽ bị vây trong hoàn cảnh xấu tuyệt đối.
Hơn nữa hiện tại biển rộng dâng trào của Tiêu Trần ma tính, ở trên thuộc tính còn bị bàn nham khắc.
Dưới tình huống gần nhau, thuộc tính khắc chế mới có thể quyết phân hướng đi thắng thua.
Đặc biệt là cường giả loại thuộc tính thần tính, ma tính cực kỳ đơn nhất, nếu như tình báo có đủ, là có cách đặc biệt nhằm vào.
Từ đầu đến giờ, tất cả thủ đoạn của Tiêu Trần ma tính dường như đều bị đối phương vững vàng khắc chế.
Thế nhưng vậy thì sao chứ, Tiêu Trần ma tính chưa bao giờ quan tâm những thứ này.
Cho tới bây giờ, Tiêu Trần ma tính sẽ chỉ biết tín nhiệm đao trong tay mình.
Mà giờ khắc này, Tiêu Trần ma tính còn chưa xuất đao.
Bóng dáng Tiêu Trần ma tính đứng thẳng trên mặt biển hắn ám, bóng dáng theo sóng vỗ mà lên xuống phập phòng.
Ngưng thần, tĩnh khí.
Tiêu Trần ma tính đã không nhớ ra được đã bao nhiêu năm rồi, mình không nghiêm túc xuất đao như vậy.
Tiêu Trần ma tính giơ lên tay phải, tuy rằng trong tay của hắn cũng không có đao.
Thế nhưng mọi người ở bên trong kết giới này, đều cảm nhận được nhất một luồng khí sắc bén cực kỳ bá đạo cuồng bạo được tạo ra.
"Ám Nguyệt Thiên Chinh."
Tiêu Trần ma tính đưa tay dựng lên cực chiêu.
Cuồng bạo đánh vào biển rộng tăm không thể vượt qua tường cao, tại lúc này đột nhiên ngừng lại.
Không chỉ riêng biển rộng ngừng lại, hết thảy tất cả xung quanh dường như cũng ngừng lại.
Sau đó một vầng trăng đen chậm rãi dâng lên từ trong biển rộng hắc ám.
Trong đao khí quanh quẩn nổi lên một tia sáng, khiến vầng trăng đen trông lộng lẫy xa hoa.
Trên biển dâng trăng sáng, chân trời như cạnh bên.
Tiêu Trần ma tính luôn luôn không muốn quay đầu lại nhìn người và việc đã từng, điều ấy sáng tạo ra sự cường đại của hắn, cũng sáng tạo ra sự cô độc của hắn.
Nếu quả thật có bạn bè để nhớ lại, có lẽ chỉ có con người cà nhây kia đi!
Tiêu Trần ma tính giật nhẹ khóe miệng, tay không đao hung tợn chém ra phía trước.
Biển rộng hắc ám bình tĩnh nhưng ngay sau đó lại điên lên, vầng trăng đen lộng lẫy cũng theo đó phát điên.
Vầng trăng dán ngoài khơi, lao thẳng tới bức tường cao ngăn chặn tưởng chừng không thể vượt qua được.
"Thánh quang ơi, hãy rọi sáng bóng đêm ấy..."
Theo vầng trăng đen trùng kích, tiếng ngâm xướng thanh lãnh vang lên trong thế giới kết giới.
Một mặt trời màu vàng, vượt qua tường cao treo trên đỉnh vòm trời.
Quang huy thần thánh soi sáng xuống, muốn xua tan hắc ám nồng nặc do Tiêu Trần ma tính mang tới.
Nhưng thật sự có thể bị xua tan sao?
Vầng trăng đen bỗng nhiên đụng vào tường cao, bức tường lúc trước va chạm đại đạo nhưng vẫn bất động giờ đây lại như là đậu hũ, bị vầng trăng đen cắt ra.
"Đây là đao khí thuần túy."

Bình Luận

0 Thảo luận