Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1797: Sáng Giới - Thiên Chinh

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:08
"Ra đi!"
Ở trung tâm ma khí, những chữ nhỏ phóng ta khỏi cơ thể Tiêu Trần ma tính. Đó chính là chính chữ trong Sáng Thế Thập Tự mà Tiêu Trần ma tính đã thu thập được.
Đám chữ nhỏ này liên tục y y a a kêu loạn, đứa nào đứa nấy đều cầm theo binh khí mini mà Tiêu Trần ma tính đã chế tạo cho mình, khó thế hùng hùng hổ hổ.
Sáng Giới Tự vừa xuất hiện, hư không vốn đang run rẩy lại bắt đầu xuất hiện những vết nứt cực lớn. Cuồng phong thổi ra từ những khe sâu đó như khóc như than, như tiếng kêu rên của vô số lệ quỷ trước khi tan thành khói bụi khiến tất cả mọi người đều không rét mà run.
Sau khi to còi dọa người, Sáng Giới Tự cũng không ngừng lại. Đám tiểu quỷ này di chuyển với tốc độ cực nhanh, chỉ thoáng cái đã vây quanh cô gái thần bí kia.
Bị Sáng Giới Tự vây quanh, cô gái lập tức cảm nhận được hơi thở tử vong uy hiếp. Dù cô ta có thân thể Bất Tử Bất Diệt nhưng hơi thở tử vong này đem đến sự uy hiếp cũng càng ngày càng mạnh.
"Oa oa oa, nha nha nha."
Hình như đám chữ nhỏ này rất chán ghét khí tức trê người cô gái thần bí, đứa nào đứa nấy thi nhau la lối om xòm.
Mí mắt Tiêu Trần ma tính nhướng lên, cuối cùng cũng nhìn thẳng vào đối phương.
"Sáng Giới Thiên Chinh."
Tiêu Trần ma tính nhấc tay, chỉ vào Sáng Giới Tự. Sức mạnh thể năng vô tận lập tức rót vào thân thể chín chữ nhỏ.
Trong tíc tắc này, đã xảy ra chuyện bất ngời. Dưới tác động của lực lượng khủng bố, toàn bộ chín chữ nhỏ đều nhanh chóng phồng lên. Thoáng cái chúng đã phình to đến cả ngàn trượng, giống y như một Chiến Thần Kình Thiên.
Trong đám này, cái đứa luôn miệng kêu "oa oa oa" là tính tình nóng nảy nhất. Nó vốn xuất thân từ nghiệp hoả Trường Hà, đại biểu cho chữ 'Hoả'. Nhóc con màu đỏ này đứng mũi chịu sào, đại khảm đao trong tay hung hăng bổ xuống.
Trong chớp mắt này, phong vân biến chuyển quỷ dị. Từ trong vết nứt trên hư không bỗng xuất hiện một dòng sông lửa màu trắng đổ ngược xuống, dội vào đầu cô gái thần bí.
Cảm nhận được sức mạnh tịnh hoá khủng bố của nghiệp hoả, cô gái thần bí không dám sơ suất. Đôi cánh sau lưng cô ta rung lên, miệng không ngừng phát ra âm thanh ngâm xướng thần ký, bí ẩn.
Tiếng ngâm xướng xuyên thấu thời không, vang vọng khắp cả hư không. Nhất thời, đất trời tràn ngập tà khí.
Theo lời ngâm xướng, phía sau cô ta xuất hiện một ảo ảnh vừa khổng lồ vừa kinh khủng.
Ảo ảnh này dang rộng đôi tay, tiếp lấy Nghiệp Hoả Trường Hà đang trút ngược xuống.
Thấy Nghiệp Hoả Trường Hà không làm ăn được gì, mấy chữ nhỏ khác đua nhau y y a a chế nhạo nhóc con đại biểu cho chữ 'Hoả'.
Vốn nóng tính như kem, một kích không thành còn bị đồng bạn chế giễu, tên nhóc này liền bước lên một bước, túm lấy đồng bạn rồi làm một cú ném qua vai siêu đẹp.
Chữ nhỏ bị đánh không cam lòng yếu thế, nhanh chóng đứng lên rồi dùng nắm đấm chào hỏi lại. Hai con hàng này lập tức gây hoạ cho những chữ còn lại. Cả đám lập tức đánh loạn thành một đoàn, nhất thời, lông gà lông vịt bay đầy trời.
Hay lắm, kẻ địch chưa đánh quân mình đã nội chiến trước.
Tiêu Trần ma tính nhíu mày, đám nhóc mất nết này.
"Còn đánh nữa thì lập tức cút về học thuộc lòng." Tiêu Trần ma tính cố nhịn xúc động muốn quất cho mất con hàng này xuống, lạnh lùng phụt ra một câu.
Vừa nghe thấy học thuộc lòng, chỉ chớp mắt là mấy tên nhóc kia đã im phăng phắc, giống như đã nghe được chuyện king khủng nhất trên đời vậy.
"Giết ả, nghỉ ba ngày." Tiêu Trần ma tính chỉ vào cô gái thần bí.
Nghe được nghỉ ba ngày, tròng mắt đám chữ nhỏ lập tức sáng như sao. Ba ngày không cần phải học thuộc lòng, đấy là chuyện sướng đến mức nào chứ.
Cô gái thần bí nhìn cảnh tượng như đùa trước mắt. Tên kia đang lấy mình ra cho đám ranh con khốn nạn kia luyện tập hả trời!
"Nhất định phải đánh các ngươi vào hắc ngục, để các ngươi vĩnh viễn chịu hình phạt xẻo tim mục xương." Cô gái nổi giận gào lên, hung hăng vung tay lên.
Phía sau, ảo ảnh khủng bố đang nâng Nghiệp Hoả Trường Hà lập tức trở tay, đánh nó về phía mấy chữ nhỏ.
Uy lực của Nghiệp Hoả Trường Hà đã rõ như mặt trời ban trưa, đám chữ nhỏ cũng không dám coi nhẹ. Một chữ nhỏ màu lam bước ra, tam xoa kích trong tay đâm mạnh vào hư không.
Hư không lập tức nổi sóng dập dờn, chỉ một khắc sau đã vang lên tiếng sóng vỗ bờ.
Khe nứt cực lớn trong hư không chợt xuất hiện một đại dương xanh thẳm đổ ngược xuống, tạo thành một vách chắn xanh lam chặn đứng Nghiệp Hoả Trường Hà.
Đây không phải là nước biển bình thường. Đại dương này tên là Bỉ Ngạn, là nơi kinh khủng nhất trong mảnh hư không này. Tiêu Trần ma tính đã tìm được nhóc con đại diện cho chữ 'thuỷ' ở đây.
Xuyên qua vùng biển này, ngươi có thể đến Bỉ Ngạn. Thế nhưng ai có thể đi qua vùng biển này chứ?/
Chữ nhỏ màu lam đắc ý nhìn chữ nhỏ màu đỏ. Khắc chế trời sinh mà, có thê không đắc ý được à?

Bình Luận

0 Thảo luận