Giờ phút này, thần Long trong mắt thế nhân còn chưa kịp kêu gào hoảng hốt thì đã trở thành một đống bánh nhân thịt.
Nhìn phần mộ siêu lớn màu vàng đất kia, Tiêu Trần ma tính khẽ hất cằm
"Đi."
Phần mộ siêu lớn bắt đầu chậm rãi di động, trôi về phía Địa Cầu.
"Ầm, ầm, ầm."
Lúc này phía trên nó chợt truyền đến từng tiếng nổ vang, một đám đầu rồng khổng lồ đã phá vỡ đỉnh của phần mộ, lộ ra ngoài.
Đám đầu rồng này con nào con nấy chết không nhắm mắt, vô thần nhìn vào hư không.
Phần mộ siêu lớn bay đến quanh Địa Cầu rồi du đãng quang nó giống như một vệ tinh.
Đúng là một cảnh tượng cực kỳ khủng bố.
Một phần mộ với hơn chục cái đầu rồng khổng lồ đang chậm rãi trôi nổi xung quanh Địa Cầu. Nó đang cảnh báo những kẻ ngoại lai: Địa Cầu không phải là nơi bọn chúng nên đến.
Tiêu Trần ma tính chắp tay sau lưng, nhìn phần mộ siêu lớn kia rồi khe khẽ lắc đầu.
"Quan hệ tốt với long tộc đâu có nghĩa là ta sẽ không giết các ngươi. Có một số chỗ, các ngươi căn bản là không nên mò đến."
Thân hình Tiêu Trần ma tính hóa thành một làn khói đen, biến mất trong hư không.
...
Phía trên Trường Bạch sơn.
Quỷ quân vô tận ùn ùn kéo đến che kín cả không trung.
Phía trên vòm trời, đầu rồng khổng lồ của Thanh Long khiến người ta hít thở cũng khó khăn.
Nhưng lúc này, bầu không khí lẽ ra phải giương cung bạt kiếm lại hơi kỳ quái.
Người nào người nấy đều nhìn chằm chằm về chỗ thanh trường đao với vẻ mặt rất chi là hóng hớt.
Hai người đẹp đối chọi gay gắt, không ai nhường ai.
Lúc này, Long Manh Manh đã giận đến cả mất trí, bộ ngực đồ sộ giống như sóng lớn phập phồng lên xuống.
"Cái đồ hồ ly tinh nhà cô, sao Đại Đế có thể thích cô được chứ? Không ngực không mông, sau này có thể sinh nhóc con được mới lạ."
Tương Tư đáng thương trốn sau chó mập, đầy vẻ tủi thân nói: "Nhưng tôi chính là tiểu thiếp của công tử thật mà!"
"Cô đánh rắm gì đấy, Đại Đế còn lâu mới thích cô."
Long Manh Manh thật sự muốn nhào tới cắn chết cô gái nũng nịu này.
Nếu không phải có đại hắc cẩu ở bên cạnh theo dõi, không chừng hai cô gái đã lao vào đánh nhau từ đời nào rồi.
Quần chúng ăn dưa xung quanh rất muốn thêm dầu vào lửa để hai người đẹp đại chiến mấy trăm hiệp.
Khi mọi người đang xem đến say sưa mê mệt thì Tiêu Trần ma tính đã lên sàn mà không hề báo trước, khí tức lạnh lùng của hắn lập tức lan toả khắp nơi.
Rốt cuộc quần chúng ăn dưa cũng định thần lại, nhận ra tình hình hiện tại là như nào.
"Đại Đế."
"Công tử."
Long Manh Manh và Tương Tư cùng nhào đến bên cạnh Tiêu Trần ma tính.
Tương Tư thân mật kéo lấy cánh tay của Tiêu Trần ma tính.
Thấy Tiêu Trần ma tính không có ý định phản kháng, khuôn mặt Long Manh Manh méo xẹo vì ghen tị.
"Hừ."
Long Manh Manh cũng mặc kệ, kéo cánh tay còn lại của hắn.
Tiêu Trần ma tính kỳ quái liếc nhìn Long Manh Manh: "Con nhóc này, uống nhầm thuốc rồi à?"
"Tất cả giải tán đi!"
Tiêu Trần ma tính khẽ gật đầu với Thanh Long phía trên vòm trời.
Thanh Long cũng gật đầu lại, rồi thổi nhẹ về phía Long Manh Manh.
Cô nàng đang vô cùng thích chí thì cơ thể chợt mất kiểm soát, bay lên không trung.
"Ối ối, ông ngoại Thanh Nguyệt, ông làm gì thế? Con muốn đi theo Đại Đế, lỡ Đại Đế bị con hồ ly tinh kia câu mất thì sao chứ?"
Long Manh Manh bám chặt lấy cánh tay của Tiêu Trần ma tính, sống chết không chịu buông ra, oa oa chít chít gầm loạn lên.
"Bốp!"
Tiêu Trần ma tính búng một cái trên trán Long Manh Manh.
"Mau về nhà đi."
Long Manh Manh đau đến nỗi ứa cả nước mắt, nhưng nhất quyết không chịu buông tay.
Tương Tư cười tủm tỉm đi đến bên cạnh Long Manh Manh, 'nhẹ nhàng' mở từng ngón tay cô ta ra, nét mặt rất chi là vui vẻ.
"Em gái nhỏ, mau về nhà đi."
"Cô, cái con hồ ly tinh này, bà đây không để yên cho cô đâu. Cô mà đòi làm tiểu thiếp hả, làm nha hoàn bà đây còn chê cô không có mông đấy."
Long Manh Manh bay về phía Long Mộ, tức đến nỗi khuôn mặt biến dạng luôn.
"Đại Đế, hẹn gặp lại." Thanh Long vui vẻ toả định Long Manh Manh, gật đầu với Tiêu Trần ma tính.
"Hẹn gặp lại."
Tiêu Trần ma tính cũng gật gật đầu, nhìn về phía Tương Tư: "Con nhóc ngốc kia nói cái gì mà tiểu thiếp thế hả?"
Tương Tư khoác tay Tiêu Trần ma tính, dùng mặt thân mật cọ xát: "y dô, không có gì đâu. Tôi chỉ nói mình là tiểu thiếp của công tử, kết quả con ranh con kia suýt chút nữa thì tức chết luôn, haha."
Tiêu Trần ma tính: "..."
"Gấu gấu."
Nhìn thấy Tiêu Trần ma tính, chó mập vui vẻ sủa nhặng lên lên, dụi đầu cái đầu chó lên người hắn.
Đại hắc cẩu dùng ánh mắt cực kỳ mong đợi nhìn Tiêu Trần ma tính.
Tiêu Trần ma tính khẽ nhéo nhéo khuôn mặt ú nú thịt của nó, nói: "Chắc tên kia đã chuyển sinh rồi. Lúc trước tao đã dùng thần thức tìm qua một lần, nhưng không phát hiện được khí tức của hắn, có thể là không phải ở thế giới này."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận