"Đúng rồi, các cô có tài liệu gì để chế tạo thuyền không?" Tiêu Trần nhớ tới tính toán của mình, mở miệng hỏi.
Tiêu Trần chuẩn bị sau khi trở về Địa Cầu sẽ mở một số tuyến đường biển hư không cho Địa Cầu.
Điều này có thể nói là sẽ mang lại lợi ích to lớn cho Địa Cầu.
Chưa nói đến lợi nhuận, nếu Địa Cầu có thương đội của riêng mình, vậy thì "địa vị giang hồ" của Địa Cầu sẽ không thể so sánh nổi.
Hơn nữa nói lợi ích của đường biển hư không này sẽ đem lại hạnh phúc cho muôn đời sau cũng không ngoa đâu.
Chỉ là muốn xây dựng một thương đội hư không, không chỉ cần tài liệu là một con số thiên văn.
Mà sự nguy hiểm của việc mở ra một tuyến đường biển mới cũng nằm ngoài sức tưởng tượng của người bình thường.
Có quá nhiều nguy hiểm trong hư không, nếu không chú ý có thể là kết cục toàn quân bị diệt.
Đương nhiên, Tiêu Trần không quá lo lắng về việc mở ra một đường biển mới, có hắn ở đây, mặc dù có gặp nguy hiểm cũng có thể ứng phó.
Tiêu Trần có một số vấn đề đau đầu đó là tài liệu chế tạo thuyền.
Tài liệu để chế tạo nên một thuyền buôn hư không có thể nói là chỉ có thể gặp mà không thể cầu.
Ngay cả khi có người muốn bán, cũng không phải là thứ mà một tên đỗ nghèo khỉ như Tiêu Trần có thể mua được.
Tiêu Trần tự hỏi liệu có thể kiếm được một ít ở chỗ của Nhan Tử Ninh không.
Nhan Tử Ninh lắc đầu: "Tài liệu để chế tạo thuyền buôn thật sự quá quý giá. Ngay cả hiệu buôn Vạn Vĩnh cũng không có bao nhiêu hàng tồn kho, thậm chí còn không đủ để chế tạo một chiếc thuyền buôn nữa."
Tiêu Trần nhe răng có chút nhức hết cả bi, tuy đã dự đoán kết quả này nhưng trong lòng vẫn hơi thất vọng.
"Đúng rồi, nhóc con, cậu có thể đi tìm Trần Thiếu Kiệt. Nhà họ Trần của hắn ta tiền nhiều như nước, nói không chừng sẽ có một ít hàng tồn." Nhan Tử Ninh nghĩ ra một biện pháp cho Tiêu Trần.
Tiêu Trần gật đầu, cũng chỉ đành vậy.
Tạm biệt đám người Nhan Tử Ninh, Tiêu Trần đi tìm Trần Thiếu Kiệt.
Lúc này Trần Thiếu Kiệt đang cãi qua cãi về với tên ngốc u Dương Đức.
Hai tên này dường như chẳng có giây phút nào rãnh rỗi khi ở cùng nhau cả.
Về phần nguyên nhân, Tiêu Trần dùng mông cũng biết, chắc chắn là do "tỷ tỷ" của chính mình rồi.
Nhìn thấy Tiêu Trần, họ cuối cùng cũng yên tĩnh lại.
Tiêu Trần giải thích mục đích đến của mình, Trần Thiếu Kiệt lắc đầu như trống bỏi.
"Về tài liệu chế tạo thuyền, ngay cả nhà họ Trần của tôi cũng không dư dả gì. Thứ này quá hiếm."
"Nhưng..." Trần Thiếu Kiệt xoay chuyển lời nói: "Tôi biết ở đâu có."
Tiêu Trần trợn tròn mắt: "Anh đừng nói với tôi nơi nào đó hoang dã đó nha!"
Trần Thiếu Kiệt cười lắc đầu: "Mục đích lần này của tôi cũng là nơi đó. Có người phát hiện ra cả một tinh cầu được tạo thành từ Thiên Kim, đem nó bán đấu giá ở Đạo Nhất đại thế giới."
"Cả một tinh cầu đều là Thiên Kim?" Tiêu Trần có chút kinh ngạc.
Trần Thiếu Kiệt gật đầu: "Giá trị của tinh cầu này là không thể nào đo đếm được. Ước tính đại khái có thể chế tạo được ít nhất ba chiếc thuyền buôn Thiên cấp."
Ba chiếc thuyền buôn Thiên cấp là khái niệm gì, hiệu buôn Vạn Vĩnh cũng coi là nhiều tiền như nước, nhưng các cô lại không có một chiếc thuyền buôn Thiên cấp nào.
Ngay cả nhà họ Trần được xưng là giàu có nhất cũng chỉ có một thuyền buôn Thiên cấp mà thôi.
"Không mua nổi, không mua nỗi, con bà nó." Tiêu Trần tức giận lắc đầu, tại sao mình lại không gặp được loại chuyện tốt này chứ?
"Đến lúc đó xem tình hình á. Nếu nhà họ Trần của chúng ta có thể giành được, tôi có thể chia một phần cho tiểu huynh đệ." Trần Thiếu Kiệt cực kỳ hào phóng, xem ra sức hút của "tỷ tỷ" Tiêu Trần thật sự không hề nhỏ.
"Phi, chẳng phải là chút tiền nát thôi sao, tôi cũng có thể mua được." u Dương Đức như ăn phải chanh trở nên chua lè.
"Cậu? Hay là nhà họ u Dương của cậu?" Trần Thiếu Kiệt cười lạnh.
u Dương Đức nghe vậy nghiến răng nghiến lợi, nhưng không ngờ lại không cãi lại.
Trần Thiếu Kiệt nói không sai, trong số các gia tộc lớn được biết đến, có lẽ chỉ có một số gia tộc đếm được trên đầu ngón tay đủ khả năng mua nổi một ngôi sao như vậy.
Tiêu Trần nghĩ nghĩ, từ chối lòng tốt của Trần Thiếu Kiệt.
Thứ nhất, Tiêu Trần không thích nợ nhân tình của người khác.
Thứ hai, ngay cả khi Trần Thiếu Kiệt sẵn sàng chia sẻ một ít cho mình, chỉ sợ cũng sẽ không quá nhiều.
Tiêu Trần muốn chế tạo một thương đội hư không siêu cấp, nếu có quá ít tài liệu thì sẽ không thực hiện được.
"Thôi bỏ đi, đến lúc đó rồi nói sau!" Tiêu Trần nhẹ nhàng lắc đầu.
Trong ba tháng tiếp theo, thuyền buôn tiến lên khá yên bình.
Ngoài việc chạm trán với một vài sinh vật bên ngoài hư không, cũng không gặp tai nạn diệt sạch nào như hư không tan vỡ.
Tiêu Trần khá thoải mái, ngoại trừ việc tu vi sống dở chết dở không có gì tiến triển.
Chẳng bao lâu đã đến Đạo Nhất đại thế giới.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận