Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 740: Ăn phân (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:14:48
Đằng sau WC là một hố phân lớn.
Tiêu Trần bịt mũi nói với Tu Xà: "Trói chặt hai con hàng này lại cho ta, sau đó đánh thức chúng dậy."
Tu Xà toàn có vẻ chân chó, rất là vui vẻ đi tới, dùng sợi dây trói gô hai người lại.
"Chát chát chát."
Tu Xà vả cho mấy phát, khuôn mặt của hai người nháy mắt sưng phồng lên, từng chiếc răng rơi ra khỏi miệng.
Tiêu Trần nhìn mà nhe răng: "Mi đánh nhẹ chút, đánh cho không còn răng nữa thì lát ăn thế nào."
Thủy Sanh Sanh và Mộng Phạm nhìn đến tê cả da đầu, một Nhân Diệt Cảnh, một nửa bước Vô Chỉ Cảnh, thế mà bước đến nước này.
"Cậu định làm gì?" Đại trưởng lão tỉnh lại, chịu đựng cơn đau rát trên mặt, lắp bắp hỏi.
"Dìm chết đám đần độn các người trong nhà cầu, không phải tôi đã nói rồi sao!"
Đại trưởng lão sợ đến mặt không còn chút máu, mặt trắng còn khó nhìn hơn cả người chết.
Đại trưởng lão nước mắt nước mũi đều xuất hiện, cầu khẩn nói: "Cậu giết tôi đi, van cầu cậu giết tôi đi."
Mộng Phạm có chút không nhìn nổi, thân là đại năng Nhân Diệt Cảnh, chết như vậy đúng là có hơi thảm.
"Trần Trần, hay là cho ông ta một cái thống khoái đi, dù sao cũng là cường giả một phương."
"Mẹ cả, có phải ngài có hiểu lầm gì đó với cường giả không?"
Tiêu Trần cười đá Đại trưởng lão một cước: "Một Nhân Diệt Cảnh gà mờ như vậy, sinh linh cùng cảnh giới bước ra từ đại thế giới có thể treo ngược ông ta lên đánh."
"Cường giả? Cho tới bây giờ tôi chưa từng thấy cường giả nào kém như vậy."
Tiêu Trần nói rồi đá Đại trưởng lão xuống hố phân.
Tay chân bị trói chặt, thân thể lại bị nọc độc của Tu Xà làm tê liệt, đáng thương Đại trưởng lão, chỉ có thể không ngừng chìm xuống hố phân.
Trong miệng ông ta toàn là phân người.
Rất nhanh nhiều bóng khí nổi lên trong hố phân, sau đó cũng không còn phản ứng nữa.
Điền Phong nhìn cảnh này, cả người không ngừng run lên.
Ông ta chưa bao giờ nghĩ tới, có một ngày, mình sẽ rơi xuống kết cục cực kỳ tàn ác như vậy.
"Lão cẩu, tới phiên ông rồi này!"
Tiêu Trần xoa xoa tay, rõ ràng là bộ dạng của một tên du thủ du thực.
"Cậu không thể giết tôi, tôi là nửa bước Vô Chỉ Cảnh, cậu không thể giết tôi."
Tiêu Trần đi tới đạp hai cái, thuận tiện móc ra Bách Quỷ Phiên trên người ông ta.
Tiêu Trần ném Bách Quỷ Phiên cho Tu Xà: "Thả oan hồn bên trong ra."
Tu Xà gật đầu, vặn Bách Quỷ Phiên thành bánh quai chèo.
Từng bóng đen kinh khủng lao ra khỏi Bách Quỷ Phiên, số lượng vậy mà nhiều hơn trăm bóng.
"Có thù báo thù, có oán báo oán, cho mấy người thời gian mười phút, tôi còn phải chờ để cho lão chó già này ăn phân nữa!"
Tiêu Trần vẫy tay với những bóng đen kia.
Oán khí ngập trời bùng lên, từng bóng đen lao về phía Điền Phong.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên trong nhà dân này.
Mười phút sau, Điền Phong đã bị gặm đến xương trắng ơn ởn, chỉ còn lại hơi thở cuối cùng.
"Tên ngốc sưu hồn coi, nhìn xem có ai liên hệ với lão ta."
Thủy Sanh Sanh lại không có cảm giác gì với kết cục của hai người.
Nếu như không có Tiêu Trần, sợ rằng kết cục hiện tại của các cô chẳng tốt hơn oan hồn trong Bách Quỷ Phiên là bao.
Thủy Sanh Sanh tò mò hỏi: "Trần Trần, sưu hồn để làm gì?"
"Không phải tôi nói muốn tru di thập tộc của ông ta sao, con người tôi vẫn luôn nói lời giữ lời, thiếu một người cũng không được."
Mộng Phạm nghe mà tê cả da đầu, cô chỉ từng nghe qua tru di cửu tộc, sao mà có cách nói tru di thập tộc chứ.
Thủy Sanh Sanh nghe vậy lại thấy hứng thú, hỏi: "Mẹ có nghe qua tru cửu tộc rồi, nhưng tru thập tộc này là có ý gì."
Tiêu Trần vui vẻ nói: "Đã từng có một đại nho, thà chết chứ không chịu khuất phục, bị hoàng đế ông đây giết thập tộc."
"Cửu tộc cao, tằng, tổ, khảo, bản thân, tử, tôn, tằng, huyền này, và liệt bằng hữu học sinh vào một tộc, vậy là thập tộc rồi."
Thủy Sanh Sanh có dáng vẻ như mở mang hiểu biết, mí mắt Mộng Phạm lại nhảy loạn.
"Không phải con mình sẽ đi tru thập tộc nhà người khác thật chứ?"
Lúc này Tu Xà đã sưu hồn xong, nhìn Điền Phong đang hấp hối, Tiêu Trần chán ghét đá lão ta xuống hố phân.
"Kết quả thế nào?" Tiêu Trần hỏi.
Tu Xà mờ mịt nhìn Tiêu Trần nói: "Hình như ở một nơi tên là Tinh Không đại lục.
Người có quan hệ với lão ta đều ở trên địa phương có tên là đảo Thiên Ma."
Tiêu Trần trợn trắng mắt, theo trí nhớ của kiếp trước, đương nhiên Tiêu Trần biết tình huống của toàn bộ Bất Chu giới.
Bất Chu giới tổng cộng có bảy khối đại lục, mà Trung Nguyên đại lục là đại lục có thực lực yếu nhất trong bảy số đó.
Thực lực của Tinh Long đại lục bởi vì có mấy đại kiếm tiên nổi danh nên cũng thuộc loại trung du.
Tinh Long đại lục và Trung Nguyên đại lục cách nhau một vùng biển rộng lớn tên là "biển Vạn Sâm".
Truyền thuyết kể ở sâu trong vùng biển này có bí mật không muốn người biết, tu sĩ của Bất Chu giới cũng đã từng đi thăm dò.

Bình Luận

0 Thảo luận