"Ầm!"
Trần Thiếu Kiệt vừa nhìn gương mặt của u Dương Đức là phiền, một quyền nện xuống, trực tiếp đánh cho u Dương Đức bay ra ngoài.
u Dương Đức bay ra ngoài vài dặm mới ổn định thân ảnh, ôm quai hàm tức giận nói: "Con mẹ nó mi lfm thật à, lão tử liều mạng với mi."
Được, phía dưới còn chưa đánh, hai vị phía trên lại đã đánh trước rồi.
Tiêu Trần kéo tay của Tiếu Sương, phát hiện bàn tay của cô ta tràn đầy mồ hôi.
Tiêu Trần an ủi: "Không cần khẩn trương, đây chỉ là một cảnh nhỏ mà thôi."
Mặc dù Tiêu Trần nói như vậy, thế nhưng có ai đối mặt với trường hợp như vậy mà lại không khẩn trương chứ?
Nhìn người càng lúc càng gần, Tiêu Trần cười nói: "Thật ra thì có đôi khi phương thức giải quyết chuyện rất đơn giản, chỉ cần nắm đấm khá lớn là được, ví dụ như bây giờ."
Hai bên ở cách xa nhau năm sáu trượng khoảng cách đồng thời ngừng lại rất ăn ý.
"Hàn Vũ đại thế giới, nhà họ Sở." Một nam tử trung niên cầm đầu nói lên danh hiệu của mình.
"Vân Độ đại thế giới, nhà họ Phượng."
"Yên Vân đại thế giới, nhà họ Chu."
"Độc Đạo đại thế giới, nhà họ Trinh."
Phía trước, từng người lần lượt báo danh hào tông tộc của mình.
Theo những danh hiệu gia tộc này tuôn ra, rất nhiều người cũng thay đổi sắc mặt.
Tuy là những gia tộc này cũng không có đỉnh cấp giống như nhà họ u Dương, hoặc là nhà họ Trần, nhưng cũng xem như là nhất lưu.
Mười mấy tông tộc nhất lưu hợp lại cùng nhau, sức mạnh này đã cường đại đến mức khó tin.
"Tại hạ Sở Trung Thiên, xin hỏi tiểu hữu đến từ nơi nào." Người trung niên cầm đầu rất là lễ phép thi lễ một cái.
"Ồ!"
Tiên lễ hậu binh sao? Tiêu Trần ngoài cười nhưng trong không cười ồ một tiếng.
Tiếp theo ánh mắt đảo qua mười mấy tên này, chỉ có người dẫn đầu này là Vô Chỉ Cảnh còn lại thì đều là nửa bước Vô Chỉ Cảnh.
Tiêu Trần trong lòng có tính toán đại khái.
Tiêu Trần không có ý tốt cười: "Tôi đến từ Địa Cầu đại thế giới, họ Tiêu, Tiêu thổi tiêu, tên Đại Đầu, thật ra đầu của tôi cũng không lớn."
"Đúng rồi tôi còn có một biệt hiệu, người ta gọi là một cành hoa lê áp hải đường, phong lưu phóng khoáng đấu Phan An, ngọc diện Tiểu Bạch Long."
Sở Trung Thiên có chút lờ mờ, không chỉ bởi vì tên cùng biệt hiệu của thiếu niên trước mắt này không đáng tin cậy, còn bởi vì Địa Cầu đại thế giới rốt cuộc là cái thứ gì, hắn ta căn bản chưa từng nghe qua.
Hư không tuy là vô cùng lớn, thế nhưng trải qua vô số năm, cũng có rất nhiều người rảnh rỗi không có chuyện gì thống kê số lượng đại thế giới hiện thế.
Những số liệu sau khi được thống kê được viết thành một quyển sách, tên là Kình Thiên Sách.
Kình Thiên Sách là một quyển sách giới thiệu đại thế giới ở trong hư không.
Đây là một quyển sách rất cần thiết cho tu sĩ đi lại ở trong hư không, đương nhiên loại nhị hóa nnhuw Tiêu Trần là không có mua qua.
Sở Trung Thiên trí nhớ tốt, hắn ta không nhớ rõ trong Kình Thiên Sách có giới thiệu qua Địa Cầu đại thế giới gì đó.
Sở Trung Thiên quay đầu nhìn, mấy người phía sau hắn ta cũng là vẻ mặt ngỡ ngàng, hiển nhiên không có ai nghe qua danh hào của Địa Cầu đại thế giới.
Bọn họ đã nghe qua rồi mới lại, Địa Cầu mới vừa sống lại, để đạt đến tình trạng đại thế giới không biết còn kém bao nhiêu đẳng cấp.
Sở Trung Thiên hiểu rõ trong lòng, mỉm cười nói với Tiêu Trần: "Tiểu hữu, cậu cũng biết vì sao mười người chúng tôi lại liên hợp lại chứ?"
Thiên Vực thần tọa.
Tiêu Trần lên tiếng cười, lại bắt đầu lộ ra răng cương thi nho nhỏ.
"Không phải cũng là bởi vì gia tộc sau lưng các người có thể chạy tới nơi này trợ giúp các người sao, hoặc là nói tông tộc của các người đã đến."
Tiêu Trần đoán không lầm, những người này sở dĩ muốn liên hợp cùng nhau, chính là bởi vì tông tộc của bọn họ đã đến mảnh tinh không này.
Những người này tự biết một nhà đơn độc cũng không thể thành công, hơn nữa bảo tàng Thần Vương không phải một gia tộc là có thể ăn được, bắt buộc phải liên hợp, cũng là chiều hướng phát triển theo chiều thuận.
Sở Trung Thiên gật đầu: "Tiểu hữu hẳn là hiểu rõ, mười nhà chúng tôi liên hợp lại có ý nghĩa thế nào!"
Sở Trung Thiên cũng không phải là ngu xuẩn, thích làm chim đầu đàn, hắn ta tuyệt đối tự tin, có thể ăn bảo tàng Thần Vương.
Tiêu Trần gật đầu, hắn đương nhiên biết mười gia tộc nhất lưu đến từ đại thế giới khác nhau liên hợp lại với nhau có nghĩa như thế nào.
E rằng hiện tại ở trên thuyền, không có một thế lực nào có thể địch nổi bọn họ.
Thế nhưng vậy thì đã sao chứ, Tiêu Trần từ trước đến nay là người mềm không được cứng không xong.
"Nếu tiểu hữu hiểu rõ, Sở mỗ tôi cũng không muốn ỷ thế hiếp người, tiểu hữu có thể mang theo Tiếu Sương cô nương gia nhập vào chúng tôi, an toàn của Tiếu Sương cô nương do chúng tôi phụ trách, bảo tàng Thần Vương cũng có một phần của các người, như thế nào?" Mặt Sở Trung Thiên đầy tự tin, hắn ta tin tưởng không có ai sẽ cự tuyệt điều kiện này.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận