Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 451: Cương phong hỗn độn.

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:08:21
Kim Hương Ngọc che mắt không dám nhìn tiếp. Lúc trước khi cô ta tiến vào chỗ này, chính luồng gió quỷ dị này đã quét sạch tính mạng của cả đám người trong lúc.
Ngón tay Tiêu Trần vừa tiếp xúc với luồng hắc phong thì máu thịt huyễn hóa ra trên đó thì đã im lặng biến mất, lộ ra xương cốt trắng tinh như ngọc.
Luồng gió nhìn có vẻ dịu dàng này lại giống như đao thép cạo xương, chớp mắt đã cạo sạch máu thịt.
Thế là đã tìm được nguyên nhân tử vong của đám xương khô đầy đất này rồi, xem ra đều là bị luồn gió này cạo chết.
"Hỗn Độn Cương Phong."
Tiêu Trần tò mò duỗi đầu ngón tay lộ xương trắng ra, đúng là có khí tức của Hỗn Độn chí bảo dính trên đó..
Bàn tay che mắt của Kim Hương Ngọc hé ra một khe hở, len lén nhìn về phía Tiêu Trần. Cô ta thật sự không muốn nhìn thấy Tiêu Trần biến thành một đống xương trắng đâu.
Kết quả lại nhìn thấy hành vi ngoắc ngón như đang đùa nghịch của Tiêu Trần, đúng là khiến người ta tức lộn ruột.
Kim Hương Ngọc thở hắt ra một hơi dài nhẹ nhõm, may mà chỉ bị gọt đi một tí máu thịt, ít nhất thì cũng không nguy hiểm đến tính mạng.
m thanh run rẩy của Kim Hương Ngọc vang lên: "Tiểu ca, chúng ta mau đi thôi, luồn gúo quỷ quái này đúng là doạ người chết đi được."
Tiêu Trần lườm cô ta, gió này có thể cạo mất máu thịt thật nhưng hắn chính là một bộ xương khô đấy, nó gọt được cọng lông gì chứ!
Có thể nói, ở đây thì cơ bản là Tiêu Trần chẳng có gì phải lo lắng cả.
Lúc này hình như là trong không gia quỷ quái này đã nổi nhiều gió hơn. Vẫn là kiểu có vẻ nhẹ nhàng kia nhưng số lượng lại tăng lên rất nhiều.
Từng luồng hắc phong nhẹ nhàng lướt qua khiến người ta muốn tránh cũng không được.
Mấy luồn gió nhẹ nhàng quét về phía lồng sáng bảo vệ Kim Hương Ngọc cùng Thánh Nữ. Sắc mặt hai người cực kỳ nhợt nhạt, họ sẽ chết ở đây ư?
Tử khí trên người Tiêu Trần ầm ầm bùng nổ, trực tiếp bao phủ cả cái lồng sáng đó.
Hỗn Độn Cương Phong đúng là không dễ ngăn chặn. Ngay cả là Tiêu Trần, nếu lượng tử khí không đủ nhiều thì có lẽ cũng bị đám gió máy chỗ nào cũng thổ đến này chui vào chỗ trống.
Tử khí nồng đậm bảo vệ hai người nhưng Tiêu Trần lại bại lộ trong hắc phong.
Thấy Tiêu Trần bị hắc phong kia thổi đến mức cả người khô quắt, xương trắng lộ ra tùm lum thì Thánh Nữ tốt bụng, lau nước mắt muốn xông ra kéo hắn vào.
Kim Hương Ngọc quay đầu sang một bên, thật sự không dám nhìn cảnh tượng hãi hùng đó.
Cô ta thật sự không hiểu, tại sao người thanh niên trước mặt có chết cũng phải bảo vệ các cô, bọn họ mới quen biết được bao lâu chứ.
Máu thịt mà Tiêu Trần huyễn hóa ra bị quét sạch, bộ xương trắng như ngọc trong không gian u ám có vẻ rất chướng mắt
"Khặc khặc..." Một tràng cười quái dị phát ra từ miệng đầu lâu Tiêu Trần.
Nếu người khác mà nghe thấy thì dự là da gà da vịt toàn thân sẽ nổi lên ầm ầm.
Mắt thấy Thánh Nữ sắp lao ra khỏi phạm vi bao trùm của tử khí, kết quả là trán lại bị búng mạnh một cái khiến cô ta đau đến mức suýt rớt nước mắt.
Tiêu Trần dùng hình dạng xương khô đứng trước mặt Thánh Nữ, ngón tay duỗi ra lại giật giật, lập tức búng lên trán cô ta phát nữa.
Lần này Thánh Nữ đau đến chảy nước mắt, ôm trán lùi lại mấy bước, vẻ mặt ngơ ngác nhìn bộ xương khô Tiêu Trần.
"Sốt ruột tìm đường chết vậy hả, sở thích của cô có tí đặc biệt đấy!"
Thấy bộ xương khô nói tiếng người, Thánh Nữ có chút không hiểu. Mất sạch máu thịt rồi sao còn nói chuyện được chứ? Chẳng lẽ hắn chính là sing vật bất tử à?
Thế nhưng bộ xương khô trước mắt lại có khí tức thánh khiết, căn bản là không giống những sinh vật bất tử gười đầy tà ác.
Sau khi chắc chắn bộ xương khô trước mắt chính là Tiêu Trần, Thánh Nữ ấm ức ôm trán: "Tôi, chẳng phải là tôi lo lắng cho anh à?"
Tiêu Trần cười, cô gái này đúng lương thiện. Lúc ở trong phòng đó đã thể hiện ra phần lương thiện, thích lo chuyện bao đồng này của cô ta.
Người tốt bị ức hiếp, ngựa tốt bị người cưỡi, thói đời gian nan thế đấy.
Nhưng thói đời gian nan thì chẳng lẽ lại khuyên người ta đừng hướng thiện à? Kẻ ác sẽ có kẻ ác hơn trị.
Từ trước đến nay Tiêu Trần tự xưng là đại ác nhân, nhưng đại ác nhân như hắn lại thích bảo vệ những người thực sự lương thiện.
Đại ác lại đại thiện, trước giờ Tiêu Trần vẫn là người mâu thuẫn như vậy.
Tiêu Trần nhìn thấy dáng vẻ tủi thân của Thánh Nữ thì hơi buồn cười lắc đầu.
Tiêu Trần nguyện ý che chở Thánh Nữ là vì cô gái này thật sự là người lương thiện, Tiêu Trần có thể cảm giác ra trái tim không nhiễm chút bụi trần của cô gái nhỏ này.
Về phần vì sao che chở Kim Hương Ngọc... chủ yếu là vì chơi vui.
Tiêu Trần vung tay lên, tử khí màu đen bao phủ hai cô gái bắt đầu co rút lại, mãi tới khi co chặt như vỏ trứng mới miễn cưỡng dừng lại.

Bình Luận

0 Thảo luận