Cô gái không phủ nhận lời Tiêu Trần nói, dứt khoát gật đầu thừa nhận mình chính là Thiên Đạo đã bị tổn hại kia.
Nếu là Thiên Đạo thì có thể giải thích trạng thái không phải người không phải quả của cô gái này được rồi.
"Thế tại sao cô lại tìm được Địa Cầu, còn nhờ cửa truyền tống đưa qua nữa chứ."
Cô gái nhún vai nói: "Chỗ đó là tiểu thế giới thuộc về Địa Cầu."
Cô gái ngừng lại, suy nghĩ một lát rồi nói: "Thật ra Địa Cầu là một đại thế giới siêu cấp. Chẳng qua cực kỳ lâu trước đây, thời điểm toàn thể Thiên Ma đánh đấm với nhau thì nó xui xẻo bị đánh nát mà thôi."
Tiêu Trần không biết tại sao cô gái lại biết rõ ràng như thế, nhưng chỉ một câu nói này đã gián tiếp nói rõ tất cả mọi chuyện.
Trước đây đại năng trên Địa Cầu chiến đấu với Thiên Ma xong lỡ tay đánh nát nó luôn. Việc này đã vô số đại địa vỡ vụn rồi lẩn vào hư không, tạo thành những vùng đất Nơi Không Thể Biết như bây giờ.
Nếu Địa Cầu trước kia là đại thế giới siêu cấp thì nó sinh ra Đại Đế cũng chuyện hợp tình hợp lý.
Việc người kia biến thành Cửu Long Đại Đế cũng đã có thể lý giải.
Thiên Ma bị thương rất nặng trong trận đại chiến đó, dưới cơ duyên xảo hợp mà đi tới mảnh thiên địa này. Sau đó chó không bỏ được thói ăn phưn, lại làm dấy lên vô số tinh phong huyết vũ ở đây.
Bây giờ xem ra, chính là cô gái này đã trực tiếp thả cửa truyền tống vào Địa Cầu, dẫn dắt tà năng mò sang đấy. Không biết là do cố ý trả thù, hay chỉ là trùng hợp thôi.
Dù sao đại thế giới này biến thành bộ dạng như bây giờ, Địa Cầu cũng không thể trốn tránh trách nhiệm được.
Tuy chỉ là vô tình nhưng chung quy Địa Cầu vẫn phải gánh còng lưng thôi.
Tiêu Trần lại nghĩ đến một vấn đề khác nên mở miệng hỏi: "Ngàn năm trước cửa truyền tống đã đến Địa Cầu, thế tại sao bây giờ mới phát động?"
Cô gái nhún nhún vai trả lời: "Bởi vì trước đây Địa Cầu quá yếu, căn bản là không có cách chống lại tà năng. Bây giờ hình như linh khí đã khôi phục, nguyên đám tu hành đều ló mặt ra nên ít nhất thì cũng có thể chống cự lại một chút, giảm nhẹ áp lực cho chúng tôi."
Tiêu Trần gật đầu, xem như đã rõ ràng tiền căn hậu quả.
"Cửa truyền tống đâu?" Tiêu Trần hỏi.
Cô gái chỉ chỉ lên trời.
Đối với sự thẳng thắn sảng khoái của cô gái, thật ra Tiêu Trần lại có tí bất ngờ.
Hình như cô gái đã nhìn thấu vẻ bất ngờ của Tiêu Trần nên cười nói: "Anh biết không? Tôi ấy mà, thật ra rất nhàm chán. Năm tháng dài quá, chẳng biết làm gì cho hết ngày."
Cô gái dừng lại, đôi mắt to tròn nhìn thẳng vào Tiêu Trần, bên trong toàn là tinh quái nghịch ngợm.
Tiêu Trần nhíu mày: "Cho nên?"
Cô gái nhảy xuống khỏi mặt bàn, đi lòng vòng trong thần điện giống như một con nhỏ ấm đầu.
"Cho nên nha, tôi tìm được rất nhiều rất nhiều Bảo Thạch Thời Gian rồi chế tạo một cái thần điện."
Con mắt Tiêu Trần hơi nheo lại, bàn chân nhẹ nhàng giẫm xuống một cái. Mặt đất bị đạp nứt lộ ra chút sắc xanh.
"Quả nhiên là Bảo Thạch Thời Gian." Tiêu Trần có một dự cảm rất chi là xấu.
Bảo thạch thời gian có thể thay đổi thời gian đã qua, phạm vi ảnh hưởng thì phải xem cục đó to hay nhỏ rồi mới định ra được.
Bình thường thứ này đều dùng để chế tạo pháp bảo không gian, người tu luyện trong đó có thể làm chơi mà ăn thật.
Thứ đồ chơi này cực kỳ quý giá, hơn nữa lại rất rất hiếm có. Một khối nhỏ tí thôi là đã vô giá, với lại còn là kiểu chỉ có thể gặp chứ không thể cầu.
Cho dù cô gái này là Thiên Đạo, có được năm tháng gần như vô tận thì cũng không thể nhặt nhạnh được nhiều như vậy, lại còn lôi ra chế tạo cả một tòa cung điện nữa chứ.
Cô gái vừa đi lòng vòng vừa nói: "Thật ra tôi cũng chẳng có bao nhiêu, lót một tí ở đại sảnh thôi."
Đại sảnh có diện tích lớn như vậy, đây đã là số lượng không thể tưởng nổi rồi.
Diện tích Bảo Thạch Thời Gian lớn thế này thì sợ là thời gian bên trong sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều.
"Thời gian bị ảnh hưởng bao nhiêu?" Tiêu Trần lạnh lùng hỏi.
Nhìn Tiêu Trần giống như sắp tức giận, cô gái có hơi oan ức.
"Thật ra cũng có bao nhiêu đâu, ờm?" Cô gái giơ ngón tay lên tính.
Một lúc lâu sau mới ngẩng đầu lên nói:
"Một năm. Anh ngây người ở đây lâu như vậy nhưng bên ngoài cũng chỉ qua đi có một năm thôi! Thế nào, không nhiều lắm đúng không, chỉ có một năm thôi à."
Tiêu Trần suýt nữa phun ra một ngụm máu hận: "Một năm?"
Bà nội nó chứ, hắn ở đây không phải một ngày, một tháng, là một năm đấy.
Địa Cầu vốn đã rất loạn, đoán chừng một năm trôi qua thì gái trinh cũng thành đàn bà luôn rồi.
"Rầm!"
Thân hình Tiêu Trần phóng vụt lên, trực tiếp đánh nát đại môn của thần điện, hầm hầm bước ra ngoài.
Còn tiếp tục dây dưa trong này một chập thì không biết bên ngoài đã trôi qua bao lâu rồi.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận