Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 410: Chôn sống

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:06:44
Tiêu Trần trở nên kích động lập tức hét ra cái tên Lãnh Tiểu Lộ.
Lãnh Ngưng cảm nhận được âm thanh vang lên từ đáy lòng, sợ tới mức tay run rẩy, bộ xương khô trong tay trực tiếp rơi vào trong hố lớn.
"Mẹ kiếp, có phải muốn ông chết hai lần đúng không?"
Tiêu Trần tức đến mức đỉnh đầu bốc khói, con đàn bà thích lo chuyện bao đồng ở đâu chui ra vậy?
Đúng lúc này, bên trên chiếc hố lớn đột nhiên nổi gió, mấy tia sáng trực tiếp đập lên lưng của Lãnh Ngưng.
Lãnh Ngưng không hề đề phòng, trực tiếp bị đánh nôn ra máu, lộn nhào vào trong hố, đè lên trên bộ xương khô.
'Phụt!"
Lãnh Ngưng nôn ra mấy ngụm máu tươi, sắc mặt trở nên vàng như nghệ.
"Chúng mày làm gì thế?"
Lãnh Ngưng muốn bò lên trên, nhưng thử mấy lần đều không thành công.
Tần Thiên lập tức thay đổi dáng vẻ ôn nhu lúc trước, hằn học nói: "Làm gì hả? Giết cô đó, chuyện rõ ràng như vậy còn không nhìn ra à?"
Lãnh Ngưng thử chải vuốt linh khí trong cơ thể, nhưng linh khí bên trong đã rối loạn trở nên điên cuồng, hoàn toàn không thể kiểm soát.
Trong tay Tần Thiên cầm một viên đá màu vàng to bằng bàn tay, giễu cợt nói: "Đá Đánh Thần chuẩn bị riêng cho cô, tôi biết dù cô đã áp chế tu vi xuống cùng một cảnh giới với chúng tôi, nhưng chúng tôi cũng phải là đối thủ của cô."
Lãnh Ngưng nheo con ngươi xinh đẹp lại, lạnh lùng nói: "Vậy còn thật sự khiến chúng mày nhọc lòng rồi."
Đá Đánh Thần là một chí bảo do trời đất sinh ra, bẩm sinh đã khắc tu sĩ, có thể làm rối loạn linh khí trong cơ thể của họ.
Nhưng loại đồ vật này thật sự quá hiếm, ngay cả những gia tộc lớn này cũng chưa chắc đã có.
Huống chi để cho đám con cháu như họ mang theo bên mình.
Nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Lãnh Ngưng, Tần Thiên bỗng nổi giận bừng bừng: "Cô không thể biểu hiện hoảng sợ một chút được à, cô như vậy khiến chúng tôi cảm thấy rất mất mặt đấy!"
Việt Huân nhìn thấy cảnh trước mắt này giật nảy mình, nhưng ngay sau đó lại mừng rỡ như điên. Cuối cùng con đàn bà đáng ghét cũng phải chết sao?
Lãnh Ngưng nhìn mấy người đứng bên trên hố: "Chúng mày tự lên kế hoạch hay là ý tứ của gia tộc hả?"
Tần Thiên lạnh lùng mỉm cười: "Muốn moi tin hả? Tôi thấy cô cứ làm quỷ hồ đồ đi thôi!"
Anh chàng khắp người đều là cơ bắp cười nói: "Vừa hay tự cô đào hố cho mình nằm."
Mấy người vui vẻ bật cười, dáng vẻ còn mừng rỡ hơn cả người bình thường trúng số độc đắc.
Lãnh Ngưng bị đá Đánh Thần đập trúng, trạng thái bây giờ còn tồi tệ hơn cả người bình thường, linh khí trong cơ thể hỗn loạn khiến cô ta cực kỳ khó chịu, hoàn toàn không thể phân tâm đi lo những chuyện khác được.
'Bịch! '
Một đống bùn đất bị hất xuống, sắc mặt Lãnh Ngưng ngày càng khó coi, đám người này lại thật sự muốn chôn sống mình.
Chôn sống một vị tu sĩ, thật nực cười, chưa kể đến cách nín thở, tu sĩ chỉ cần lật người là đã có thể trút bỏ được lớp đất con cỏn này.
Nhưng hiện tại Lãnh Ngưng lại bó tay chịu trói, chỉ có thể trơ mắt nhìn đám người trên đỉnh đầu, đang vùi đất xuống phía dưới.
"Chúng mày không sợ nhà họ Lãnh báo thù sao?"
"Sợ chứ, làm sao không sợ cho được. Nhà họ Lãnh các người như mặt trời ban trưa, ai mà chẳng sợ? Nhưng đám người đó sẽ tới đây sao? Họ dám tới không? Bị áp chế tu vi xuống cùng một cảnh giới, chưa biết hươu chết về tay ai đâu? Ha ha!"
Tần Thiên vui vẻ cười lớn, cuối cùng cũng trút bỏ được lửa giận tích tụ khi bị Lãnh Ngưng đè đầu cưỡi cổ trong mấy năm gần đây.
Tần Thiên cậu ta cũng là một thiên tài xuất chúng, nhưng luôn bị Lãnh Ngưng đè đầu ở bất kể mặt nào.
Văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị*, ai sẽ biết đến một kẻ ngàn năm đứng thứ hai chứ.
Đương nhiên, không phải cậu ta đưa ra chủ ý đánh lén Lãnh Ngưng lần này, mà là kết quả trao đổi do mấy gia tộc cùng đưa ra.
Từng vốc đất hất lên người Lãnh Ngưng, nhưng cô ta vẫn bày ra dáng vẻ lạnh băng như cũ.
"Anh Thiên, em muốn ném nước tiểu, có được không?"
Anh chàng khắp người cuồn cuộn cơ bắp mở miệng hỏi với vẻ mặt đầy giễu cợt.
"Ha ha, có thể, có thể, đi nặng đi nhẹ đều được hết." Tần Thiên cười trông y như một thằng ngốc.
"Lưu manh." Việt Huân quay đầu đí, không nhìn anh chàng đang cởi khóa quần, trong lòng lại vô cùng vui sướng.
"Tao ĐM mày, mày dám?"
Một tiếng hét giận dữ vang lên từ dưới hố lớn, khiến tất cả mọi người đều giật thót.
Lãnh Ngưng càng bị dọa tới mức run lẩy bẩy, bởi vì cô ta phát hiện giọng nói này truyền tới từ dưới người mình.
Lãnh Ngưng vừa bị dọa sợ như vậy, linh khí trong cơ thể lại bắt đầu trở nên hỗn loạn, phun ra một ngụm máu lớn.
"Ôi, ôi, người đẹp cô nâng mông mình lên một chút, ngồi lên xương chậu của tôi rồi."

Bình Luận

0 Thảo luận