Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1204: Nữ quỷ mặc áo cưới

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
Lúc này Tiêu Trần mới thấy rõ dáng dấp quỷ tu này.
Thế mà lại là một thiếu nữ dung nhan thanh tú, trên người mặc áo cưới đỏ thẫm.
Chỉ là thanh tú là thanh tú, một thân oán khí thật sự không phải để trưng cho đẹp.
Tiêu Trần nhíu mày, "Chắc là chết bất đắc kỳ tử trong ngày đại hôn, quỷ đám cưới thành đám tang, nếu không cũng không có khả năng có oán khí nặng như vậy."
Hiển nhiên tính cách nữ quỷ không tốt lắm, thấy Tiêu Trần đang nhìn mình đã trực tiếp nhào tới.
"Nghiệp chướng, mi dám." Biện Thành Vương trợn tròn đôi mắt, uy thế trấn áp hạ xuống.
Tiêu Trần vẫy tay áo, đột nhiên đưa tay ra với nữ quỷ xông tới.
Nữ quỷ nhìn mà liên tục cười lạnh, thân thể dần dần hóa thành sương đen.
Trên tay Tiêu Trần đột nhiên xuất hiện huyết vụ màu đỏ, bóp trên cổ nữ quỷ.
Nữ quỷ bị bóp cổ, khuôn không thể tin nổi.
Tiêu Trần lắc đầu nói: "Tính chất của quỷ tu có nhiều hạn chế quá, các ngươi gần như không có năng lực phòng ngự đối với một số thủ đoạn."
Tiêu Trần nói, buông nữ quỷ áo cưới ra rồi hỏi: "Cô tên là gì."
Nữ quỷ áo cưới hừ lạnh, quay đầu sang một bên.
"Còn là một người chết sang chảnh." Tiêu Trần vui vẻ vỗ vỗ đầu cô ta.
"Anh làm gì thế?" Nữ quỷ áo cưới mắng nhiếc, muốn lên đi bóp chết Tiêu Trần, nhưng thấy huyết khí màu đỏ trên tay Tiêu Trần, lại ép tức giận xuống.
"Cô ta phạm tội gì?" Tiêu Trần hỏi.
Biện Thành Vương mở một quyển sách nhỏ ra, lật xem.
"Phong Hồng Diệp, nữ, sống ở năm thứ mười ba Dân quốc, sống trong thời dân quốc hai mươi tám năm, vốn là một thiên kim quân phiệt, nhưng chết bất đắc kỳ tử trong ngày thành hôn. '
"Tội phạm phải, ờm đi giết người trong hôn lễ của người khác, giết chú rể, chú rể chết trên tay cô ta tổng cộng có132 người."
Tiêu Trần nhẹ nhàng gật đầu nhìn nữ quỷ áo cưới, nói: "Vô duyên vô cớ giết người như cô sẽ gặp phải nhân quả lớn, ngày khác tất sẽ gặp lôi phạt."
"Mắc mớ gì tới anh?" Mặc dù giọng nữ quỷ áo cưới lạnh mạc, nhưng thân thể lại nhẹ run lên.
"Theo tôi đi, tôi mang cô đi ra ngoài, tôi có thể mang cô đi con đường chính đạo, miễn ngày khác gặp phải lôi phạt tai họa ngập đầu."
Những quỷ tu này cực kỳ khó chơi, nếu như có thể thu về dưới quyền của mình thì sẽ là một trợ lực rất mạnh.
Lúc đầu Tiêu Trần không có sở thích thu thuộc hạ, nhưng mà bây giờ Địa Cầu phong vân biến hoá kỳ lạ.
Vài đại thế giới chăm chú nhìn chằm chằm nơi đây, mơ ước cơ hội thành Đế.
Tiêu Trần cần thành lập một nguồn tình báo bị động của mình ở khắp nơi.
Ví dụ như chuyện của Ảnh Ma lần này, hầu như hai mắt hắn đen thui.
Mạnh Nhện có thể cung cấp tình báo, nhưng mà tình báo của bọn họ thực sự không để người ta thoả mãn.
Mà từ trước đến nay quỷ tu lấy quỷ tuyệt mà nổi danh, dùng để làm công việc tình báo là không thể tốt hơn nữa.
Còn như loại chuyện đánh lộn, Tiêu Trần cũng không trông cậy vào bọn họ, chuyện này còn tùy vào tài năng bản thân.
"Đồng ý không?" Tiêu Trần lại đưa tay xoa xoa đầu nữ quỷ áo cưới.
Thời điểm tiểu cô nương này chết cũng chỉ mới mười lăm mười sáu tuổi.
Ngươi nói cô ta đáng thương, cũng thực sự đáng thương, chết đi vào khoảnh khắc đẹp nhất, chính là chết vào cái ngày xuất giá đó.
Ngươi nói cô ta đáng trách, cũng thực sự đáng trách, không phân tốt xấu mà giết người khắp nơi.
Nữ quỷ áo cưới đánh rớt tay Tiêu Trần, cảnh giác nhìn Tiêu Trần, "Dựa vào cái gì để tôi tin tưởng anh?"
Tiêu Trần chỉ chỉ "Băng lao", "Cô không cần tin tưởng tôi, cô chỉ cần lựa chọn là được."
"Theo tôi ra ngoài, tạo ra một tương lai? Hay là quay lại băng lao, tiếp tục trải qua thời gian tối tăm không ánh mặt trời?"
Chỉ cần không phải kẻ ngu si đều biết rõ nên lựa chọn thế nào.
"Cái giá?" Vẻ mặt nữ quỷ áo cưới không tin hỏi, nào có chuyện tốt từ trên trời rơi xuống.
"Cho tôi mấy năm!" Tiêu Trần cười cười.
Tiêu Trần đi vào băng lao kế tiếp, "Cô suy nghĩ một chút đi, tôi đi trước thả người khác."
Hắc Phong trợn trắng mắt, chạy đi cạy Minh Đạo Thạch, trong miệng không ngừng lẩm bẩm, "Tôi nói nhá Trần anh em, sao anh có nhiều chuyện hư hỏng như vậy, không muốn làm việc cho anh thì hai quyền đánh chết là xong việc không phải sao, dài dòng với một con nhỏ xấu xí trong này nửa ngày."
"Ai nói ai xấu?" Mặt nữ quỷ áo cưới tái nhợt, trong nháy mắt tức giận phát xanh.
"Nói cô nha, thế nào, bản thân mình trông thế nào mà trong lòng không biết chút gì sao? Phi!" Hắc Phong khinh thường phi một cái.
"Tôi giết anh, con lợn chết." Nữ quỷ áo cưới cũng nhịn không được nữa, nhằm tới Hắc Phong.
"Đại nhân." Biện Thành Vương nhìn có chút bận tâm.
Tiêu Trần lắc đầu: "Không có việc gì, đừng động vào đầu heo kia."
Hắc Phong nhìn nữ quỷ áo cưới xông tới, chẳng thèm để ý chút nào.
Trên tay heo của Hắc Phong xuất hiện một cây bút lông màu vàng, vẽ một tấm bùa trên không.

Bình Luận

0 Thảo luận