Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 830: Con rối tiên huyết

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:14:48
"Bép, bép, bép." Tiêu Trần vui cười lại vỗ mông nữ tử mấy cái, từng tiếng vỗ mông chói tai đâm thẳng vào nội tâm nữ tử.
"Tiểu tử thúi, nếu hôm nay bà đây không làm thịt ngươi, ta sẽ không mang họ Bạch."
Nữ tử giận dữ đến mức chửi đổng lên.
"Lêu lêu lêu." Tiêu Trần thè cái lưỡi nhỏ vung vẩy trên không trung, bộ dạng cực kỳ ngứa đòn.
"Chậc chậc, nhìn cái chân này nè, ta có thể chơi một năm, không, hai năm."
Tiêu Trần càng ngày càng quá trớn, bàn tay nhỏ bé sờ lên sờ xuống trên bắp đùi thon dài của con rối, thỉnh thoảng phát ra những âm thanh tục tĩu.
"Ngươi, ngươi, ngươi dừng tay cho ta." Nữ tử giận đến mức sắp ngất.
Nữ tử cực kỳ tức giận, bên cạnh nàng đột nhiên bùng lên một ngọn lửa xanh lam chói mắt, ngọn lửa dung hợp thành một quả cầu lửa khổng lồ.
Quả cầu lửa vọt tới kết giới tiên huyết của Tiêu Trần cực nhanh.
Tiêu Trần trốn sau con rối, chọc vào eo con rối, hô lớn: "Xông lên, đánh chết ả hồ ly lẳng lơ đó đi."
Đôi mắt đang nhắm nghiền của con rối đột nhiên mở ra, chín chiếc đuôi huyết sắc khổng lồ bay lên sau lưng nó.
Chiêu thức gần như giống hệt với nữ tử, một quả cầu lửa huyết sắc khổng lồ hình thành bên cạnh con rối.
"Bùm!"
Quả cầu lửa màu đỏ và quả cầu lửa màu xanh lam bỗng nhiên va chạm nhau trong kết giới.
Sức mạnh khủng bố lập tức phá vỡ kết giới tiên huyết của Tiêu Trần.
Tiêu Trần trợn tròn mắt, thực lực của hắn vẫn còn quá yếu, cho dù dùng sức mạnh dung hợp trong cơ thể thì cũng khó có thể đối chọi với loại nhân vật đẳng cấp như hồ ly lẳng lơ và Phong Linh Nhi.
Lúc trước hắn có thể gây tổn thương con hồ ly lẳng lơ này chỉ là do đánh úp khiến nàng trở tay không kịp mà thôi.
Tiêu Trần trốn sau con rối, thở dài, đường đường là Thôn Thiên Đại Đế, mà bây giờ lại phải trốn sau mông "nữ nhân" để tránh bị thương.
Mỗi khi nghĩ đến điều này, trong lòng Tiêu Trần lại bị mười ngàn điểm bạo kích.
Hai quả cầu lửa khổng lồ gây ra năng lượng chấn động dữ dội, thần thông của nữ tử rõ ràng có liên quan đến linh hồn.
Chấn động dữ dội do thứ này gây ra có thể khiến cho ba hồn bảy vía của Tiêu Trần cực kỳ không ổn định.
Sau khi chấn động bình tĩnh lại, con rối đã bị tổn thương nghiêm trọng, dù sao nó cũng là hàng pha ke, với lại lượng máu rút ra cũng không nhiều, nên không có gì ngạc nhiên khi nó không thể làm gì được bản thể.
"Trần ca, chạy mau đi, con hồ ly tinh lẳng lơ này lợi hại quá, chúng ta không đánh thắng được đâu."
Hắc Phong lại bắt đầu dao động quân tâm rồi.
"Chạy? Chạy ông nội mày." Trong từ điển của Tiêu Trần chưa bao giờ có chữ "chạy".
"Con bà nó, nếu vượt qua trận này, nhất định phải chăm chỉ luyện tập, tranh thủ sau này một đấm chết một đứa."
Tiêu Trần hít một hơi thật sâu rồi bước ra từ phía sau con rối rách nát.
Tiêu Trần lộ ra chiếc răng hổ của mình, mỉm cười với nữ tử, trông rất ngây thơ đáng yêu.
Nhìn Tiêu Trần đáng yêu, nữ tử tức đến ngứa răng.
"Trần ca, ngươi làm được không thế?" Hắc Phong nhìn nữ tử, sợ hãi run lên.
Tiêu Trần véo lỗ tai Hắc Phong: "Là đàn ông không thể nói không được."
"Ta không phải đàn ông, ta là một con heo, một con heo á!"
Hắc Phong nói ra những lời này rất tự nhiên, xem cái bộ dạng nước chảy mây trôi này, có lẽ trước kia đã nói không ít lần.
"Con mẹ nó, ta không biết ngươi là một con heo à? Ngươi còn phải nói hai lần để nhắc ta hả?"
Tiêu Trần vặn đầu Hắc Phong hai cái, Hắc Phong đau đến nỗi nước mắt tuôn như mưa.
Tiêu Trần chẳng thèm để ý tên này nữa, đột nhiên nâng đoản đao trong tay lên, chĩa vào nữ tử ở đằng xa.
Một con bọ cạp nhỏ màu tím bỗng nhảy ra khỏi đoản đao, rít gào về phía nữ tử.
"Nhất Đao Khoái Sát, Nhất Đao Khoái Sát."
Trong đầu Tiêu Trần không ngừng hiện lên một chiêu này của Tiêu Trần ma tính.
Nhất Đao Khoái Sát là chiêu thức của Tiêu Trần ma tính.
Nó có chút tương tự với đao pháp của Tiêu Trần, có thể dẫn động mà không cần chân nguyên.
Đao pháp của Tiêu Trần thiên về hướng kỹ thuật, trong khi Nhất Đao Khoái Sát của Tiêu Trần ma tính thiên về khí thế.
Khí thế gì ấy à? Khí thế thôn phệ thiên địa, tàn sát hết chúng sinh đó.
Tiêu Trần bắt đầu chuyển động cực nhanh, hiện tại hắn đang ở trong tình huống không trâu bắt chó đi cày, cho nên chỉ có thể kiên trì đến cùng.
Thời gian lấy được thần thông khống chế máu này quá ngắn, căn bản không có cách nào để nắm vững được nó.
Hơn nữa hiện tại thực lực của hắn còn chưa đủ, muốn dùng máu khống chế để đối phó với hồ ly lẳng lơ trước mặt này, thật sự là điều viển vông.
Tiêu Trần chỉ có thể vứt bỏ những thứ này, quay trở lại con đao mà hắn quen thuộc nhất.
Với lại hắn chỉ có thể lựa chọn Nhất Đao Khoái Sát hoặc là Nhất Đao Mạn Sát của Tiêu Trần ma tính, bởi vì chỉ có hai chiêu này không cần dùng chân nguyên để dẫn động.

Bình Luận

0 Thảo luận