Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1582: Chuyện xưa

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
"Mẹ nó cô nói chuyện đàng hoàng coi."
Cô gái nhún nhún vai: "Thực sự là không hiểu phong tình."
"Mấy người bạn nhỏ này tôi trả cho Đại Đế ca ca, tôi cũng không rảnh chiếu cố các cô ấy." Cô gái chỉ Thanh Phong Thần Nhai nói.
Tiêu Trần biết ý tốt của cô gái, thực lực của mình bây giờ không đủ, hơn nữa hiện tại Đại Diệt tinh không phong vân biến hoá kỳ lạ, sợ rằng các loại thế lực ngoài sáng trong tối đều sẽ nhảy ra.
Có Thanh Phong Thần Nhai cùng ở bên cạnh mình, chí ít có thể bảo vệ cho mình được.
Tiêu Trần cũng không khách khí, gật đầu đáp ứng.
Bây giờ mình không thể đánh, mà bên cạnh trừ một tên ngốc Mặc Nham ra, cũng chẳng có cái nào đủ xem.
Hơn nữa Mặc Nham bị quy tắc Đại Đạo áp chế, tuy rằng bên ngoài thực lực mạnh hơn ngụy Đế, nhưng tối đa cũng chỉ có thể phát huy ra thực lực của một vị ngụy Đế đỉnh cấp.
Thanh Phong Thần Nhai có thể đối kháng hai ngụy Đế, cộng thêm Mặc Nham, ít nhất cũng đủ để tự vệ rồi.
"Đúng rồi, Đại Đế ca ca, lúc rảnh rỗi thì tiếp xúc với gia chủ nhà họ chút." Cô gái đột nhiên nói.
"Nhà họ Mạc?" Tiêu Trần có chút không giải thích được.
Cô gái gật đầu: "Nhà họ Mạc đã từng có một vị Kiếm Thánh, tôi hoài nghi vị Kiếm Thánh kia rất có thể là đi ra từ Vận Mệnh Thiên Quốc."
"Chuyện gì cô cũng dựa vào đoán cả à?" Tiêu Trần bất mãn lầm bầm.
"Là nó nói." Cô gái giơ quyển sách trên tay lên.
Tiêu Trần gật đầu, nếu muốn đi vào Vận Mệnh Thiên Quốc, vẫn nên tìm hiểu thêm chút thì hơn.
"Không còn gì à? Vậy lăn đi thôi!" Tiêu Trần nhìn cô gái, thực sự không muốn nói thêm cái gì với yêu nữ này, nhỡ đâu con hàng này lại làm ba cái trò mèo gì?
Cô gái tủi thân gật đầu, đột nhiên lại bắt đầu vui vẻ, nói: "Đại Đế ca ca, tôi vừa viết một chuyện xưa, ngài có muốn nghe không."
Trong lòng Tiêu Trần dâng lên dự cảm bất tường: "Bà tám, cô đừng có mà gây sự đấy."
Cô gái vui vẻ cầm bút, viết trên quyển sách kia: "Đây chính là một câu chuyện tình yêu xúc động đấy, kể chuyện phong hoa tuyết nguyệt về một cặp chị em song sinh yêu mến một thiếu niên tuấn tú."
"Phụt..." Tiêu Trần nhìn hai chị em Như Vân, Như Vũ bên cạnh, suýt thì phun ra một búng máu.
Hai chị em ấy cũng xấu hổ tới tận mang tai, cúi đầu không dám nhìn Tiêu Trần.
"Bà tám, ông đây quất chết cô." Tiêu Trần tức giận đánh một quyền về phía màn che màu trắng.
Kết quả màn che màu trắng chỉ xuất hiện một chút rung động.
"Hì hì Đại Đế ca ca tạm biệt nhé." Cô gái cười phất tay: "Hưởng thụ đi nha!"
Màn che màu trắng biến mất, ngay sau đó bàn tròn trắng trên tay Như Vân Như Vũ cũng theo đó biến mất không thấy gì nữa.
Tiêu Trần nhìn hai chị em Như Vân, Như Vũ, vẻ mặt bất đắc dĩ.
Vì sao Tiêu Trần tức như thế, tất cả đều bởi vì quyển sách kia.
Quyển sách trên tay cô ta là Địa thư, chức trách là viết nên việc chúng sinh.
Thay lời giải thích, Địa thư phụ trách viết chuyện của chúng sinh, như vậy thì sẽ dễ hiểu hơn.
Cô ta là chủ nhân của Địa thư, có thể bóp méo một số tình tiết trong chuyện xưa mà không ảnh hưởng đến đại cục.
Ví như bây giờ, Tiêu Trần vốn xem hai chị em Như Vân, Như Vũ như em gái, tình cảm đối với hai cô cũng không liên quan đến ái tình.
Thế nhưng giờ bị cô gái bóp méo, cố tình khiến hai chị em Như Vân, Như Vũ yêu mến mình.
Hơn nữa bởi vì câu chuyện này được viết trên Địa thư, vẫn là không thể nghịch.
Mặc dù hai chị em biết, đây là chuyện mà cô gái cố tình bịa đặt, thế nhưng dù là nguyên nhân nào, cuối cùng các cô nhất định sẽ yêu mến Tiêu Trần.
Tiêu Trần nhìn hai chị em, đây đúng là nghiệp chướng mà.
Đương nhiên Địa thư có một hạn chế lớn nhất, là không thể viết được kết cục.
Bởi vì kết cục của chúng sinh, là do Thiên thư viết, không tới phiên Địa thư làm chủ.
Tất cả chúng sinh trên thế gian, đều ở trên Thiên thư và Địa thư, đây là sự bi ai cỡ nào.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao, cho dù là thần tính, ma tính hay là nhân tính, cũng không cho Thiên thư và Địa thư hiện thế trong thời đại của mình.
"Nghiệp chướng mà!" Tiêu Trần lắc đầu.
Mình chỉ muốn khôi phục thực lực, ảnh hưởng của Địa thư đương nhiên có thể tiêu trừ, thế nhưng hai chị em đó thì phải làm sao đây?
"Đi thôi, có chuyện gì sau này hãy nói đi!" Tiêu Trần bất đắc dĩ vỗ trán.
"Vâng." Hai chị em ngượng ngùng gật đầu, dẫn Thanh Phong Thần Nhai, cùng Tiêu Trần đi về phía Đại Diệt tinh không.
Lúc này, Nhị đương gia Kỳ Dược của Thiên Lang chúng đang dẫn người đi hướng đội buôn đang tụ tập.
"Có không ít hàng tốt." Nhìn không dưới một trăm chiếc thuyền buôn tụ tập, hai mắt Kỳ Dược sáng lên.
Trước đây sao mà gặp được loại chuyện tốt này, lần này Đại Diệt tinh không phát sinh dị thường, nên đã chặn tất cả những đội buôn ấy ở nơi biên giới Đại Diệt tinh không.
Đối mặt Thiên Lang chúng, nói những đội buôn đó là dê vào miệng cọp cũng không khoa trương chút nào.

Bình Luận

0 Thảo luận