Điều này khiến hai bức tượng đá trở thành vật thần thánh nhất nơi đây, là thứ bất khả xâm phạm.
Trong tinh không.
Tình hình chiến đấu của Dương Viêm Tinh đã đến thời khắc sinh tử tồn vong. Đám binh sĩ vô cùng vô tận kia đã bắt đầu leo lên núi.
Sương mù đen trên người binh sĩ không ngừng ăn mòn, làm ô nhiễm lĩnh vực của Dương Viêm Tinh. Cứ tiếp tục như vậy, chuyện hắn ta thân tử đạo tiêu chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Tính tình Dương Viêm Tinh vốn nóng nảy khí khái. Thời khắc hắn ta chuẩn bị tự bạo thì lại thấy thần quang đột nhiên xuất hiện phía trên đầu mình.
Dưới ánh sáng thần thánh, yêu tà chạy tán loạn.
Đại quân binh sĩ vô cùng vô tận khi bị thần quan làm cho kinh sợ đến mức trận tuyến đại loạn, chỉ chớp mắt đã tan rã rời rạc.
Cảm nhận được sự ấm áp của thần quang, Dương Viêm Tinh gào toáng lên:
"Đại Đế, ngài mà đến chậm một tí nữa thôi, huhuhu, là coi như tiểu nhân sẽ vĩnh viễn không được gặp lại ngài rồi." Một đại lão không biết đã sống bao lâu như Dương Viêm Tinh, thế mà nói xong lại bật khóc.
Bóng dáng Tiêu Trần thần tính xuất hiện bên cạnh, Dương Viêm Tinh thấy người thì lại càng khóc ác hơn, cõi lòng tan nát luôn. Hắn đưa tay túm chặt lấy đối phương, nói gì cũng không chịu buông ra.
"Ui ui, đừng khóc, ngoan nào. Lần này là do tôi cân nhắc không chu toàn. Tiểu Lam, thời cơ thành đế của cậu không phải ở đây." Tiêu Trần thần tính nhẹ giọng an ủi.
"Không, không sao. Có thành đế hay không không quan trọng, chỉ cần ở cạnh Đại Đế là được rồi." Dương Viêm Tinh vừa nóng tính như kem, bây giờ lại y như một chú chim non. Ngoan ngoãn nép vào lòng người.
Đúng lúc này, bóng dáng Tiêu Trần ma tính cũng bước ra từ hư không.
Hắn dùng vẻ mặt ghét bỏ nhìn hai con hàng này, sau đó không nói lời nào mà đi thẳng đến chỗ Hồng Diệp đang bị nhốt.
Hai vị Đại Đế vừa xuất hiện, cơ thể cô gái thần bí kia liền kéo căng đến cực hạn. Loại áp lực khủng bố này, thân là người cùng cấp bậc nhưng cô ta cũng khó mà chịu nổi, trên mặt lộ ra vẻ không dám tin.
"Có thế phát ra áp lực thế này...Ngô Vương thì không cần phải nói rồi. Trong tinh không của chúng ta, sợ là cũng chỉ có vài vị Thánh Tôn có thực lực như vậy." Cô gái thần bí biết, mình đã xem thường tu sĩ trong mảnh tinh không này rồi.
Chỗ mà Tiêu Trần ma tính muốn đến, đúng lúc cần đi ngang qua cô gái thần bí kia.
Nhìn thấy hướng đi của Tiêu Trần ma tính, khí cơ toàn thân cô gái thần bí cũng bắt đầu dâng lên, chỉ đợi thời cơ thích hợp là sẽ làm một kích chớp nhoáng.
Chỉ là khi đi ngang cô ta, mí mặt Tiêu Trần ma tính còn chả thèm nhấc lên một cái, không buồn liếc nhìn đối phương.
Cô gái thần bí cảm thấy hơi kinh ngạc, tiếp theo là cảm giác bị vũ nhục sâu khắc ùn ùn kéo đến. Nhất thời, cơn giận trong lòng càng ngày càng có xu hướng bùng nổ.
Trên đời này, chuyện khiến người ta cay cú bực bội nhất chính là: ta ở ngay trước mặt mi, mi lại coi ta như là không khí.
Tình huống này, đối với cường giả hoặc những người tự xưng là cường giả mà nói thì đúng là không thể chịu đựng được.
Mắt thấy Tiêu Trần ma tính y như một tên tục tằng lỗ mãng, đi ngang qua mình mà mí mắt còn không thèm chớp, cơn giận của cô gái thần bị bốc lên ngập trời. Tên này, tôn trọng tối thiểu cũng không biết hả?
"Đứng lại!" thấy Tiêu Trần ma tính muốn đi luôn, đôi cánh phía sau cô gái thần bí bỗng giang rộng, kéo theo từng cơn lốc xoáy đen nhánh.
Tiêu Trần ma tính dừng bước, từ từ quay người lại. Trong mắt hắn không hề có tình cảm, chỉ toàn rét buốt lạnh lẽo.
"Mi, đang nói chuyện với ta ư?" Không những hờ hững lạnh nhạt mà còn có cả sát khí vô tận.
Trong mắt đen nhánh của cô gái thần bí dấy lên một ngọn hắc hoả.
Ngọn lửa bùng lên rồi xông ra khỏi hốc mắt, kéo theo vô số ánh huỳnh quang.
Khí cơ toàn thân cô ta dâng lên dạt dào, chỉ đợi thời cơ là lập tức bộc phát.
"Thế mi cảm thấy ta đang nói chuyện cùng ai hả?" Cô gái thần bí nhếch miệng cười nhạt.
Lúc trước bị Tiêu Trần ma tính đùa giỡn, tuy đã lấy lại mặt mũi nhưng bị con hàng ẻo lả kia chơi, tâm tình Tiêu Trần ma tính vẫn rất chi là khó chịu.
Chính vì thế hắn chỉ lạnh lùng nói một câu: "Thế mi đi chết đi!"
Lời còn chưa nói xong, hư không đã chấn động kịch liệt. Lấy Tiêu Trần ma tính làm trung tâm, ma khí đen như thiên hà sụp đổ, ào ào trút xuống.
Chỉ trong nháy mắt, ma khí đã bao phủ khắp khoảng không mà tầm mắt có thể nhìn thấy khiến nơi này như biến thành một Ma Vực khủng bố.
Thân thể cô gái thần bí run lên. Sức mạnh to lớn bậc này thật sự khiến cô ta khiếp sợ không thôi.
Nhưng cô ta muốn hối hận thì đã muộn rồi. Tên Tiêu Trần ma tính này, người khác không trêu vào thì hắn rắm cũng lười đánh, chẳng qua nếu đã có người chọc phải hắn thì chỉ có một kết cục: KHÔNG CHẾT KHÔNG THÔI.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận