Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 315: Lại gặp sông Tịch Tịnh (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:06:43
Bên trong nhánh sông bên phải, nước sông không còn trong veo thấy đáy như ngày trước.
Hiện giờ nước sông hiện lên màu vàng máu, trên mặt sông không ngừng biến ra đủ các mặt quỷ hung tợn, gió tanh thổi ập vào mặt, khiến người ta nhìn mà khiếp sợ.
Quỷ khí nồng nặc bao trùm cả dòng sông, giống như sông Vong Xuyên của địa ngục trong truyền thuyết.
Mà giờ phút này quỷ binh quỷ tướng đứng đầy hai bên sông, chi chít không nhìn thấy điểm cuối.
Quỷ quân đều tỏ vẻ trang nghiêm, dường như đang chờ đợi điều gì đó.
Sự xuất hiện của Lãnh Tiểu Lộ phá vỡ vẻ yên tĩnh của sông Tịch Tịnh.
Tất cả quỷ quân đồng loạt quỳ lạy, một giọng nói bén nhọn phá vỡ bầu không khí: "Cung nghênh Phong Đô Đại Đế."
"Cung nghênh Phong Đô Đại Đế."
Đông đảo quỷ quân cùng hò hét, khiến cả bầu trời đều rung chuyển.
Tiêu Trần nghe xong suýt nữa lảo đảo, nhìn trái nhìn phải không phát hiện bóng dáng của Ngục Long mới khẽ vỗ ngực yên tâm.
Tiêu Trần lập tức nhảy vọt tới phía trước vị tướng quân mặc giáp trắng: "Cần phải sửa lại cách xưng hô, nếu để Tiểu Long Nhi nhà ta nghe thấy thì sẽ lật tung trời đấy."
Tướng quân nhăn nhó mặt mày: "Tiền bối, trước giờ đều xưng hô như vậy mà!"
Vẻ mặt Tiêu Trần nghiêm túc: "Có vị văn hào từng nói, trước giờ đều vậy cũng chưa chắc đã đúng?"
Tướng quân ngẩn người, mình cũng được xem là người đọc nhiều sách vở, sao không biết ai nói lời này vậy nhỉ.
"Tóm lại phải đổi, sửa thành Nhật Thiên, Nhật Địa đều được, dù thế nào cũng đừng dính hai chữ Đại Đế này."
Tướng quân suy nghĩ một lúc, rốt cuộc vẫn gật đầu, dù sao anh ta cũng biết rất rõ về hậu quả của người tự xưng Quỷ Đế trước đó.
"Việc đổi danh hiệu không vội, làm thế nào thay đổi cơ thể dương gian của Tiểu Lộ thành kim thân âm thần vậy?"
Tướng quân nghe Tiêu Trần nói xong, tỏ ra khâm phục, anh ta hoàn toàn không nghĩ tới ngay cả chuyện này hắn cũng hiểu.
Tướng quân chỉ vào dòng sông màu vàng máu: "Xuống sông, nặn kim thân."
"Xuống sông, nặn kim thân."
Tiêu Trần nhìn dòng sông màu vàng máu giống như hố phân kia, chỉ cần nhìn cũng cảm thấy ghê tởm rồi, nói chi xuống dưới đó.
Tiêu Trần trợn mắt khinh thường nói: "Tôi nói bé nhà ta trông trắng trẻo sạch sẽ, anh lại bảo em ấy xuống hố phân, điều này không thích hợp lắm nhỉ?"
Lãnh Tiểu Lộ nghe Tiêu Trần nói vậy, trong lòng vui mừng, sông này trông dơ như vậy, đầu óc có u mới đi xuống.
Lãnh Tiểu Lộ trốn sau lưng Tiêu Trần, hung dữ lè lưỡi với tướng quân.
Tướng quân cười gượng một tiếng: "Sông này nối với Vong Xuyên, Vương nhất định phải xuất phát từ nơi này, từng bước đi vào địa ngục, sau đó kế thừa đế ấn Phong Đô, nặn lại kim thân."
Đây cũng hết cách, trong Hạo Nhiên đại thế giới, nặn lại kim thân bình thường đều phải có lệnh của vương triều lớn, cộng thêm bí pháp không truyền ra ngoài.
Trước đây Tiêu Trần còn cảm thấy kỳ lạ, không có lệnh cũng không có bí pháp, làm sao nặn lại kim thân, giờ xem ra mọi thứ đều nằm ở đế ấn Phong Đô đó.
Tiêu Trần nhìn Lãnh Tiểu Lộ, cậu ta hơi đỏ mặt cúi đầu xuống.
Cuối cùng, Lãnh Tiểu Lộ không hề ngờ tới chính Tiêu Trần lại xách cổ áo của mình lên, ném cậu ta vào trong sông.
Lãnh Tiểu Lộ sợ hãi la toáng, tay chân vùng vẫy giữa không trung.
Tiêu Trần cười hì hì nói: "Dù sao cũng phải xuống dưới, dứt khoát chút đi!"
Tướng quân nhìn dáng vẻ chật vật của Lãnh Tiểu Lộ, thương xót không thôi, đây là Vương của anh ta đấy!
Lãnh Tiểu Lộ bị vứt vào trong sông, cũng không bị chìm xuống, ngược lại nổi trên mặt nước một cách thần kỳ.
Quần áo trên người Lãnh Tiểu Lộ nhanh chóng hoà tan, lộ ra thân thể trắng tinh.
Tiêu Trần hét to một tiếng: "Nhắm hết mắt chó của mấy người lại cho ông ngay, Tiểu Lộ nhà ta vẫn là trai tơ ngây thơ, nhiều người như thế, không đúng, nhiều ma như vậy nhìn chằm chằm là sao hả?"
Thật ra không cần Tiêu Trần nói ra, toàn bộ quỷ binh quỷ tướng ở hai bên bờ sông đã quỳ lạy, hoàn toàn không dám ngẩng đầu lên nhìn Lãnh Tiểu Lộ trần trụi trong sông.
"Á á, đau đau đau..."
Quần áo trên người Lãnh Tiểu Lộ vừa hoà tan, cậu ta bỗng bật khóc.
Tiêu Trần nhìn Lãnh Tiểu Lộ, thật sự có hơi đau lòng.
Nặn lại kim thân đâu phải dán một lớp màng là xong chuyện, mà phải tan chảy tất cả máu thịt, trọng sinh lại thân xác mới, nỗi đau này không phải thứ mà người bình thường có thể chịu đựng nổi.
Lúc này, trong tay tướng quân chợt nhiều thêm một miếng ấn ngọc màu xanh, ngọc tỷ vừa xuất hiện lập tức chậm rãi bay về phía Lãnh Tiểu Lộ.
Ngọc tỷ dừng lại trên đỉnh đầu cậu ta, phát ra quầng sáng màu vàng nhàn nhạt bao trùm lấy Lãnh Tiểu Lộ.
Tiêu Trần nhìn Lãnh Tiểu Lộ dịu dàng nói: "Không sợ, có tôi ở đây."
Tiêu Trần nói xong, trong miệng bỗng vang lên âm thanh vang dội, những nơi giọng nói đi qua, ai nấy đều cảm thấy tâm hồn thanh thản trong trẻo.
Lãnh Tiểu Lộ đã đau tới mức mất đi ý thức, nghe thấy giọng nói của Tiêu Trần bỗng khôi phục trở lại.

Bình Luận

0 Thảo luận