Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 822: Bàn Cổ Tà Tướng

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:14:48
Từng vết nứt khủng bố xuất hiện trên ngọn núi lớn, như thể có thứ gì đó khủng bố sắp phá núi thoát ra ngoài.
Vết nứt kinh khủng nhanh chóng lan tràn, trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ ngọn núi.
Một luồng ác ý ngập trời từ trong khe nứt phun ra, khiến người ta không khỏi run sợ.
Sắc mặt Cửu Huyền trở nên vô cùng tái nhợt, lẩm bẩm nói: "Sao có thể phá phong ấn nhanh như vậy? Vì sao Thủy Thần kích lại không có tác dụng?"
Cảm nhận được ác ý ngập trời này, Tiêu Trần cảm thấy hơi bị đau đầu.
Chỉ sợ rằng lần này thực sự đã gặp phải một thứ cực kỳ khủng khiếp.
Loại ác ý này, Tiêu Trần chỉ cảm nhận được ở trên người một người.
Đó chính là Tiêu Trần ma tính, Tiêu Trần ma tính đã dung hợp tất cả những cảm xúc tiêu cực của mình để tạo ra một loại thần thông vô cùng đặc biệt.
Loại thần thông này được gọi là "Quỷ Tướng".
"Quỷ Tướng" gần như là tập hợp của những cái ác trên thế gian.
Tiêu Trần ma tính dưới dạng Quỷ Tướng, mọi cảm xúc tiêu cực sẽ được phóng đại vô hạn.
Ưu điểm là các loại thuộc tính của Quỷ Tướng sẽ tăng mạnh, nhưng thần trí cũng sẽ bị ăn mòn.
Tiêu Trần đã từng nhìn thấy "Quỷ Tướng" một lần, ác ý lộ ra trong núi rất giống với "Quỷ Tướng" của Tiêu Trần ma tính.
Tất cả các loại ác ý dường như được phóng đại vô hạn, khiến người ta sởn cả tóc gáy.
Mí mắt Tiêu Trần giật giật, ác ý này thật sự quá khủng khiếp.
"Nói thật cho tôi biết, rốt cuộc trong núi lớn này trấn áp cái gì?" Tiêu Trần ngưng trọng nhìn Cửu Huyền hỏi.
Sắc mặt Cửu Huyền tái nhợt, thân thể run lên không ngừng, giống như đang cực kỳ kinh hãi.
"Bàn Cổ... Bàn Cổ Tà Tướng." Cửu Huyền lắp bắp nói.
Lúc này, một khí tức nhẹ nhàng đột nhiên từ ngọn núi lớn xa xa bay lên.
Ác ý táo bạo đó đột nhiên bị đè xuống không ít, lúc này thiên địa yên tĩnh hẳn.
Vầng sáng chói lọi sáng lên trên đỉnh núi, giống như thần quang tinh lọc thế gian dơ bẩn, mọi tà vật đều không thể che giấu dưới vầng sáng rực rỡ này.
Mọi thứ đều bị thu hút bởi vầng sáng chói lọi đó, thiên địa rơi vào một yên tĩnh quỷ dị.
"Tí tách... Tí tách...!" Đột nhiên một âm thanh nhỏ giọt phá tan bầu không khí im lặng.
Có thứ âm thanh khiến người ta mất ngủ cả đêm, trằn trọc, có thứ âm thanh khiến người ta khó quên, ký ức vẫn còn mới mẻ, có thứ âm thanh khiến người ta động dung, xúc động.
m thanh biến hóa thất thường, khó có thể nắm bắt: m thanh của nước.
Thiên địa yên tĩnh khiến âm thanh này trở nên êm tai và vang dội một cách lạ thường.
Mọi thứ dường như được tinh lọc sạch sẽ.
Cửu Huyền bị âm thanh nước nhỏ giọt này làm bừng tỉnh, mặc dù vẻ mặt đã buông lỏng hơn, nhưng vẫn rất khó coi.
Cửu Huyền nhìn vầng sáng rực rỡ lắc đầu: "Chỉ có Thủy Thần kích, không có Phá Ma sát trận, không thể trấn áp được Tà Tướng."
Đột nhiên, một đám điểm đen nhanh chóng lao về phía vầng sáng trên đỉnh núi.
Những luồng ánh sáng lóe lên, đám điểm đen này bắt đầu không ngừng tấn công lẫn nhau.
Nhìn thấy cảnh này, Cửu Huyền nghiến răng nghiến lợi, phẫn nộ nói: "Cái đám không biết sống chết."
"Người chết vì tiền, chim chết vì ăn, huống chi đây là Hỗn Độn chí bảo".
Tiêu Trần hớn hở nhìn, đám đen kia giống như một đàn chó dữ tranh sh* t, bộ dạng như đang xem kịch vậy.
"Đúng rồi, Bàn Cổ Tà Tướng sinh ra như thế nào?" Tiêu Trần hỏi.
Cửu Huyền lắc đầu: "Không rõ nữa, đã lâu lắm rồi, tôi đã là người thủ trận đời thứ 1107, rất nhiều chuyện đã không còn rõ nữa."
Cửu Huyền dừng lại một lúc rồi nói tiếp: "Theo những lời còn lại, Tà Tướng có lẽ là Bàn Cổ đại thần, bị ảnh hưởng khi chiến đấu với một sinh vật khủng bố, rồi sinh ra thứ đó."
Tiêu Trần gật đầu hỏi: "Cô nói Tà Tướng này gặp người truyền thừa đại thần sẽ không chết không thôi là có ý gì?"
Cửu Huyền giải thích: "Tà Tướng được tách ra từ cơ thể của đại thần. Tà Tướng vì muốn chiếm được bản thể nên đã dây dưa không ngớt với Bàn Cổ đại thần. Cuối cùng, đại thần sử dụng Thủy Thần kích và Phá Ma sát trận để trấn áp Tà Tướng ở đây."
"Giờ Bàn Cổ đại thần đã ngã xuống từ lâu, người truyền thừa mang trong mình thần huyết, nhất định sẽ trở thành mục tiêu của Tà Tướng."
Tiêu Trần liếc mắt, nâng Lưu Tô Minh Nguyệt trong lòng bàn tay, trêu ghẹo váy của cô.
"Huynh làm gì vậy? Đáng ghét."
Lưu Tô Minh Nguyệt thẹn thùng ấn váy với khuôn mặt ngốc manh, dường như cô chưa nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề.
Tiêu Trần bất đắc dĩ thở dài, thật là người không may cho dù uống miếng nước cũng tê răng.
"Có biện pháp giải quyết không?" Tiêu Trần hỏi.
Cửu Huyền gật đầu nói: "Sau vô số năm trấn áp và tinh lọc của Thủy Thần kích, sức mạnh Tà Tướng có lẽ đã hạ xuống mức thấp nhất. Nếu có thể kéo được Bàn Cổ cung, có thể sẽ bắn chết Tà Tướng."
"Chuyện này, đều là tôi đoán mà thôi." Cửu Huyền yếu ớt bổ sung thêm một câu.

Bình Luận

0 Thảo luận